Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 84
Cập nhật lúc: 2025-10-07 05:40:49
Lượt xem: 34
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lục Hành Văn mãi mãi dám tin, nữ nhân mà yêu sâu đậm, hóa vì một kẻ què mà đến tìm báo thù...
Ẩn Nhất đưa Lý Thanh Sơn cùng Vương Tiểu Vân ngoài.
Lục Lâm Kiệt xem hết bằng chứng mà Lỗ Sinh giao nộp, cũng thấy chuyện Liễu Di nương liên thủ với Lục Hành Văn, cho uống t.h.u.ố.c bổ tính mạnh. Hắn luôn nỡ xuống tay tàn nhẫn với nàng, bấy nhiêu năm qua, thực sự yêu nàng đến điên cuồng, hận thể moi t.i.m cho nàng thấy.
“Người , xử trượng Lục Hành Văn đến c.h.ế.t, ném xác bãi tha ma cho ch.ó ăn! Bên ngoài tuyên bố Quản gia Lục trộm cắp tài sản chủ nhà, sợ tội tự sát bằng độc!”
“Không! Lão nô dám nữa, cầu xin Lão gia nương tay tha mạng..." Hắn còn c.h.ế.t, còn sống.
Lão gia lệnh ngừng, gia đinh dám dừng ? Họ trực tiếp kéo ngoài.
“Ha ha ha, Lục Lâm Kiệt, đồ nhu nhược nhà ngươi! Ngươi dù xử tử thì ? Ta chính là ngủ với nữ nhân của ngươi, cắm sừng ngươi, đây là sự thật thể chối cãi! Huống hồ, Phong nhi còn là nhi tử của ...”
C.h.ế.t đến nơi, Lục Hành Văn dứt khoát tới cùng, toẹt thế của Lục Vũ Phong. Lục Lâm Kiệt n.g.ự.c truyền đến một trận đau nhói, bỗng nhiên phun một ngụm m.á.u tươi. Hắn ôm ngực, sắc mặt tái nhợt hướng mắt về phía Liễu Di nương.
“Liễu nhi, cho nàng thêm một cơ hội. Nàng bằng lòng cùng bắt đầu ? Cứ xem như chuyện từng xảy ? Dù Vũ Phong nhi tử , vẫn sẽ coi nó như con ruột mà đối đãi, nàng nguyện ?”
Gà Mái Leo Núi
Tô Uyển liếc Lục Tử Dục, khẽ : “Thật ngờ, phụ ngươi là một kẻ si tình đến ?”
Lục Tử Dục lạnh lùng liếc phụ , nhún vai, vẻ mặt hề bận tâm, phe phẩy chiếc quạt tay.
Tô Uyển nhớ , đó nàng lấy tóc của họ từ Lục Tử Dục, kết quả giám định cũng . "Ta dùng tóc của họ xét nghiệm, ngươi đích thị là cốt nhục của phụ ngươi."
Lục Tử Dục nhíu mày, đối với , y ít nhiều chút chán ghét. Từ nhỏ, vì phụ thiên vị Liễu Di nương, nên cũng kéo theo sự yêu thương dành cho Lục Vũ Phong. Y nhiều giả sơn, thấy một nhà ba họ vui vẻ trong hoa viên.
Trong khi đó, mẫu của y quanh năm liệt giường bệnh, ai ngó ngàng đến y. Y cứ như một tên trộm nhỏ, lén lút trộm hạnh phúc của Lục Vũ Phong.
“Nương! Con thật sự con ruột của cha ?”
Tô Uyển liếc Lục Tử Dục một cái. Đây là việc gia đình nhà họ Lục, nàng kết quả cho Lục Tử Dục, việc là tùy thuộc y.
Lục Vũ Phong đầy mặt nước mắt nương , y thấy hết. Y là nhi tử của Quản gia Lục, là dã chủng của nương y và !
Liễu Di nương hoảng loạn, nàng ngờ Phong nhi của nàng xuất hiện lúc , mở lời với nó thế nào đây. Nàng mỗi thị tẩm với Lục Lâm Kiệt đều uống t.h.u.ố.c tránh thai, chỉ khi ở bên Lục Hành Văn mới uống. Nàng thú nhận với Phong nhi thế nào, rằng nó là gian sinh tử?
Liễu Di nương cúi đầu thật thấp, che giấu đôi mắt, dám đối diện với ánh mắt đầy tổn thương của nhi tử. Lục Lâm Kiệt cũng Lục Vũ Phong, khuôn mặt giống nương nó. Nếu là nữ nhi, ắt cũng mỹ mạo vô song như mẫu nó.
Thôi bỏ , tiến lên vài bước, vỗ vỗ vai Lục Vũ Phong, "Ngươi là cốt nhục của Lục Lâm Kiệt !"
"Thật ?" Lục Vũ Phong về phía .
Lục Lâm Kiệt gật đầu thật mạnh. Liễu Di nương cúi đầu càng thấp hơn, thật sự yêu nàng đến điên cuồng. Không hề trải qua chút xác nhận nào biểu lộ thái độ, nhận định Phong nhi là con của , tại nàng từng thấy chân tâm của ?
Liễu Di nương bước chân lảo đảo, loạng choạng trở về Tê Hoan Các. Lục Lâm Kiệt lời nào, ánh mắt lặng lẽ dõi theo bóng dáng nàng, cho đến khi khuất bóng.
Lưu Ma ma yên lòng, bước nhanh theo về Tê Hoan Các. Lưu Ma ma định đẩy cửa, bên trong phòng tiếng vọng : "Ma ma, ở một tĩnh tâm, ."
Lưu Ma ma đành hạ tay xuống, cánh cửa một lúc, rời . Liễu Di nương trải qua cú sốc lớn của Lục Hành Văn, một tĩnh tâm cũng là điều đương nhiên.
Liễu Di nương gương đồng, sờ sờ khuôn mặt vẫn còn xinh của . Nước mắt rơi từng giọt, trong lòng chua xót vô cùng, hận Lục Hành Văn giả dối lừa gạt, hổ thẹn với thâm tình của Lục Lâm Kiệt, mặt mũi đối diện với chất vấn của Phong nhi...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-84.html.]
Nàng tựa án thư mài mực, bắt đầu chữ:
Con trai :
Khi con phong thư , nương chuộc tội .
Con chớ sinh hận oán trách, nương tiến trạch viện hưởng sự sủng ái, nhưng mỡ heo che mắt, cùng tên Lục Hành Văn chuyện cấu xé, còn vọng tưởng thế Phu nhân, cùng Lục Hành Văn chiếm đoạt Lục phủ túi.
Nương phụ lòng thâm tình của phụ con, cũng còn mặt mũi đối diện với con, khiến con ngẩng đầu lên mặt .
Nương là giải thoát, cũng là chuộc tội. Con về hãy cận với Phu nhân và Đại thiếu gia. Phu nhân tâm địa lương thiện, sẽ khó con, còn Đại ca con, tính tình thẳng thắn, con kính trọng , tự sẽ bảo hộ con.
Dưới gối đầu, là những món đồ mà phụ con tặng cho nương bao năm nay, đủ để con sống.
Nương cả đời quá nhiều chuyện sai trái, chỉ mong con thể bình an lớn lên, đường đường chính chính, đừng học theo nương.
Nương đây.
Liễu Bạch Cáp tuyệt bút.
Liễu Di nương đóng gói phong thư, tự trang điểm cho , đặt thư bên gối. Nàng giường, mở lọ t.h.u.ố.c , ngửa đầu uống cạn. Nhi tử , chớ trách nương, đây là việc cuối cùng nương thể cho con…
Trong Chính sảnh, Lục Tử Dục trong lòng giằng xé nhiều , khó chịu : "Này, Lục Vũ Phong, tra , ngươi đích thị là cốt nhục của Lục Lâm Kiệt!"
Lục Vũ Phong kinh ngạc Đại ca, "Thật ?"
"Nàng là đại phu, ngươi tin thì tùy." Lục Tử Dục xong, chỉ thẳng Tô Uyển. Đón lấy ánh mắt Lục Vũ Phong tới, Tô Uyển gật đầu: "Ta giám định, các ngươi quả thực là phụ tử ruột thịt."
Tô Uyển thể đưa báo cáo giám định cho họ xem. huyết thống của họ là tương đồng, thể dùng phương thức tích huyết nhận .
"Nếu tin, các ngươi thể tích huyết nhận ." "Người !" Lục Tử Dục mất kiên nhẫn, chỉ kết thúc nhanh chóng.
Hạ nhân nhanh chóng mang đến một chậu nước. Lục Lâm Kiệt là đầu tiên rạch ngón tay, nhỏ m.á.u , đó về phía Lục Vũ Phong. Lục Vũ Phong nắm chặt vạt áo, đốt ngón tay trắng bệch, mồ hôi lạnh thấm ướt lưng.
Y cảm thấy ánh mắt xung quanh y, như từng thanh kiếm sắc lạnh, đ.â.m thẳng y. Lời lẽ phá phách của Lục Hành Văn, cùng sự im lặng của nương, đều khiến y tin rằng chính là gian sinh tử của họ!
Dù phụ y là con của , Đại ca cũng y là, nhưng y vẫn dám tin. Hai chân như nặng ngàn cân, cuối cùng cũng di chuyển đến chậu nước, nhận lấy d.a.o từ hạ nhân, rạch ngón tay, nhỏ m.á.u .
Lục Vũ Phong chăm chú giọt máu, sợ nó hòa tan với giọt m.á.u , trong lòng ngầm kỳ vọng điều gì đó. Cho đến khi thấy hai giọt m.á.u dần hòa , cơ thể căng cứng của y mới đột nhiên thả lỏng, chân mềm nhũn suýt quỳ xuống.
Lục Lâm Kiệt cũng hai giọt m.á.u hòa tan, trong lòng thầm mừng rỡ, Vũ Phong thật sự là cốt nhục của . Lục Tử Dục chịu vẻ mặt hân hoan của phụ , châm chọc: "Phụ , đang mừng rỡ điều gì?"
Lục Lâm Kiệt hiểu rõ với mẫu tử họ, "Dục nhi, phụ ..." Lục Tử Dục ném cho hai cái khinh bỉ, nửa câu vô nghĩa cũng , kéo tay Tô Uyển thẳng về Chủ viện.
Tô Uyển đành theo y mà . Lục Lâm Kiệt khó xử ngậm miệng, vỗ vỗ vai Lục Vũ Phong, "Phong nhi, con về , cha xem Di nương con."
Lục Vũ Phong chịu, "Cha, con cùng với cha." Lục Lâm Kiệt gật đầu, hai cha con sóng vai về Tê Hoan Các.
“Di nương! Người tỉnh !”