Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 74

Cập nhật lúc: 2025-10-07 05:40:39
Lượt xem: 36

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô nương, ngươi… ngươi thật sự mua gạch xanh nhà ?” Vương Lập Phát chút do dự.

Tô Uyển trịnh trọng gật đầu, “Đương nhiên, nếu cũng sẽ cố ý chạy đến đây một chuyến.”

“Gạch xanh , ban đầu định giá là ba văn tiền hai viên, nhưng giờ lò gạch ngói của thể tiếp tục mở nữa, cô nương ngươi thật lòng mua, một văn tiền một viên ngươi cứ mang .”

Vương Lập Phát cũng kiên trì nữa, lời vợ đây cũng lý, y quyết định đóng cửa lò gạch ngói ngay tại đây.

Tô Uyển y hề đòi hỏi giá cao với , chỉ dựa quy trình chế tác gạch xanh mà y giới thiệu, nàng giá gạch xanh sẽ quá rẻ.

“Giá cả thành vấn đề, chỉ là kỹ thuật nung gạch xanh của thật sự tồi, cứ thế dừng , thật đáng tiếc.”

Nghe thấy cuối cùng cũng khẳng định , sự uất ức tích tụ bấy lâu trong lòng Vương Lập Phát kìm nén nữa, y ôm mặt bật nức nở.

Người nam nhi nước mắt dễ rơi, nhưng ai vế của câu đó.

Y bận tâm Tô Uyển là ngoài mặt ở đây, chậm rãi xổm xuống, trút hết nỗi buồn khổ đè nén bấy lâu nay.

Kể từ khi lò gạch ngói mở , y chịu bao nhiêu lời châm chọc, giễu cợt?

Tất cả đều khuyên y đừng giày vò nữa, sẽ ai đến mua gạch xanh của y .

Đối diện với sự đồng tình của vợ, sự trách móc của con cái, thậm chí là sự thấu hiểu của cha , cùng với khó khăn của lò gạch, cũng khiến y rơi nửa giọt nước mắt…

Vương Kim Hoa và Đường Xuân Linh vội vàng đỡ y dậy.

Vương Kim Hoa chút ngại ngùng: “Phán Đệ, ngươi đừng bận tâm, ca chỉ là đè nén quá lâu .”

Tô Uyển gật đầu: “Ta thể hiểu .”

Đường Xuân Linh tràn đầy hi vọng Tô Uyển.

Cuối cùng, đống gạch xanh chất đống trong nhà cũng sắp bán !

Mỗi thấy đống gạch , lòng nàng thấy nặng trĩu.

“Nếu hai vị thật sự thể mở tiếp nữa, hai ý kiến, hai vị hứng thú lắng ?”

Tô Uyển từ khi đến thế giới xa lạ , sự thiện ý đầu tiên nàng nhận chính là từ Vương thẩm.

Vương thẩm luôn là cần hỏi lý do, chuyện đều che chở, vô điều kiện bênh vực nàng. Ngay cả xác cũ cũng ít nàng chiếu cố.

Vương thẩm hăm hở kéo nàng đến đây, ý định ban đầu là giúp tỷ một tay.

Vậy tại nàng nhân cơ hội , một việc nhân tình thuận lợi đây?

Bản nàng cũng cần gạch ngói để xây nhà, hơn nữa, nhà xí thể thiếu để thí nghiệm, tìm ai mà chẳng ? Dùng ai mà chẳng xong?

“Ngươi , chúng .” Vương thẩm cần suy nghĩ, mở miệng ngay.

Hai vợ chồng Vương Lập Phát , cũng về phía Tô Uyển, lẳng lặng chờ đợi nàng tiếp.

“Ta Vương thẩm về tình hình hiện tại của hai vị, hiện tại thể mở tiếp nữa, hai vợ chồng còn đang nợ một đống nợ.

Hiện tại hai ý kiến, thứ nhất: Ta xuất một trăm lượng bạc xem như nhập cổ, lò gạch ngói hai vị cứ tiếp tục mở, sẽ giới thiệu đến mua cho hai vị, hai vị tiếp tục nung lò bán gạch, kiếm lời thì chia cho ba thành, lỗ vốn cũng truy cứu.

Thứ hai: Hai vị tính toán vốn liếng theo giá thị trường, sẽ mua lò gạch ngói của hai vị. Do quyền kinh doanh, lò gạch ngói phát triển. Nếu hai vị còn chuộc , chỉ cần trả vốn ban đầu cho .

Hai vị cứ bàn bạc .”

Nghĩ một chút, Tô Uyển bổ sung thêm một câu, “Ta thật lòng.”

Gà Mái Leo Núi

Tô Uyển xong, sang một bên, để gian cho ba họ.

Hai vợ chồng mừng rỡ như điên, nhưng nhanh phản ứng .

Cô nương vì lò gạch ngói mà đến, mà là vì họ, Vương Kim Hoa.

Vương Kim Hoa cũng nghĩ đến điểm , việc nàng đây chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ, đáng để Phán Đệ bỏ cái giá lớn như ?

“Đại ca, tẩu tử, hai cứ chuyện , lòng an , hỏi cho rõ.”

Vương Kim Hoa nhanh chân bước về phía Tô Uyển, “Phán Đệ, ngươi đợi một chút.”

Tô Uyển dừng bước, nàng nhếch môi, nàng Vương thẩm gọi nàng là vì điều gì.

“Phán Đệ, chuyện hỏi cho rõ, thì trong lòng an .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-74.html.]

Tô Uyển gật đầu, “Ừm, hỏi .”

“Ngươi mua lò ý định khác, là… vì ?”

Tô Uyển phủ nhận cũng khẳng định, ha hả : “Vương thẩm, đoán xem?”

Vương Kim Hoa cuống lên, giậm chân: “Con nha đầu , dì tức c.h.ế.t ?”

Tô Uyển thu nụ mặt, “Được , trêu nữa.”

Tô Uyển nghiêm túc : “Ta mua lò gạch ngói, thứ nhất là để báo đáp ân tình dành cho , những điều cho , đều ghi tạc trong lòng. Thứ hai, xây nhà cũng cần gạch ngói. Thứ ba, dùng lò cùng tay nghề của ca ca , để nung chế một vài thứ.

Đến đây, thể yên tâm chứ?”

Nói xong, Tô Uyển dùng khuỷu tay thúc nhẹ Vương thẩm, nàng.

“Phù ~ Hù c.h.ế.t , ngươi cái nha đầu c.h.ế.t tiệt nếu thật sự chỉ vì để báo đáp chút ân tình của mà mua cả cái lò, sẽ lương tâm bất an mất!”

Vương thẩm dùng tay vỗ ngực, lấy , “Vậy với ca ca và tẩu tử nhé?”

Tô Uyển gật đầu, “Đi .”

Nói rõ ràng cũng , là tính là nhập cổ bán , đều là lựa chọn của chính họ.

Quay , nàng tiếp tục tham quan lò nung.

Vương Kim Hoa trở bên cạnh tỷ , kể lời Tô Uyển một cách chi tiết.

“Đại ca, tẩu tử, hai nghĩ kỹ nên chọn thế nào ?” Vương Kim Hoa họ, tò mò về sự lựa chọn của họ.

Vương Lập Phát vợ, y ý kiến của vợ , “Xuân Linh, nàng nghĩ thế nào?”

Đường Xuân Linh nhíu chặt mày, ngập ngừng mở lời:

“Lập Phát, vẫn bán lò gạch ngói , chúng một quan hệ, hai tài lực, khó duy trì. Dù Tô cô nương chịu đầu tư, chúng quản lý nó như thế nào? Ta đây là bộ tâm huyết của , nhưng chúng vẫn lo cho cuộc sống mắt. Ta đến đây thôi, tự suy nghĩ kỹ .”

Vương Lập Phát gật đầu, y cũng nghĩ thông suốt , cứ thế bán lò gạch ngói thôi, sẽ ở bên vợ con, sống cuộc sống an .

Y vươn tay vuốt ve khuôn mặt tang thương của vợ: “Xuân Linh, , lời nàng.”

“Tốt…” Đường Xuân Linh mắt đỏ hoe, nắm c.h.ặ.t t.a.y chồng.

“Đồ ngốc, gì chứ? Ngày tháng khó khăn đều sắp qua ?”

Vương Lập Phát nhẹ nhàng lau vết nước mắt của vợ: “Kim Hoa đường xa đưa về, chúng nên về nhà cơm đãi khách ?”

Đường Xuân Linh ngẩn , vội vàng dùng ống tay áo lau khô nước mắt: “ , Kim Hoa khó khăn lắm mới về một chuyến, ăn một bữa thật ngon mới về.”

“Ta ăn đùi gà!”

Vương Kim Hoa để một câu đó, liền chạy nhanh ngoài.

Áp lực Vương Lập Phát trút bỏ, cảm thấy nhẹ nhõm, ha hả : “Được, vẫn như hồi bé, đùi gà lớn đều cho !”

Đường Xuân Linh chồng, “Ân tình của Kim Hoa, chúng ghi nhớ cả đời.”

Vương Lập Phát gật đầu, kéo tay vợ, bước chân vui vẻ ngoài.

Vương thẩm đến bên cạnh Tô Uyển, kéo cánh tay nàng về phía Trương thúc.

“Đi, về nhà , bảo tẩu tử hầm đùi gà lớn!”

Một nhóm , lên xe bò của Trương thúc, về theo đường cũ.

Vừa về đến nhà, Vương thẩm kéo Tô Uyển nhà, rót cho Vương thúc và Tô Uyển một cốc nước.

“Hai cứ ở đây chuyện nhé, trong bắt một con gà lớn béo .” Nói , Vương thẩm về phía chuồng gà.

Vợ chồng Vương Lập Phát ha hả bóng lưng nhanh nhẹn của , gãi đầu : “Hì hì, cô từ bé cái tính , lớn từng mà vẫn trầm , hai đừng để bụng.”

Trương thúc lặng lẽ uống , còn Tô Uyển thì trêu chọc: “Xem Kim Hoa thẩm ở nhà cưng chiều nha.”

“Ha ha, trong nhà chỉ một tiểu cô thôi, khó tránh khỏi cưng chiều chút, hai cứ chuyện , phụ một tay.”

Nói xong, Đường Xuân Linh cũng bước ngoài.

Vương thẩm đến chuồng gà, nhanh chóng mở khóa cửa chuồng.

 

Loading...