Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 40
Cập nhật lúc: 2025-10-06 09:45:17
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Tử Dục và Lai Phúc hai cưỡi ngựa, vẫy tay chào nàng, về phía trấn . Tô Uyển ngoài sân, dõi theo hai xa. Nàng ngước thời gian, thấy còn sớm, liền mang hết d.ư.ợ.c liệu trải đều phơi khô.
Sau khi về nhà, nàng mở những thứ Lục Tử Dục mang đến xem gì. Mở , một đống bánh ngọt bày mặt bàn, Phục Linh cao, Bánh đậu xanh, và nhiều loại bánh xốp khác. Người mang nhiều đồ ăn đến , lẽ là một kẻ tham ăn ?
Lật đến cái ở trong cùng, mở là một con gà , kẻ chắc chắn là một tên háu ăn nghi ngờ gì! Con gà vàng ươm bóng dầu, ngửi thấy mùi thơm phức, khiến Tô Uyển thèm ăn trỗi dậy. Nàng xé một miếng nhỏ cho miệng.
“Chà, thịt đậm đà thơm ngon, hề khô, da giòn rụm ngấy, nếu thêm một cốc nước ga hoặc nước ô mai thì thật hảo.”
“Tiểu Hắc, mau đây ăn , chúng ăn hết con gà , lên hậu sơn đào thảo d.ư.ợ.c tiếp.” Tô Uyển chia gà đôi, một nửa đặt bát Tiểu Hắc, nửa còn nàng tự bốc lấy chén một cách ngon lành, chỉ lát giải quyết xong thịt gà.
Gà Mái Leo Núi
Tô Uyển xoa xoa cái bụng tròn vo, thỏa mãn thở một , cầm lấy cái giỏ đeo lưng và lưỡi hái, gọi Tiểu Hắc: “Tiểu Hắc , xương đó ngươi cứ để đó, chờ chúng về hãy gặm tiếp nhé, chúng xuất phát thôi.”
“Gâu, gâu.” Tiểu Hắc sủa hai tiếng, đặt xương trở bát, theo Tô Uyển cửa. Một một chó, vẫn về phía hậu sơn, vẫn là Tiểu Hắc nhảy nhót phía , còn Tô Uyển thong thả theo ...
Có lẽ vì núi thường mãnh thú xuất hiện, ít dám sâu trung tâm hậu sơn, nên cây cối khắp nơi đều khá rậm rạp. Cây lớn che trời che nắng, ánh mặt trời cản bên ngoài, chỉ những tia nắng yếu ớt lọt qua khe hở, khiến tầm bên trong khá thấp.
Độ ẩm và nhiệt độ trong môi trường phù hợp với yêu cầu sinh trưởng của nhân sâm. Trong lúc hái thuốc, Tô Uyển cẩn thận tìm kiếm, hy vọng thể tìm thấy một cây nhân sâm.
Tài nguyên d.ư.ợ.c liệu ở hậu sơn vô cùng phong phú, trong thôn ai hiểu về d.ư.ợ.c liệu, căn bản là từng hái, thế là tất cả đều trở thành của Tô Uyển. Chẳng mấy chốc cái giỏ của Tô Uyển đầy ắp, nàng đặt cái giỏ gốc cây lớn, chuẩn cho những d.ư.ợ.c liệu hái tiếp theo gian.
Nàng thẳng dậy, định vận động gân cốt một chút, vặn eo, xoay cổ, ánh mắt vô tình thấy bên cạnh một khúc cây khô một vật hình cây dù. Nàng nghiêng đầu kỹ, thứ quen mắt đến ?
Nàng dùng lưỡi hái chặt đám cỏ mặt xuống đất, chầm chậm về phía đó.
“Linh Chi! Hóa là Linh Chi, vận may thật quá ! Tuy tìm thấy nhân sâm, nhưng Linh Chi cũng tuyệt, thể dùng để tăng cường miễn dịch cho Tổ mẫu, cả hai loại đều tác dụng bồi bổ.”
Nàng đến gốc cây khô, phát hiện cây Linh Chi vẫn trưởng thành . Linh Chi thường chín tháng Sáu đến tháng Mười, lúc còn ba bốn tháng nữa mới chín.
Tô Uyển định hái ngay bây giờ. Linh Chi trưởng thành thành phần d.ư.ợ.c chất thấp, hơn nữa Linh Chi chín sẽ phóng thích bào tử, thể sinh sôi thêm Linh Chi mới.
Nàng nhẹ nhàng lấy những cành cây khô và lá rụng ở xa một chút phủ lên Linh Chi, cố gắng phá hủy môi trường sống ban đầu, khiến Linh Chi quá dễ thấy, đợi khi chín sẽ dùng để điều dưỡng thể cho Tổ mẫu.
Xong xuôi những việc , Tô Uyển ngẩng đầu lên, thấy mặt trời sắp lặn về phía Tây, nếu xuống núi ngay e rằng về đến nhà trời sẽ tối đen. Nàng định xem Tiểu Hắc đang ở , bỗng nhiên một con rắn chui .
Nó lao nhanh về phía Tô Uyển há miệng cắn, né tránh kịp. Thông thường chỉ khi xâm nhập lãnh địa của chúng, hoặc chúng kinh động, chúng mới tấn công , nàng chuẩn sẵn tinh thần rắn c.ắ.n .
lúc , Tiểu Hắc từ xông tới, nhanh chóng lao lên, dùng hàm răng còn đủ sắc bén của c.ắ.n chặt lấy con Hắc Mi Cẩm Xà, ngừng lắc mạnh đầu, ngăn Hắc Mi Cẩm Xà phản công.
Con rắn uốn éo cái đuôi, quấn lấy Tiểu Hắc để phản kích, nhưng tiếc là Tiểu Hắc quăng quật liên tục, căn bản cơ hội quấn Tiểu Hắc. Sau một hồi dài Tiểu Hắc quăng quật , Hắc Mi Cẩm Xà còn sức lực, Tiểu Hắc hất sang một bên nhanh chóng bò mất.
“Tiểu Hắc thật giỏi!” Tô Uyển thở phào một , khen ngợi và xoa nắn Tiểu Hắc một hồi. Con Tiểu Hắc thực sự giống một con ch.ó con hơn một tháng tuổi, ch.ó con bình thường căn bản dũng mãnh như , đây thật sự là ch.ó con bình thường ?
Bị gián đoạn như , Tô Uyển cũng mất hết hứng thú đào bới tiếp, thêm đó trời dần tối. “Tiểu Hắc, nên về thôi, về sớm trời tối đường khó khăn.”
Tô Uyển gọi Tiểu Hắc một tiếng, Tiểu Hắc nhảy nhót chạy tới, chạy lên phía Tô Uyển một đoạn, dừng chờ nàng. Khi một một ch.ó về đến nhà, trời tối đen.
Tô Uyển đặt d.ư.ợ.c liệu sang một bên, đợi sáng mai sẽ rửa, hiện tại điều quan trọng nhất là chút gì đó để ăn. Con gà tiêu hóa hết từ khi ngoài. Nàng cài chốt cửa xong, dẫn Tiểu Hắc trực tiếp gian.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-40.html.]
Nàng mau chóng nấu cơm, lấy một ít thịt nạc và ớt khỏi tủ lạnh, rửa sạch, thái nhanh xào, đó xào thêm một đĩa rau xanh nhỏ. Nghĩ đến Tiểu Hắc thể ăn cay, nàng lấy một ít ức gà, cà rốt, bông cải xanh, vân vân, hầm chín một nồi đổ bát ăn riêng của nó, để nó ăn.
Tô Uyển ăn xong, xoa xoa đôi chân đang mỏi nhừ, tắm rửa xong lau tóc nửa khô, nhanh chóng sấy khô, đó giường ngẩn .
Nhẩm tính, đến đây cũng mấy ngày . Tuy rằng mỗi ngày đều xảy chuyện hỗn loạn, nhưng vui vẻ hơn ở hiện đại nhiều, ít nhất thì cần trái ý nguyện của , bản cũng dần thích nghi với nơi .
Nàng thích nơi , thích thỉnh thoảng sửa trị vài kẻ , thích những khoảnh khắc nhàn rỗi lên núi hái thuốc.
Nàng thể tùy tâm ý của , thuần túy trị bệnh cứu , vì trái với đạo đức và lương tâm, ép buộc những việc xa táng tận lương tâm, trở thành kẻ ác.
Tình và sự quan tâm mà nàng thiếu thốn cũng bù đắp tại đây, nàng còn gian quý giá khôn cùng.
Trong lòng nàng kỳ thực chút sợ hãi, sợ rằng đây chỉ là Nam Kha một giấc mộng, tỉnh dậy thì thứ đều là hư ảo.
Ôi, Tô Uyển thở dài một thật sâu, lắc đầu, đè nén những nỗi sợ hãi xuống một góc sâu kín trong lòng.
Trước tiên nghĩ nhiều nữa, cứ từng bước tính từng bước .
Nhìn thấy đất đai mua xong, chỉ còn chờ xây nhà mới, cũng Lục Tử Dục đáng tin cậy .
Khi xây nhà, nàng thể nhờ vài gia đình từng giúp đỡ đến hỗ trợ, để họ kiếm chút tiền lẻ, cải thiện cuộc sống, coi như trả nhân tình.
Ngôi trạch ở trấn hình dáng , hôm nào lên trấn xem mới .
Còn về nhà họ Vương Tiểu Thảo, chỉ cần bọn họ còn giở trò quỷ quái, nàng cũng dây dưa với họ nữa.
Tô Như Hoa e rằng sẽ chịu yên, còn Tô Cường thì cứ Tiểu Thúy là sự đều đủ, dễ đối phó nhất.
Còn về hai tam và tứ , nàng từng tiếp xúc, rõ nội tâm bọn chúng , dùng thủ đoạn ngầm , cần đề phòng một chút.
Ngoài còn Tạ Xuân Sinh và Tống phu nhân. Tạ Xuân Sinh hai ngày nữa nếu vấn đề gì lớn thì thể trực tiếp đón về tĩnh dưỡng thêm một thời gian sẽ hồi phục.
Về phía Tống phu nhân, lâu thấy ai tìm đến , chắc là vấn đề gì lớn, huống hồ còn sư phụ ở đó...
Cứ thế suy nghĩ miên man, Tô Uyển mơ màng ngủ , trong phòng vang lên tiếng ngáy khẽ, lẽ là do hái t.h.u.ố.c quá mệt mỏi.
Nhà họ Vương.
“Vương Tiểu Thảo! Nhà hoan nghênh ngươi, mau cút về nhà ngươi ?”
“Dựa cái gì, đây là nhà , cả, ngươi quản ?
Ngươi ngay cả một đứa nhi tử nối dõi cũng đẻ , cho ca ca tuyệt hậu ! Nếu còn càn nữa, sẽ bảo ca ca bỏ ngươi!”
“Chát!”