Hương Dược Đầy Thôn: Cuộc Sống Điền Viên Trên Đường Tìm Thân - Chương 92
Cập nhật lúc: 2025-10-07 05:40:57
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Y tiếp tục bổ sung: “Nhà các ngươi bồi thường cho Phán Đệ thêm mười lạng bạc nữa, xem như bồi thường. Nếu còn , trong thôn sẽ trực tiếp trục xuất cả nhà các ngươi khỏi thôn Bích Thủy!”
“Thôn trưởng, mười lạng bạc nhiều quá ?” Tô Đại Ngưu mà nước mắt. Mười lạng bạc nợ còn trả, giờ thêm mười lạng nữa ?
“Nhiều ? Vậy ngươi để chôn mèo c.h.ế.t ở nhà ngươi, phá hoại phong thủy nhà ngươi ?”
Tô Đại Ngưu cuống quýt gãi đầu: “Thôn trưởng, nhà thật sự còn tiền . Trước còn nợ Phán Đệ mười lạng, tam nhà cũng còn đang nợ, nếu giờ thêm mười lạng nữa, dù ăn uống cũng trả nổi!”
“Vậy thì giấy nợ, trong năm nay, khi nào trả xong thì mới tính là xong!” Thôn trưởng cho bất kỳ đường lui nào.
Vương Tiểu Thảo tê liệt mặt đất, lòng hận thôi. Lần hại thành còn bồi thường mười lạng bạc, lát nữa Tô Đại Ngưu chắc chắn sẽ tha cho thị .
Tô Cường trong khoảnh khắc , hết sạch buồn ngủ. Cái kiểu cuộc sống mở mắt là nợ nần thế , rốt cuộc bao giờ mới hết đây? Chuyện cưới Thúy Hoa xa vời thêm một bước nữa. Cứ thế , rốt cuộc đến bao giờ mới cưới Thúy Hoa của đây? Sự bất mãn trong lòng đối với Vương Tiểu Thảo càng sâu thêm một tầng.
Tô Uyển, khi thôn trưởng đến khoản bồi thường, nàng lén lút lẻn phòng Tô Vượng, lấy giấy bút, đưa cho thôn trưởng: “Đây, thôn trưởng.”
Thôn trưởng liếc nàng một cái, nhận lấy, “Xoẹt xoẹt xoẹt” xong một tờ giấy nợ, đưa cho Tô Đại Ngưu: “Ký .”
Tô Đại Ngưu bất lực, đành nhận lấy, ký tên và điểm chỉ. Thôn trưởng nhận xác nhận sai sót, đưa giấy nợ cho Tô Uyển.
Y nghiêm nghị với Tô Đại Ngưu: “Trước cuối năm, trả hết cả mười lạng bạc nợ . Bằng , cả nhà các ngươi, đừng hòng ở trong thôn nữa.”
Nói xong, thôn trưởng cũng đợi Tô Đại Ngưu gì thêm, xoay chắp tay lưng bỏ .
Có những vốn ghét Vương Tiểu Thảo, nhân cơ hội gièm pha: “Đại Ngưu , vợ ngươi nên giữ , đúng là đồ phá gia tinh mà.”
“Phải đó, nửa đêm giấc ngủ, chuyện hãm hại khác. Ngươi cũng nên cẩn thận chút , ngày thị tay với ngươi.”
Hai xong cũng bỏ , đêm hôm thế , ôm vợ trốn trong chăn vẫn là thoải mái nhất. Tô Uyển giơ giơ tờ giấy nợ trong tay, nhướng mày hả hê : “Nhớ kỹ nhé, cuối năm trả hết đấy, đợi các ngươi nhé.”
Nói xong, nàng nghênh ngang qua mặt bọn họ.
“Ngươi, con tiện tỳ , ngươi bớt ở đó mà đắc chí !” Vương Tiểu Thảo vô lực gầm lên về phía bóng lưng Tô Uyển.
“Nương, nương xem việc gì trêu chọc cái sát tinh đó gì? Giờ thì , đền bù thêm mười lạng, nương mau nghĩ xem kiếm mười lạng bạc ở .” Tô Cường đất cũng lười đỡ, trút sự bất mãn đối với bằng lời .
Tô Đại Ngưu chán ghét Vương Tiểu Thảo: “Ta bảo ngươi đừng mon men đến gần nó ? Mười lạng bạc sẽ lo, ngươi tự nghĩ cách giải quyết . Nếu thật sự đuổi khỏi thôn, sẽ hưu ngươi!”
“Con trai sắp thi đỗ Tú tài , ngươi dám hưu ?”
“Hừ! Chính vì Vượng Nhi sắp thi Tú tài, nương như ngươi mới là gánh nặng cho nó!”
Hắn buông lời đó, Tô Đại Ngưu thèm để ý đến thị nữa, về phòng xuống giường ngủ tiếp. Tô Cường cũng theo về phòng. Chỉ còn một Vương Tiểu Thảo đất, ngay cả một đỡ thị dậy cũng .
Vương Tiểu Thảo dậy, phủi phủi bụi bặm , đóng cửa lớn , đến phòng Tô Vượng. Thị trằn trọc cả đêm ngủ, suy nghĩ xem để kiếm đủ mười lạng bạc .
Gà Mái Leo Núi
Ngưu A Hồng dẫn Tô Tiểu Nam rời khỏi nhà họ Tô, nhà ngoại gia thì dám về, đành dẫn theo con tìm đến Tô Phú Quý.
“Tô Phú Quý, Tô Tiểu Nam là con của ngươi, ngươi cho mẫu tử một con đường sống!” Ngưu A Hồng cuối cùng chặn đường về nhà.
“Cái gì mà con của ? Đây chẳng là con của Tô Minh Vũ ? Sao thành con của ?” Tô Phú Quý tỏ vẻ kháng cự.
Nói đùa , với Ngưu A Hồng chẳng qua chỉ là chơi bời chút thôi, ai đứa bé thật là con của ? Ở nhà vợ con bếp núc ấm áp, chẳng tự tại bao. Vợ là tháo vát, chuyện chẳng cần bận tâm.
Ngưu A Hồng quả thực trông xinh hơn vợ một chút, nhưng cái danh tiếng, cái mức độ đanh đá thì thể là thứ dễ ở chung ? Hơn nữa, dễ dàng thị như , ai những kẻ khác tay , giờ đến thẳng đây tìm cha cho đứa bé, mơ giữa ban ngày ?
“Đây chính là con của ngươi! Ý ngươi là định nhận ?” Ngưu A Hồng nheo mắt Tô Phú Quý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huong-duoc-day-thon-cuoc-song-dien-vien-tren-duong-tim-than/chuong-92.html.]
“Ai ngươi còn qua với ai nữa? Ai thể chứng minh đứa bé là con của ?” Tô Phú Quý cứng cổ đáp.
“Ngươi ý gì? Ta ngoại trừ Tô Minh Vũ thì chỉ quan hệ với ngươi.” Ngưu A Hồng cũng Tô Phú Quý hề ý định nhận đứa bé .
“Ngươi mà dám nhận, sẽ tìm tức phụ của ngươi ầm lên, xem ngươi thể sống yên !”
“Đừng, đừng… Tức phụ mà chuyện, ngươi nghĩ ngươi thể yên ?”
“Vậy ngươi xem ? Nhà đẻ giờ gả cho lão cô hồn, thể về nhà ngoại gia nữa.”
Tô Phú Quý gãi tai bứt râu, cuối cùng cũng nhớ căn nhà cũ gần sụp đổ, “Lão trạch tử nhà ai ở, đang bỏ trống đó. Ta đưa nàng và hài tử qua đó an , tính tiếp.”
Ngưu A Hồng phản bác, hiện tại cũng chỉ thể thế, dẫn Tô Tiểu Nam theo , về phía lão trạch tử nhà .
“Kẽo kẹt ~”
Tô Phú Quý đẩy cánh cửa lớn của nhà cũ , bên trong hỗn độn, bụi bặm bay thẳng mặt.
“Trời ạ, chỗ thể ở ?” Ngưu A Hồng vội vàng phất tay áo, che mũi tránh bụi.
“Cứ tạm bợ , nàng dọn dẹp căn nhà một phen , tìm chút đồ ăn cho hai con.” Tô Phú Quý đau cả đầu, quan tâm thì sợ nàng thật sự tìm tức phụ gây chuyện.
Ngưu A Hồng còn cách nào khác, nơi nào để nên đành cam chịu bắt tay dọn dẹp.
“Đây, con cũng học dọn dẹp .” Nàng đưa cho Tô Tiểu Nam một cây chổi, bảo thằng bé phụ giúp dọn dẹp.
Tô Tiểu Nam dám từ chối, phụ và ông bà đều cần nó nữa, giờ nó chỉ còn mẫu mà thôi.
Nó sợ mẫu cũng sẽ bỏ rơi , đành đưa tay đón lấy, từng nhát, từng nhát mô phỏng theo Ngưu A Hồng dọn dẹp.
Tô Phú Quý lén lút về nhà, thừa lúc Từ Tiểu Lan đưa hai đứa trẻ ngoài, lén lấy một ít lương thực trong nhà, tìm thêm chăn nệm lén lút mang tới nhà cũ.
“Sao giờ ngươi mới về? Ta sắp mệt c.h.ế.t đây !”
Vừa thấy Tô Phú Quý, Ngưu A Hồng bắt đầu than vãn, “Ngươi mang đồ ăn gì về thế?”
“Việc cũng tốn thời gian chứ? Ta mang cho hai con khoai lang, khoai tây và bột mì, còn cả chăn nệm nữa. Ta giúp nàng kiếm tấm ván gỗ để lát lên nhé.”
Ngưu A Hồng bĩu môi thật cao, nhưng nàng gì, hiện tại cũng chỉ đành chịu .
……
“Tiểu Lan, Tiểu Lan! C.h.ế.t !”
Từ Tiểu Lan đang cùng một đôi nhi nữ cỏ ngoài ruộng rau thì thấy tiếng gọi từ đằng xa.
Ngẩng đầu , chỉ thấy Lý Thái Hoa chạy đến thở hồng hộc, nàng hiếu kỳ hỏi: “Thái Hoa, ngươi ? Vội vội vàng vàng thế?”
“Ôi chao ôi, trời sắp sập đến nơi , ngươi còn tâm trí ở đây đào rau !”
Ba con Từ Tiểu Lan gì, im lặng nàng , chờ đợi nàng chuyện lớn trời sắp sụp .
Lý Thái Hoa chạy tới, hai tay chống đầu gối thở dốc, khi thở đều mới tiếp tục :
“Ta ngang qua lão trạch tử nhà ngươi, thấy Phú Quý nhà ngươi dắt Ngưu A Hồng, cùng với tiểu tôn tử của Ngô Quế Hương ở nhà cũ !
Ngưu A Hồng đứa con Minh Vũ hưu ? Đây là dây dưa Tô Phú Quý nhà ngươi đó, ngươi mau mau ngăn chứ!”