Huyền Học Trung Y, Livestream Xem Bói - Chương 042: Cúc Hoa Nở Rộ

Cập nhật lúc: 2025-07-21 04:35:34
Lượt xem: 86

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Diệu Tổ toát mồ hôi hột, đập mạnh xuống đất. Hà Tiểu Hoa hoảng hốt, lao đến giữ c.h.ặ.t t.a.y Ông Húc Hoa: “Đại phu, lời là ý gì?”

Ông Húc Hoa: “Động thai khí, tức là đứa bé trong bụng động chạm, thai yếu định. Nhìn tình trạng của bây giờ, đứa bé e là sẽ sinh non.”

Đường Diệu Tổ xong thì kêu lên như lợn chọc tiết.

Hà Tiểu Hoa trợn tròn mắt, coi Ông Húc Hoa như cọng rơm cứu mạng, túm lấy ông : “Mau cứu , ông đại phu ? Con trai tuyệt đối thể sinh con . Nếu đứa bé đó thực sự chui từ đường ruột của nó, hậu môn của nó sẽ xé thành hai mảnh mất!”

Ông Húc Hoa bất lực : “ là đại phu, nhưng đủ điều kiện để thực hiện phẫu thuật lớn ở đây. Theo , cách an nhất bây giờ là đưa đến bệnh viện, để bác sĩ phẫu thuật, cắt đường ruột để lấy đứa bé . Mặc dù chịu một nhát dao, nhưng ít nhất tính mạng bảo .”

Hà Tiểu Hoa còn kịp gì, Đường Diệu Tổ rên rỉ: “ , khác , lên TV, thà c.h.ế.t chứ bệnh viện!”

Hà Tiểu Hoa đành an ủi: “Ôi con ngoan, đừng sợ, chúng bệnh viện.”

đầu cầu xin Ông Húc Hoa: “Đại phu, chúng cần ông phẫu thuật, ông thể kê cho chúng một đơn thuốc phá thai ? Giống như TV , cho uống thuốc , đứa bé sẽ sảy, hoặc chúng tự hiệu thuốc mua thuốc phá thai, ông xem ?”

Ông Húc Hoa lắc đầu: “Chỉ những phụ nữ mang thai tháng nhỏ mới thể phá thai bằng thuốc. Bụng sáu bảy tháng , chắc chắn phá thai bằng phương pháp giục sinh. Hơn nữa, thuốc phá thai truyền thống đều tác động đến cơ quan sinh sản của phụ nữ, con trai bà căn bản bộ phận đó, thuốc phá thai đối với vô ích!”

Hà Tiểu Hoa xong tuyệt vọng, sang cầu xin Bạch Miên: “Bạch đại sư, ngài là đại sư huyền học, ngài chắc chắn cách!”

Bạch Miên xòe tay: “ với bà , cách giải quyết duy nhất là để thi pháp dừng tay, nhưng rõ ràng là họ ý định tha thứ cho bà, nên cũng đành chịu.”

Ông Húc Hoa ở bên cạnh khuyên nhủ: “Vẫn là nên mau chóng đưa đến bệnh viện lớn, sắp xếp phẫu thuật kịp thời, như lẽ cả và con đều thể giữ .”

Bạch Miên nhắc nhở: “Sư phụ, đừng lo lắng cho đứa bé đó, vô ích thôi. Đứa bé đó là do tà thuật điều khiển mới lớn đến mức . Một khi phẫu thuật, đứa bé khỏi cơ thể , nghi thức giáng bùa ở Đông Nam Á sẽ kết thúc. Không tà thuật, đứa bé chỉ là một thai c.h.ế.t lưu.”

Nghe , Hà Tiểu Hoa càng đau lòng hơn, bà ôm mặt nức nở, miệng lẩm bẩm: “Cháu trai của ơi, con trai của ơi, đều là do phụ nữ độc ác hại các con, liều mạng với cô …”

Đường Diệu Tổ đất tiếng của Hà Tiểu Hoa, liền giơ chân đá bà một cái: “Đồ già nua, mấy trò vô dụng! còn sống sờ sờ đây mà bà đám tang ! Mau nghĩ cách giúp !”

Hà Tiểu Hoa ngoan ngoãn nín , van xin Ông Húc Hoa: “Đại phu, ông thể giúp nó giục sinh, thể kê thuốc giảm đau ? Ông xem con trai đau đến mức !”

Ông Húc Hoa đành lòng : “Thuốc giảm đau chỉ thể hiệu nghiệm nhất thời, căn bản giải quyết vấn đề. Đứa bé dấu hiệu sinh non, thì mau chóng đưa đến bệnh viện , một cuộc phẫu thuật, cũng coi như là các trả giá cho bài học .”

Hà Tiểu Hoa xong, hạ quyết tâm, gọi mấy vây xem , cùng giữ c.h.ặ.t t.a.y chân Đường Diệu Tổ. Bà xin Đường Diệu Tổ:

“Xin con trai, thể lời con, nhất định đưa con đến bệnh viện. Họ đúng, kéo dài thêm nữa, đứa bé sẽ , đến lúc đó sẽ càng nguy hiểm hơn. Giữ mạng , còn việc mất mặt khác chê thì chúng đành tính .”

Vừa , Hà Tiểu Hoa chỉ huy , chuẩn nâng Đường Diệu Tổ dậy. Ai ngờ, Đường Diệu Tổ thoát khỏi sự kiềm chế của , đ.â.m đầu cái bàn bên cạnh, miệng vẫn ngừng la hét:

“Nếu bà cứ bắt đến bệnh viện mất mặt, thì thà đ.â.m đầu đây mà chết!”

Chiếc bàn khám mạch gắn bó với Ông Húc Hoa hơn ba mươi năm, cú va chạm gãy đôi. Ông Húc Hoa đau lòng đến mức vỗ n.g.ự.c thùm thụp.

Què ca lạnh lùng ghi sổ bên cạnh: “Hôm nay hư hỏng vật phẩm: một bộ bàn ghế gỗ thủ công. Anh bạn, phí sửa chữa thanh toán thế nào, chuyển khoản tiền mặt? Ngoài nhắc nhở một chút, đừng nghĩ quẩn, ít nhất đừng nghĩ quẩn trong tiệm. tiếc cái mạng của , mà tiệm chúng biến thành hung trạch.”

Hà Tiểu Hoa tức đến giậm chân: “Đến lúc nào còn lời ? Chẳng lẽ con trai bảo bối của quan trọng bằng bộ bàn ghế cũ nát của ? cho các , vì con trai c.h.ế.t sống chịu bệnh viện, nên chúng sẽ ở lì đây nữa! Đại phu, giao con trai cho ông chữa trị. Nếu nó c.h.ế.t ở đây, đó là trách nhiệm của ông, tiệm các đừng hòng yên !”

“Cái …” Ông Húc Hoa thở dài, xoay lẳng lặng xa, lấy điện thoại gọi 120.

Đường Diệu Tổ va một cái, đầu nổi một cục u, nhưng cũng gì đáng ngại. Cái c.h.ế.t thật sự là cơn đau bụng dữ dội, ôm bụng rên la. Bên cạnh một đám vây xem khúc khích, giơ điện thoại video nhỏ.

“Mẹ ơi, may mà hôm nay đến, nếu bỏ lỡ cảnh , sẽ tiếc nuối cả đời. Đàn ông thai, hí hí, xem sinh con thế nào!”

“Đáng đời, hai con hợp sức lừa tử cung, đá tấm sắt !”

“Ai đàn ông lòng trắc ẩn, mấy ông chú vây xem đều toát mồ hôi hột kìa.”

“Thật học tà thuật quá, sinh con thì để chồng chịu, cần chịu khổ nữa. Ai thông tin liên lạc bên Đông Nam Á ?”

“Pháp thuật , đề nghị phổ biến rộng rãi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-trung-y-livestream-xem-boi/chuong-042-cuc-hoa-no-ro.html.]

Đường Diệu Tổ đất rên rỉ mắng: “Cút , một lũ ngốc nghếch, đến lượt các ! Mẹ, ! Mẹ ? Sao nghĩ cách giúp con? Con cho , con cảm thấy đứa bé kẹt ở chỗ hậu môn , chút nữa là sinh , nghĩ cách ! Cứ thế , cả con và đứa bé đều sẽ xong đời, nếu con chết, nhà sẽ tuyệt tự, xem nửa đời còn trông mong ai?”

Hà Tiểu Hoa còn gây sự với Ông Húc Hoa, nhưng Ông Húc Hoa trốn lên lầu hai để gọi điện thoại. Hà Tiểu Hoa tìm thấy đại phu, tự nghĩ một ý tồi, bà với Đường Diệu Tổ:

“Con trai, nghĩ , chúng nên dùng thuốc phá thai, mà nên dùng thuốc giục sinh, thúc con sinh nhanh hơn. Dù con cũng bệnh viện, quá trình sinh con con nhất định trải qua. Đã thì chỉ cần quá trình nhanh hơn, con sẽ đỡ vất vả hơn.”

Đường Diệu Tổ mắng: “Mẹ điếc ? Người đại phu nãy , mấy thứ thuốc sinh sản đó đều tác dụng lên hệ thống sinh sản của phụ nữ, con tử cung, uống cũng vô dụng, đừng nhảm nữa!”

Hà Tiểu Hoa giải thích: “Không , cho con uống thuốc giục sinh của phụ nữ, nhưng chúng thể lợi dụng nguyên lý . Đứa bé ký sinh trong đường ruột của con, cách khác, chỉ cần loại thuốc nào đó thể khiến đường ruột của con vận động nhanh hơn, thì đứa bé sẽ đời nhanh hơn!”

Đường Diệu Tổ cuối cùng cũng hiểu ý : “Mẹ là… thuốc xổ?”

đúng đúng!” Hà Tiểu Hoa kích động gật đầu, mở túi xách lục lọi, “Hôm qua chúng khám Tây y, bác sĩ kê mấy viên thuốc xổ ? Lúc đó lo tác dụng phụ, dám cho con uống, tự cất túi. Bây giờ nghĩ , chẳng đúng lúc dùng đến !”

Hà Tiểu Hoa từ trong túi tìm mấy viên thuốc trắng, Đường Diệu Tổ hai lời, giật lấy thuốc từ tay Hà Tiểu Hoa, xé bao bì, há miệng nuốt chửng, uống cả nước.

Sau khi nuốt thuốc, Ông Húc Hoa gọi điện xong, từ lầu hai xuống. Nhìn động tác nuốt của Đường Diệu Tổ, Ông Húc Hoa bỗng cảm thấy bất , ông hỏi Hà Tiểu Hoa: “Bà cho uống cái gì?”

Hà Tiểu Hoa đắc ý : “Thuốc xổ, ông đại phu kiểu gì , gặp chuyện là chạy mất. Lúc quan trọng vẫn dựa ! Thấy con trai sinh khó quá, bỗng linh cảm, dùng thuốc xổ thuốc giục sinh, giúp con trai sinh nở!”

Ông Húc Hoa xong vô cùng tức giận: “Bà đây là đang đùa giỡn với sinh mạng của con trai ! Bây giờ đứa bé kẹt ở hậu môn, vốn nguy hiểm , mấy viên thuốc xổ uống , sẽ c.h.ế.t đấy!”

Thấy Ông Húc Hoa nghiêm trọng như , Hà Tiểu Hoa cuối cùng cũng hoảng sợ, bà móc họng con trai: “Nôn , con trai, con mau nôn !”

Đường Diệu Tổ đẩy tay , mấy viên thuốc xổ phát huy tác dụng, bụng ầm ầm, ruột gan co thắt dữ dội, áp lực của tầng tầng chất thải, đứa bé sắp .

sắp sinh …” Hắn khó khăn .

Què ca hoảng hốt kêu lên: “Không thể sinh ở đây, đợi chút, sẽ sắp xếp cho một chỗ!”

Nói , lấy một chiếc xe đẩy hàng trong tiệm, cùng mấy bên cạnh hợp sức đưa Đường Diệu Tổ lên xe, đẩy chiếc xe đẩy, một mạch chạy thẳng nhà vệ sinh công cộng gần đó.

Đẩy Đường Diệu Tổ nhà vệ sinh công cộng xong, Què ca ba chân bốn cẳng bỏ chạy, cho đến khi chạy về đến tiệm, mới thở phào nhẹ nhõm, lớn tiếng : “Bảo vệ môi trường, ai cũng trách nhiệm!”

Hà Tiểu Hoa thấy con trai vứt nhà vệ sinh công cộng, vội vàng đuổi theo. Bà chạy đến cửa nhà vệ sinh công cộng, liền thấy bên trong truyền một tiếng nổ kinh thiên động địa, bà , đây là con trai sinh con.

Bà run rẩy bước nhà vệ sinh nam. Đường Diệu Tổ đang đất, cởi quần , lúc trần truồng nửa , xung quanh đầy chất thải, góc xa xa một vật nhỏ màu đỏ đó.

Hà Tiểu Hoa đến, nhặt vật nhỏ đó lên lau lau, miễn cưỡng đây là một đứa bé, còn thở.

Mấy phụ nữ đang vệ sinh ở nhà vệ sinh nữ bên cạnh đều chạy ngoài, họ chạy la: “Không xong , nhà vệ sinh công cộng nổ !”

Hà Tiểu Hoa nước mắt giàn giụa, dùng áo khoác bọc t.h.i t.h.ể cháu trai . Lúc , xe cứu thương đến ngoài cửa nhà vệ sinh công cộng, nhân viên cấp cứu chạy đưa Đường Diệu Tổ lên xe, Hà Tiểu Hoa cũng theo lên xe.

Đứa bé sinh xong, Đường Diệu Tổ cuối cùng cũng chịu bệnh viện điều trị. Trên xe cứu thương, nhân viên cấp cứu liên tục hỏi vết thương của là do , đều im lặng trả lời.

Người lái xe cứu thương trêu chọc:

“Cái còn hỏi? Nhìn là loại đàn ông thích tìm cảm giác mạnh, chơi điểm dừng, đợi đến bệnh viện vô tình trượt chân trong nhà tắm. Này trai, cần ngại , loại như thấy nhiều , mỗi tháng cũng ít nhất mười !”

Què ca tựa cửa Từ Tâm Đường, xe cứu thương xa, nở nụ : “Chà, cái tiếng động lớn đó, tên đúng là ứng nghiệm lời – cúc hoa nở rộ! Chắc là cả nửa của đều xé rách ? Lần cho dù chữa khỏi cũng tàn tật, xem hai con bọn họ còn hại thế nào!”

Bạch Miên cũng ngoài: “Yên tâm , nãy quỳ lạy, tướng mạo hai con họ lộ , thể lừa dối cô gái khác nữa. họ vội vàng quá, hình như quên mất phí khám mạch của .”

Què ca : “Cả bộ bàn ghế của ông chủ nữa, họ vẫn đền bù kìa! Tiếc cho bộ bàn ghế đó quá!”

Ông Húc Hoa phất tay: “Thôi , một bộ khác là , đồ quý giá gì.”

“Vậy, vị kế tiếp là ai?” Bạch Miên về phía đám đông.

Trong đám đông, một đàn ông vẻ ngoài thư sinh bước , run rẩy môi, vẻ lo lắng: “Đại sư, xin chào, tiếp theo là , cảnh tượng quá kích thích, nhất thời quên mất gì, để nghĩ xem…”

“Ồ, đúng , nhớ ! đến tìm ngài là hỏi về một chuyện kỳ lạ,” đàn ông đẩy gọng kính, l.i.ế.m môi, “Hai tháng , ông lão độc hàng xóm của cưới một giấy vợ, nhưng khi ông cưới về, giấy đó… hình như sống !”

Loading...