Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 69
Cập nhật lúc: 2025-10-07 05:40:34
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện của Ngưu A Hồng khiến Ngưu Tiến Phấn suốt cả buổi chiều dân làng chỉ trỏ ngớt, trong lòng vốn ôm một bụng bực tức.
Buổi tối, con cháu đánh, còn trơ cái mặt già , dẫn con cháu sang tận nhà xin .
Nữ nhi út thì , về đến nhà thèm chào cha , còn cướp phòng của cháu trai, cướp chăn đệm của cha .
Trong mắt nàng còn cha ?
Ngưu Tiến Phấn vén chăn lên, kịp xỏ giày, giận dữ về phía phòng của cháu trai .
Liễu thị thấy hùng hổ , còn kịp mang giày, vội vàng xách giày đuổi theo.
Lão Đại và Lão Tam .
Hai đứa nhanh chóng chạy về phòng cha .
Dư Hồng và Lưu Toán Toán, hai nàng dâu căn bản ngủ, đều dựng tai ngóng động tĩnh bên ngoài.
Vừa thấy tiếng cửa phòng mở, liền chạy .
Mẹ con hội hợp, tất cả kéo theo về phía phòng của Ngưu A Hồng.
“Rầm!”
Cửa phòng Ngưu Tiến Phấn dùng một cước bạo lực đá tung, cánh cửa vốn lung lay, lắc lư vài cái.
“Rắc!” Cánh cửa đổ rầm xuống đất.
“Ai đó? Tới gây sự với cô nương , c.h.ế.t ư?”
Ngưu A Hồng ngủ say, trong mơ nàng đang thấy ca ca A Quý quỳ mặt nàng xin .
Động tĩnh trực tiếp ca ca A Quý trong mộng của nàng biến mất!
Ngưu A Hồng bật dậy, mắt còn kịp thích nghi với bóng tối.
Nàng về phía cửa, vì thắp đèn nên rõ.
Chỉ thấy một hình dáng nam nhân, “Ca ca?”
“Ca ca? Ta là cha ngươi đây!” Ngưu Tiến Phấn gầm lên.
“Cha? Người đến đây gì?”
“Ngươi đừng gọi là cha! Còn hỏi tới gì, những chuyện hổ ngươi ở Bích Thủy Thôn, ngươi còn mặt mũi nào về?
Còn chê nhà đủ loạn ? Quay về thì cũng về thôi, nhà cũng thiếu bát cơm của ngươi!
ngươi về, tiếng nào với cha , còn cướp phòng của các cháu, cướp cả chăn đệm của cha , ngươi gì!”
Ngưu Tiến Phấn tuôn hết lời trong cổ họng.
Dư Hồng và Lưu Toán Toán cùng lũ trẻ dựa tường xem trò vui.
Ngưu Trung Cường và Ngưu Trung Thượng, hai em xoa đầu, : “Tiểu về nhà lúc nào ?”
Chỉ Liễu thị ở cửa, ánh mắt đầy lo lắng, nhưng nàng cũng tức giận đứa tiểu nữ , sợ lão già nhà sẽ động thủ.
“Cha! Đây vốn là phòng của ! Ta đòi căn nhà của thì gì sai!
Vậy nếu chăn, dù dùng chăn đệm của thì ?
Cha, như , là còn thương nữa , chịu nhiều ủy khuất như thế, xót thương nữ nhi , mà thấy mở miệng c.h.ử.i bới... Oa oa oa~”
Ngưu A Hồng kìm bật , khi nàng gả , cha cũng thương yêu nàng hết mực...
Gà Mái Leo Núi
Ngưu Tiến Phấn đến đây, cơn giận trong lòng cũng dịu đôi chút.
Giọng điệu cũng mềm mỏng , “A Hồng , ngày là ngươi cứ nhất quyết gả cho Tô Minh Vũ, cha cũng khổ sở khuyên ngươi nghĩ cho kỹ. Ngươi mới gả bao lâu, thể chuyện vô liêm sỉ như ?”
“Oa oa~” Ngưu A Hồng uất ức thôi.
“Ai bảo Tô Minh Vũ thèm chạm ? Hắn là một tảng đá lạnh lẽo thể sưởi ấm, chính là cắm sừng , chính là quấy rối nhà họ Tô!”
“Vậy ngươi nghĩ tới, ngươi sẽ nhục mặt nhà ngoại gia ư?”
“Thì !” Ngưu A Hồng hét lớn trong ấm ức.
Dư Hồng thể yên nữa: “Thì là ý gì? Ngươi , chẳng lẽ chúng cũng cần nữa ?”
Lưu Toán Toán ngấm ngầm châm chọc: “Ta tiểu cô tử , ngươi nên dẹp cái tính khí đó , về nhận thật , cầu xin Tô Minh Vũ .
Nói chừng cả nhà nể tình đứa trẻ, sẽ cho ngươi một cơ hội tha thứ cho ngươi đấy.”
“Không đời nào! Dựa cái gì bắt cúi đầu!”
“Ngươi!” Ngưu Tiến Phấn mới dịu cơn giận bốc lên nữa.
“Bốp!” Một cái tát nặng nề giáng xuống mặt nàng.
“Cha! Người dám đ.á.n.h !” Ngưu A Hồng ôm mặt, dám tin.
“Ngươi tự liệu lấy .” Ngưu Tiến Phấn hất tay áo, bước khỏi phòng.
Hai ca ca cũng nàng bằng ánh mắt đầy oán trách, im lặng bỏ .
Dư Hồng và Lưu Toán Toán, hai nàng dâu sát bên , bĩu môi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-69.html.]
“Thấy ? Ta bảo là dễ đuổi nàng mà?”
Dư Hồng đồng tình gật đầu, “Chúng cứ từ từ.”
Hai nàng dâu dẫn theo lũ trẻ cũng bỏ .
Chỉ còn Liễu thị, thở dài : “Có ngày lành sống, ngươi đây là tự chuốc khổ ?”
Nàng lưng bỏ .
Ngưu A Hồng cứng miệng gào lên bóng lưng họ: “Ta sai! là Tô Minh Vũ!”
Nàng kéo chăn trùm kín đầu, nức nở .
Vợ chồng Ngưu Tiến Phấn trằn trọc ngủ suốt cả đêm, cả đêm hai lật qua lật giường...
Sáng hôm .
Tô Uyển thức dậy từ sớm, rửa mặt qua loa nấu tạm vài món ăn, chia một nửa cho Tiểu Hắc.
“Tiểu Hắc, ngoài , ngươi ở nhà trông nhà cho nhé.”
Sau khi phơi khô hết đám thảo dược, nàng khóa cửa, thẳng đến gốc cây lớn.
Nàng lên xe bò của Trương thúc, thẳng tiến đến trấn.
Đến trấn, nàng thẳng đến nhà Tiết Định Thành.
Tới nhà họ Tiết, Tô Uyển cúi thở dốc, gõ cửa nhà họ Tiết.
“Cốc cốc cốc.”
“Ai đó?”
Lý Mẫn mở cửa, thấy đến là Tô Uyển, vội mời nàng .
“Thì là Tô cô nương, mời mau trong.”
“Tiểu sư phụ khỏe.” Tô Uyển theo , hướng về hậu viện.
“Tô cô nương, đây là sư nương của .”
Lý Mẫn giới thiệu sư nương với Tô Uyển, sang giới thiệu Tô Uyển với sư nương.
“Sư nương, vị là bằng hữu của Lục thiếu gia, Tô cô nương.”
Giới thiệu xong, Lý Mẫn liền tìm sư phụ của .
Ôn Lam gật đầu với Tô Uyển, “Mời Tô cô nương, mau xuống.”
“Tiết phu nhân.”
Lão bà tử bên cạnh rót cho hai xong, liền bế đứa trẻ từ tay phu nhân xuống.
“Tô cô nương, nàng tự xây nhà ư?” Ôn Lam chút tò mò.
“Vâng, đoạn tuyệt quan hệ với gia đình, căn nhà hiện tại chỉ là mượn ở.”
“Thì là .”
“Tô cô nương!”
Tiết Định Thành từ ngoài cửa bước , “Đã chọn ngày ?”
“Tiết sư phụ, tìm thầy địa lý , sáng mai ông sẽ tới, đặc biệt đến hỏi xem Tiết sư phụ thời gian ?”
“Không thành vấn đề, sáng mai sẽ dẫn theo đồ đến đó một chuyến.”
Sau khi Tô Uyển hẹn xong thời gian với Tiết Định Thành, liền cáo từ.
Nàng theo địa chỉ ghi tờ khế đất, tìm đến con phố .
Tô Uyển ngoài cửa, ngắm tòa đại trạch viện hùng vĩ mà ngẩn .
Nàng nghi ngờ địa chỉ khế đất trong tay, căn nhà mắt, cuối cùng xác nhận chính là nó!
Bức tường ngoại thất xây dựng theo phong cách kiến trúc Huy Phái, từ gạch xanh ngói trắng, tường Mã Đầu xen kẽ trật tự.
Tô Uyển mở cửa lớn, bước .
Căn nhà là một Tứ Hợp Viện, gồm Chính Phòng, Đông Sương Phòng, Tây Sương Phòng và cả Đảo Tọa Phòng.
Tô Uyển ước tính sơ qua, căn nhà ít nhất mười mấy đến hai mươi phòng.
Tống Chính Đức thật sự coi trọng nương tử của , một căn nhà lớn như mà tặng là tặng.
Đảo Tọa Phòng giáp mặt phố, nếu biến khu vực thành một tiệm thuốc, phía là khu nhà ở, tách biệt sẽ ảnh hưởng đến sự riêng tư của khu sinh hoạt.
Tô Uyển tiếp tục vòng quanh bộ căn nhà một lượt, do lâu ngày ở nên nhiều bụi bặm và mạng nhện, cần dọn dẹp một phen mới thể ở .
Bên cạnh nhà bếp cũng một giếng nước độc lập, vấn đề sinh hoạt thành vấn đề.
Nàng lấy giấy bút , bắt đầu thiết kế khu vực chức năng cho tiệm thuốc.
Phòng tiền sảnh cần chừa chỗ để bàn ghế, cần đủ ánh sáng, cần đập bỏ một bức tường hướng mặt phố.
Bên trong cần thiết lập một phòng bệnh riêng tư, và chừa một phòng thuốc...