Huyền Học Trung Y, Livestream Xem Bói - Chương 104: Nỗi Đau Người Cha
Cập nhật lúc: 2025-07-21 23:51:25
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng hôm , Bạch Miên dậy sớm xuống nhà. Trong cửa hàng vẫn là mùi thơm bữa sáng quen thuộc. Thiếu vắng bóng dáng Tiểu Dương tỷ, đều chút quen. Ông Húc Hoa cũng điều chỉnh công việc của Què Ca. Tiểu Dương , nhiệm vụ bốc thuốc và sắc thuốc sẽ do Què Ca đảm nhận, thể cứ bên cạnh Bạch Miên như khi nữa.
Xa rời tuyến đầu hóng chuyện, nếu như bình thường, Què Ca chắc chắn sẽ mẩy, nhưng phản đối, lười biếng gật đầu đồng ý. Sau khi Tiểu Dương , dường như thêm một nỗi bận tâm, cả trở nên u sầu, năng cũng ít .
Ngoài cửa tụ tập một đám . Sau buổi livestream "động phòng" hôm qua, Bạch Miên tăng thêm nhiều hâm mộ mới. Để để đợi lâu, Ông Húc Hoa mở cửa hàng sớm hơn. Mọi ồn ào tràn , mỗi tự tìm chỗ .
chín giờ, Què Ca như thường lệ khởi động máy , ba vị khách may mắn. Những khác hoặc tản , hoặc ở xem trò vui.
Bạch Miên bàn bắt mạch, tay cầm một ly nước chanh đá, chờ đợi duyên chủ đầu tiên của ngày hôm nay.
Duyên chủ đầu tiên nhanh chóng mặt Bạch Miên. Anh là một đàn ông trung niên với vẻ mặt phong sương, tóc bạc lấm tấm bên tai, trông vẻ bốn mươi đến năm mươi tuổi. Nhìn thấy Bạch Miên, lộ ánh mắt nóng bỏng, nắm lấy tay Bạch Miên hỏi:
"Đại sư, , kẻ g.i.ế.c con trai rốt cuộc là ai?"
Ánh mắt Bạch Miên lập tức trở nên nghiêm túc. Cô vỗ nhẹ mu bàn tay đàn ông, hiệu bình tĩnh , đó với :
"Rốt cuộc là chuyện gì, hãy kể từ đầu."
Mặc dù Bạch Miên thể thứ qua việc bắt mạch, nhưng cô vẫn quen duyên chủ tự kể câu chuyện của , bởi vì trong quá trình đó cô sẽ chú ý đến một chi tiết bỏ qua.
Người đàn ông gật đầu chua chát, nặng nề kể :
" tên là Trịnh Quân, năm nay ba mươi tuổi, một đứa con trai tên là Trịnh Nặc Nặc, năm nay tám tuổi. Nếu... nếu nó chết, thì cuối tháng sẽ là sinh nhật chín tuổi của nó..."
Nói đến đây, Trịnh Quân nghẹn ngào. Bạch Miên nhẹ nhàng đưa khăn giấy, để Trịnh Quân tự từ từ bình tĩnh . Một lúc , Trịnh Quân lau khô nước mắt, tiếp tục kể:
"Nặc Nặc của là một đứa trẻ ngoan ngoãn, nó lời, hiểu chuyện, ít khi lóc mè nheo, chẳng khác nào một thiên thần. cách đây hai năm, nó chẩn đoán mắc bệnh suy thận. Về điều , chuẩn tâm lý từ , dù gia đình nó gen di truyền về bệnh . Mẹ nó cũng chẩn đoán mắc bệnh suy thận lâu khi sinh Nặc Nặc, và nhanh chóng qua đời."
"Hồi đó còn trẻ, tiền tiết kiệm ít ỏi, đủ khả năng cứu nó, chỉ thể trơ mắt cô . Ước nguyện cuối cùng của cô khi qua đời là chăm sóc Nặc Nặc thật , vì trong quá trình Nặc Nặc lớn lên, luôn cố gắng kiếm tiền. Một cùng lúc mấy công việc, bản còn tiết kiệm chi tiêu, tất cả là để phòng trường hợp bất trắc, nếu một ngày Nặc Nặc phát bệnh, thể tiền để chữa trị cho nó."
"Năm sáu tuổi, Nặc Nặc quả nhiên mắc bệnh suy thận. dám chậm trễ, lập tức đưa nó đến bệnh viện ở Kinh thành. Chúng tìm bác sĩ giỏi nhất, ở phòng bệnh đắt tiền, còn thuê y tá riêng cho nó, nhưng tình trạng của Nặc Nặc ngày càng tệ, chỉ thể sống nhờ lọc máu. Bác sĩ , ghép thận là con đường sống duy nhất của Nặc Nặc."
" liền đồng ý, sẵn sàng bỏ tiền để nó phẫu thuật ghép thận, nhưng bác sĩ nguồn thận phù hợp, chúng chỉ thể từ từ xếp hàng chờ đợi. cam lòng cứ đợi mãi như , thế là khắp nơi nhờ hỏi thăm, xem ai sẵn lòng hiến thận cho Nặc Nặc ."
Nói đến đây, Trịnh Quân thành tiếng: "Khoảng thời gian đó, chạy khắp các thành phố, cầu xin khắp nơi, gặp vô lời từ chối, nhưng cũng chút thu hoạch. Có hai bụng đồng ý đến bệnh viện để ghép thận với Nặc Nặc. Nếu ghép thành công, họ đồng ý hiến thận. vội vàng mang tin về bệnh viện, nhưng... nhưng khi về đến bệnh viện, thứ đợi là t.h.i t.h.ể của Nặc Nặc!"
"Nặc Nặc mất như thế nào?" Bạch Miên hỏi.
Trịnh Quân nức nở: "Là... là tự tử bằng than! Bác sĩ với , khi Nặc Nặc phát hiện, nó cùng mấy khác trong một căn nhà thuê. Giữa nhà một chậu than đốt, cửa sổ và cửa đều dán băng keo. Nó cứ thế c.h.ế.t ! Tại , trời ơi tại đùa giỡn như , rõ ràng thấy hy vọng sống , chỉ còn một chút nữa là thành công !"
Bạch Miên nhíu mày: " là nhiều điểm đáng ngờ. Nặc Nặc chỉ là một đứa trẻ tám tuổi, còn đang viện, tại nó đột nhiên chạy ngoài căn nhà thuê để tham gia tự sát tập thể? Đằng chuyện tổ chức ?"
" , cô đúng, Nặc Nặc nhà lừa gạt," Trịnh Quân , tát mạnh mặt hai cái, "Tất cả là tại , cả ngày chạy lung tung, ở bên cạnh Nặc Nặc, hiểu tâm lý của nó, cũng tại cứ nhất quyết mua cho nó cái điện thoại di động hỏng đó! Nặc Nặc vì bệnh suy thận nên nghỉ học, bạn bè cùng lứa đều đang học, sợ nó cô đơn, đặc biệt mua cho nó một cái điện thoại di động——"
Trịnh Quân thở dài: "Ai —— bình thường quá bận, để ý nó dùng điện thoại gì. nghĩ, nó chỉ là một đứa trẻ con, cầm điện thoại cũng chỉ xem phim hoạt hình, chơi game, sẽ chuyện gì . Ai dè đợi nó mất mới , hóa thằng bé ngốc cứ liên tục tìm kiếm những nội dung về tự tử mạng, nó tham gia nhiều diễn đàn và nhóm chat, trong nhóm còn bàn luận với khác về cách tự tử. Đáng lẽ với khả năng của Nặc Nặc, nó đủ sức chuyện , nhưng một kẻ đáng nguyền rủa đẩy nó một tay ——"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-trung-y-livestream-xem-boi/chuong-104-noi-dau-nguoi-cha.html.]
"Là ai?" Bạch Miên hỏi dồn.
Trịnh Quân sụp đổ : "Là một kẻ biệt danh mạng là 'Kẻ đưa tin bóng đêm', con trai diễn đàn nhắm đến, chủ động kết bạn với con trai , ngày nào cũng trò chuyện với nó, và còn liên tục ám chỉ con trai trong cuộc trò chuyện, thúc giục nó chết. Các cô xem, đời loại như !"
Nói , lấy ảnh chụp màn hình điện thoại chuẩn sẵn. Mọi đều xúm xem, ảnh chụp màn hình thể thấy rõ ràng Kẻ đưa tin bóng đêm quả thực liên tục đưa những ám thị tiêu cực cho Nặc Nặc.
Nặc Nặc: " chết, nhưng sợ đau."
Kẻ đưa tin bóng đêm: "Không , sẽ giúp bạn, đảm bảo bạn đau, tin , giúp nhiều ."
Nặc Nặc: " lo lắng bố sẽ buồn khi ."
Kẻ đưa tin bóng đêm: "Buồn chỉ là tạm thời thôi, nếu bạn cứ sống mãi thế , bố bạn sẽ bạn kéo theo cả đời. Chỉ khi bạn c.h.ế.t , bố bạn mới thực sự giải thoát."
Nặc Nặc: "Thế giới khi c.h.ế.t như thế nào?"
Kẻ đưa tin bóng đêm: "Thế giới khi c.h.ế.t , bạn sẽ nhiều bạn bè và đồ chơi, quan trọng nhất là bạn sẽ bao giờ cảm thấy đau nữa. Các bạn nhỏ, chắc các bạn bệnh tật hành hạ đau khổ lắm đúng ? Chết , các bạn thể giải thoát ."
Nặc Nặc: " dám, sợ hãi, đợi bố về, một cô đơn c.h.ế.t ..."
Kẻ đưa tin bóng đêm: "Bạn sẽ một , ở đây nhiều cùng bạn , cùng đến thế giới mới, bạn sẽ còn cô đơn nữa."
Những cuộc đối thoại tương tự còn nhiều. Trong thời gian Trịnh Quân ở bệnh viện, Kẻ đưa tin bóng đêm liên tục tẩy não Nặc Nặc, thúc giục nó đưa quyết định tự sát. Cuối cùng, Nặc Nặc đồng ý, Kẻ đưa tin bóng đêm cho Nặc Nặc một địa chỉ, chính là địa chỉ của căn nhà thuê đó.
Trịnh Quân đau lòng : "Tất cả là của , nếu như mua cho nó cái điện thoại hỏng thì !"
Bạch Miên nhẹ nhàng an ủi: "Chuyện trách , là tên Kẻ đưa tin bóng đêm dẫn Nặc Nặc con đường chết. Không chỉ Nặc Nặc, lẽ những tự sát trong căn nhà đó đều Kẻ đưa tin bóng đêm dụ dỗ."
Nghe Bạch Miên , những xung quanh đều xì xào bàn tán.
"Chuyện gì thế , cô ơi, cô xem, đời còn loại ?"
" , vì tiền cũng vì sắc, chỉ đơn thuần chết, đây chẳng là rảnh rỗi quá !"
"Ê, các bạn đừng tin thật, đời đúng là loại . Trước đây mạng còn thịnh hành một loại trò chơi, gọi là gì nhỉ... À, đúng , 'Thử thách cá voi xanh'! Từ khi xem tin tức về cái , rút dây mạng ở nhà, cho con lên mạng nữa."
" vẫn thể hiểu , cái , cái , cái để gì ?!"
"Không vì cái gì cả, chỉ đơn thuần vì một loại khoái cảm tâm lý," Bạch Miên , "Trên mạng thực sự tồn tại loại 'sư phụ thuyết tử' chuyên khuyên tự tử. Họ phần lớn cuộc sống thuận lợi, áp lực chỗ giải tỏa, nên lén lút các diễn đàn tự sát, tìm kiếm những cư dân mạng tâm trạng buồn bã, khuyên họ tự sát. Loại sư phụ thuyết tử thích giải tỏa áp lực bằng cách thúc đẩy cái c.h.ế.t của khác. Có vẻ như 'Kẻ đưa tin bóng đêm' cũng là một trong đó."
Trịnh Quân giận dữ mắng: " , cái đồ chó má đó, bọn chúng là lũ biến thái, là lũ gián, chuột cống! Cuộc sống của như ý, thì thông qua mạng hại khác. Nếu cái tên ở mặt , sẽ đ.ấ.m từng cú một, đánh cho thành thịt nát!" Mắng xong, Trịnh Quân xìu xuống, nhẹ giọng oán trách bản : "Nói cho cùng vẫn là của , trông chừng Nặc Nặc, để nó tiếp xúc với những thông tin lung tung mạng. Nặc Nặc còn nhỏ, dễ lừa gạt, sơ sảy một chút là... Ai, trách ."
Bạch Miên lắc đầu: "Cái c.h.ế.t của Nặc Nặc, 'sư phụ thuyết tử' nên chịu trách nhiệm chính. Anh cứ thở dài như sẽ gục ngã, khi tìm kẻ chủ mưu hại Nặc Nặc, gục ngã."
Nghe Bạch Miên , Trịnh Quân dậy : "Cô đúng, Đại sư, bây giờ quan trọng nhất là lôi thằng cháu 'Kẻ đưa tin bóng đêm' ! Nặc Nặc tự tử, vốn chỉ là nghĩ thôi, là 'Kẻ đưa tin bóng đêm' biến chuyện thành hiện thực. Nếu 'Kẻ đưa tin bóng đêm' là ai, nhất định sẽ tha cho !"