Lưu ma ma đang quỳ  mặt đất    hình  chấn động, nước mắt cũng ngừng , còn Tô Thanh Nguyệt cũng ngây .
 
Bùi Duật liếc mắt   cảnh cáo,   giống như  hề nhận , tiếp tục bưng chén  lên,  tiến tới cầm tay , hỏi bằng giọng điệu mềm mại: “Được ?”
 
Bùi Duật   nắm tay, rõ ràng  chút cứng đờ.
 
Tô Thanh Nguyệt  thấy cảnh tượng , trong mắt  nhịn  loé lên một tia hung ác, tuy chỉ là khoảnh khắc thoáng qua nhưng vẫn   bắt .
 
Dao Quang ở một bên   vẻ  ngoài cuộc, luôn cúi đầu,  rõ sắc mặt.
 
Một lát , Bùi Duật rút tay  khỏi tay ,  chút lưu luyến.
 
Hắn  về phía Lưu ma ma, ánh mắt mang theo vẻ cảnh cáo.
 
“Lưu ma ma,   thích những  lắm lời,   đừng để   thấy nữa.”
 
Lưu ma ma vội vàng cúi đầu : “Lão nô  .”
 
Bà  ỷ  việc  là nhũ mẫu của Bùi Duật, nên  dạy cho tân phu nhân  một bài học.  cuối cùng  tự lấy đá đập  chân .
 
“Phu nhân…”
 
Tô Thanh Nguyệt dường như còn   gì đó nhưng đột nhiên sắc mặt trở nên tái nhợt,  ngất .
 
Bùi Duật lập tức bế nàng  lên, bước nhanh  ngoài,  hề liếc mắt  .
 
Rất nhanh, bóng dáng của bọn họ  biến mất  thấy ,   về phía những  còn  trong phòng,  mỉm .
 
“Xem  hôm nay  uống  chén  của Thanh Nguyệt cô nương .”
 
Dao Quang   liền lập tức  dậy, bưng chén , hướng  cung kính hành lễ, : “Dao Quang kính  phu nhân, chúc phu nhân phúc thọ lâu dài.”
 
12
 
Hiểu Nguyệt Hiên.
 
Lưu ma ma hầu hạ Tô Thanh Nguyệt uống thuốc, an ủi nàng  :
 
“Tướng quân vẫn luôn quan tâm cô nương, cô nương  mới ngất xỉu, tướng quân  lập tức nóng lòng, vội vàng ôm cô nương về Hiểu Nguyệt Hiên, cũng  hề  qua nữ nhân Lục thị .”
 
Tô Thanh Nguyệt  uống thuốc, trong miệng còn vương chút chua xót.
 
“ đêm nay  vẫn  ở .”
 
Lưu ma ma  , cũng  chút chần chừ.
 
“Mấy năm nay tướng quân hầu như đều ở chiến trường, thỉnh thoảng mới về phủ, cũng chỉ ở thư phòng, sẽ  thật sự là…”
 
Tô Thanh Nguyệt  xong, liền quát lớn: “Ban ngày giáo huấn, Lưu ma ma  quên ?”
 
Lưu ma ma lập tức im lặng.
 
Mà bên , trong thư phòng phủ tướng quân.
 
Dương Thịnh  báo cáo quân vụ,  tinh tế quan sát cấp  của .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huong-van-tinh/chuong-5.html.]
Hắn  là phó tướng của Bùi Duật,  Bùi Duật nâng đỡ lên nhưng kết quả hôm nay, ban ngày  cẩn thận  ăn  quả dưa lớn của cấp .
 
Có chút hoảng loạn.
 
“Có gì thì  !”
 
Bùi Duật thấy phó tướng của  báo cáo xong, bộ dáng    thôi,  nhịn  liền ném văn kiện về phía  .
 
“Tướng quân yên tâm, thuộc hạ nhất định sẽ giữ kín!”
 
Dương Thịnh giơ tay tiếp nhận văn kiện, lập tức tỏ vẻ trung thành, sợ sẽ  diệt khẩu.
 
Ngay  đó,  bàn tất cả  thứ đều lao về phía  , cùng với âm thanh giận dữ của Bùi Duật.
 
“Cút  !”
 
Thế là Dương Thịnh nhanh chóng cút.
 
Bùi Duật   thư án,  ngọn nến bên cạnh nhảy múa,  một lúc lâu  lên tiếng.
 
13
 
Hai ngày ,  ngày  khi về nhà  mặt, Bùi Duật  trong viện, từ xa  , thấy hai bóng hình  đó.
 
“Tướng quân, sơn phỉ   tiêu diệt  ,   khi bắt  bọn sơn phỉ, trong đám đó   một nữ tử,  vẽ  hình ảnh của cô …”
 
Dương Thịnh tướng quân đang báo cáo tình hình quân vụ với Bùi Duật.
 
“Ừ.” Bùi Duật đáp nhẹ.
 
“Nghe   là một nữ tử, tướng quân  thấy bức họa của nàng  ?” Dương Thịnh tò mò, lộ vẻ ngạc nhiên và cảm thán: “Nàng   bản lĩnh thật, trói chặt  tên sơn phỉ mà  ai  nàng   thế nào,  thành thạo…”
 
Bùi Duật cắt lời  : “Hôm nay  ngươi   nhiều lời như ?”
 
Khi Dương Thịnh còn định  thêm, bỗng dừng ,  thấy  từ xa đang  tới.
 
Hắn lạnh lùng liếc  , trong mắt  mang theo bất kỳ cảm xúc nào, hỏi: “Có chuyện gì?”
 
Ta dường như  để ý đến thái độ lạnh lùng của , mỉm  ngọt ngào và : “Tướng quân, ngày mai là hồi môn, ...”
 
Bùi Duật im lặng, chuyển mắt  nơi khác, trả lời: “Ngày mai   việc.”
 
“Chàng   cũng   nhưng lễ vật  mặt thì ?”
 
Thấy  đầy mong đợi, ánh mắt thản nhiên đưa tay  hướng , Bùi Duật vẫn giữ vẻ mặt bình thản nhưng vẻ mặt  chút lạnh lùng, : “Cái gì?”
 
“Tướng quân, khi  đến, chính là mang theo một phần hồi môn, chẳng lẽ    trở về tay  ?”
 
“Ta thì  , chỉ sợ  khác   sẽ  tướng quân keo kiệt.”
 
Đứng bên cạnh, Dương Thịnh chỉ   trời, thỉnh thoảng  đầu , cố gắng   càng ít thu hút sự chú ý càng .
 
Mấy ngày   tân phu nhân  tướng quân  , hôm nay   nàng  tướng quân nhà  keo kiệt,  một cấp  như   cảm thấy    quá nhiều.
 
“Dương Thịnh,  chuẩn  lễ vật  mặt cho phu nhân!”
 
Bùi Duật  như  thấy , vẻ mặt  chút cảm xúc, giọng  mang chút căng thẳng và bực bội.