Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 35

Cập nhật lúc: 2025-10-06 04:20:02
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Uyển xoa xoa cái đầu nhỏ của Tô Hạo, hai sóng vai về phía mảnh đất Tô Uyển mua.

Khi Tô Uyển đến nơi, Thôn trưởng dẫn họ tới một lúc , những gì cần đo đạc cũng đo đạc xong, giao tiếp rõ ràng cho Tô Uyển về địa giới từ đến . Sau đó, ông bảo nàng ký tên đóng dấu, lăn tay lên khế ước đỏ đóng ấn.

Ngô Hào dán đuôi khế ước xong, ghi chép đăng ký cuốn sổ mà mang theo.

Ngô Binh thấy việc xử lý xong, liền chuẩn dẫn Ngô Hào về trấn: “Cha, Tô cô nương, nếu việc xong xuôi, chúng xin phép về .”

“Khoan .”

Tô Uyển gọi hai , từ trong tay áo lấy một ít tiền, nhét tay mỗi một ít, “Hai vị đại nhân đường sá xa xôi chạy tới một chuyến, thật sự vất vả , chút lòng thành xin mời hai vị nhận lấy uống .”

Ngô Binh tiền trong tay, đầu cha vợ, thấy cha vợ gật đầu, mới nhận lấy. Ngô Hào thấy Ngô Binh nhận, cũng nhe răng , cất tiền .

“Vậy nếu việc gì cần, cứ tìm chúng nhé, chúng xin phép đây.”

Ngô Hào thầm cân đo trọng lượng, cũng hề nhẹ. Ban đầu nghĩ nơi nghèo nàn hẻo lánh , hôm nay chắc chắn là công cốc , ngờ bất ngờ ngoài ý .

“Trong nhà nấu cơm , dùng cơm xong hãy về.” Tô Đại Phúc giữ .

Ngô Binh lắc đầu. Nhà nhà đều dễ dàng, lương thực cũng chẳng dư dả, sáng sớm cha vợ mang gà mang trứng qua biếu, bản thể đến phiền thêm nữa. Vừa Tô cô nương cho thêm tiền, xe bò, cha vợ cũng trả khoản chi đó.

“Không cần ạ, còn đang bận công việc, hôm khác sẽ đưa Tiểu Hà về thăm hai .”

Ngô Binh và Ngô Hào chào từ biệt xong, hai đến chỗ Trương thúc đỗ xe bò, lên xe bò về.

“Thôn trưởng , thật sự cảm ơn ! Không ngờ nhanh đến .”

Tô Uyển tờ địa khế tay, chút khó tin rằng hiệu suất việc nhanh chóng như thế.

Nhìn vẻ mặt của Tô Uyển cũng giống như vẻ mặt của lúc mới bước khỏi nha môn, Tô Đại Phúc cảm thấy lòng cân bằng hơn. Ông kể cho nàng về chuyện của Ngô Binh ở nha môn một nữa.

Tô Uyển gật đầu, bộ mánh khóe dường như ở cũng thể áp dụng , Ngô Binh quả thực điều.

Trò chuyện một lúc, Tô Đại Phúc liền dẫn đại tôn tử về nhà.

Còn Tô Uyển, thấy nhà ở ngay mắt, bữa cơm coi như là kiếm , rốt cuộc vẫn tự động thủ, nấu tạm chút gì đó .

Vừa về đến nhà, Tiểu Hắc liền nhiệt tình vây quanh nàng mà vẫy đuôi, “Tiểu Hắc Tiểu Hắc, theo đúng là ba ngày chịu đói chín bữa .”

Lần Tô Uyển nấu trong gian, nàng mang mì ăn liền khỏi gian, tiện thể cũng đem một phần củi nhặt từ nhà họ Tô về đặt nhà bếp.

Cọ rửa sạch sẽ cái nồi, nhóm lửa lên, đổ dầu nồi nóng, tiên chiên hai quả trứng, đó cho nước và mì , đậy vung . Không rau xanh hành, cứ tạm bợ . Nàng gắp một đĩa mì cùng một quả trứng đưa cho Tiểu Hắc ăn, tự múc một bát ăn.

Chẳng rõ là ảo giác , nàng cảm thấy mì nấu bằng củi mang về từ nhà họ Tô ngon hơn hẳn?

Ăn mì xong, Tô Uyển chiếc xích đu trong gian, đung đưa một cách vô định. Cách đó xa, những bông hoa nhỏ rực rỡ sắc màu bãi cỏ khẽ lay động theo làn gió nhẹ.

Gió mát thổi nhẹ bay tóc Tô Uyển, lá cây cũng vang lên tiếng xào xạc.

Tiểu Hắc đuổi theo những chú bướm nhỏ đang nhảy múa, đuổi mệt thì rạp bãi cỏ lè lưỡi, thở dốc ngừng, nhưng đôi mắt vẫn rời khỏi con bướm .

Tô Uyển thoải mái nhắm mắt , dùng tâm cảm nhận sự yên tĩnh .

Ngồi chút mệt, Tô Uyển ngậm một cọng cỏ đuôi ch.ó trong miệng, dài bãi cỏ mềm mại, gối một cánh tay gáy, trời xanh mà ngẩn .

Tiểu Hắc thấy , vẫy vẫy cái đuôi nhỏ chạy tới, bên cạnh Tô Uyển. Một một ch.ó cứ thế lẳng lặng ngắm trời xanh mây trắng, dòng sông nhỏ chảy trôi…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-35.html.]

Khoảnh khắc an nhàn luôn trôi qua thật nhanh, một buổi chiều cứ thế lặng lẽ vụt .

Tô Uyển đặt cơm lên nấu , đó đ.á.n.h ba quả trứng món trứng hấp, xào một đĩa thịt lát, cùng Tiểu Hắc ăn đến no căng bụng.

Ước chừng thời gian cũng gần đến, Lý Đại Toàn cũng sắp sửa mò đến.

Nàng dặn dò Tiểu Hắc: “Tiểu Hắc, tối nay ngươi cảnh giác một chút nhé, sẽ kẻ đến đấy, kẻ đến ngươi đừng kêu, ngươi chỉ cần nhẹ nhàng kéo kéo áo .”

Tô Uyển nghiêm túc dặn dò Tiểu Hắc, nàng luôn cảm thấy Tiểu Hắc giống một con ch.ó bình thường, mà linh tính.

Tiểu Hắc khẽ “quẳng” một tiếng, biểu thị nó hiểu.

Gà Mái Leo Núi

“Ngoan lắm.”, khen Tiểu Hắc xong, Tô Uyển từ trong gian lấy một chiếc chăn cuộn , đặt ở giữa giường, dùng chiếc chăn cũ giường đắp lên, giả vờ như đang ngủ, chuẩn bắt đầu câu cá. Nàng khẽ động , mang Tiểu Hắc gian, chờ đợi cá c.ắ.n câu.

Phía , Tô Như Hoa thấy cha và Nhị ca đều ngủ, nàng lén lút mở cửa, thập thò lén lút về phía nhà Tô Uyển.

Còn Lý Đại Toàn bên , chuyện tối qua, sợ hãi vô cùng khi ngoài ban đêm, lẩm bẩm cầu khẩn: “Cha ơi, ơi, hai phù hộ cho nhi tử nhé, nhi tử giàu đây, ngàn vạn đừng để tiện nhân họ Ngô xuất hiện nha, đợi con lấy tiền , sẽ đốt tiền cho hai tiêu xài…”

Sau khi tự trấn an tâm lý đầy đủ, Lý Đại Toàn cố gắng gồng lấy dũng khí. Hắn đút thứ t.h.u.ố.c túi, kiểm tra xem mang theo thú d.ư.ợ.c , đó mới bắt đầu đến nhà Tô Uyển.

Lý Đại Toàn và Tô Như Hoa đến gần như cùng một lúc.

“Ngươi đến gì?” Lý Đại Toàn hiểu lớn việc, Tô Như Hoa, một cô bé lớn hẳn, tới đây gì.

“Suỵt, ngươi nhỏ thôi, đến xem cần giúp gì .”

Lý Đại Toàn đương nhiên mừng rỡ, cũng ghét bỏ nàng cản trở, ít nhất một bầu bạn sẽ quá sợ hãi.

Hắn cầm lấy thứ t.h.u.ố.c , khoét một lỗ nhỏ cửa sổ phòng Tô Uyển, luồn ống , nhẹ nhàng thổi bên trong, đó nhanh chóng xổm xuống, chờ đợi d.ư.ợ.c tính phát tác.

Hai cứ thế xổm cửa sổ, mắt to trừng mắt nhỏ chờ đợi một hồi lâu, Tô Như Hoa chờ nổi, khẽ hỏi: “Chắc là đủ chứ?”

Lý Đại Toàn cúi dậy, xé to lỗ hổng thêm chút nữa, nheo một mắt trong, thấy trong chăn hề phản ứng gì. Hắn đầu với Tô Như Hoa: “Chắc là đó, chúng .”

“Kẽo kẹt~” Lý Đại Toàn vốn định dùng d.a.o nhẹ nhàng cạy chốt cửa, nhưng chỉ cần khẽ chạm , cánh cửa liền tự động mở .

“Chị ngươi lá gan thật lớn, ở một mà còn dám cài chốt cửa, là nhớ nam nhân đến phát điên , đang chờ tới đó chứ, hắc hắc.”

Lý Đại Toàn dâm đãng xoa cằm.

Tô Như Hoa cúi đầu, trợn trắng mắt đầy khinh bỉ, đẩy một cái, “Chúng mau , việc chính quan trọng hơn, kẻo lát nữa khác thấy.”

“Ồ đúng, việc chính quan trọng, việc chính quan trọng.” Hai rón rén mò trong.

Tô Uyển nhân lúc bọn chúng phòng , liền lóe hình xuất hiện, lấy đạo của trị , cũng thổi trong đó loại t.h.u.ố.c phiện do chính nàng điều chế.

Ngay từ khi Tô Uyển kế hoạch của bọn chúng, nàng tìm thời gian điều chế thuốc, chỉ chờ chúng tự tìm đến cửa.

Lúc bọn chúng tới, Tiểu Hắc c.ắ.n ống quần nàng, báo hiệu bên ngoài , hành động của chúng đều Tô Uyển thu mắt.

Lý Đại Toàn mới đưa tay định vén chăn lên, chợt cảm thấy đầu óc truyền đến một trận choáng váng kịch liệt. Lý Đại Toàn dùng sức lắc đầu, rốt cuộc là chuyện gì thế , cái thứ Ngưu Nhị đưa là cái quái gì?

Sao thể chính choáng váng? Lý Đại Toàn lảo đảo hai bước, thể liền “bịch” một tiếng ngã lăn đất. Tô Như Hoa còn ngã xuống đất cả .

Tô Uyển dùng chân đá đá Lý Đại Toàn, chút phản ứng nào, để đề phòng vạn nhất, nàng “soạt soạt” châm thêm một mũi kim mỗi , tiêm cho cả hai một mũi t.h.u.ố.c tê, đảm bảo còn sơ hở nào.

Tô Uyển chằm chằm Tô Như Hoa, trong mắt nàng tràn đầy bi thương, nước mắt tuôn , tí tách rơi xuống đất.

 

Loading...