Huyền Học Trung Y, Livestream Xem Bói - Chương 124: Tương Lai Mới
Cập nhật lúc: 2025-07-22 03:57:38
Lượt xem: 37
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cảm ơn lo lắng, kể từ khi bức ảnh lộ, điện thoại của gọi cháy máy, vô bạn bè trong và ngoài ngành đều đến chúc mừng , ở đây với một tiếng, các bạn chúc mừng quá sớm , hề mang thai!"
Tần Vũ Quân ống kính: "Như thấy, chiếc bụng bầu chỉ là một đạo cụ mà thôi, sở dĩ đeo nó đường là để tập thích nghi với việc di chuyển nặng nề, trong bộ phim mới của 'Nữ Tướng Quân Trấn Quốc', nhân vật nữ chính mà thủ vai cần cưỡi ngựa trận khi đang mang thai, còn nhiều cảnh hành động, như là để việc phim thuận lợi hơn."
Cô tươi, tiếp tục : " đến bệnh viện phụ sản cũng là để quan sát dáng của phụ nữ mang thai, để diễn xuất của gần với thực tế hơn, sẽ cố gắng hết sức để tái hiện hình ảnh nữ tướng quân trong lòng , mong hãy cùng chờ đợi!"
Thấy lời đính chính của cô , đều thở phào nhẹ nhõm, Què ca mừng rỡ : "May mà là giả, còn tưởng cô tình yêu cho mụ mị đầu óc chứ, nếu cô dám dưỡng thai trong đoàn phim, thì đúng là sẽ đóng đinh cột nhục nhã mất!"
Bạch Miên khẽ , im lặng , sở dĩ cô dám dùng Tần Vũ Quân để thử Vô Cực Đại sư, là vì cô chắc chắn Tần Vũ Quân thực sự mang thai, đó khi cô bắt mạch cho Tần Vũ Quân thấy tương lai của cô , mười năm tới cô sẽ luôn trong giai đoạn sự nghiệp thăng tiến, sẽ kết hôn sinh con.
Nhìn thấy livestream của Tần Vũ Quân, mặt Vô Cực Đại sư đỏ như gan heo, cũng ngờ vạch trần nhanh đến , hai đứa bé gái mà hùng hồn thực tồn tại, bây giờ cả hội trường đều đang xem trò của , thể biện minh nữa.
Tưởng Vân càng tức giận hơn, gầm lên với Vô Cực Đại sư: "Ông ngay cả việc mang thai còn thể phán đoán, còn thể điều khiển việc đầu thai của ? Ông bậy! Trả tài sản cho !"
Bà xông đánh với Vô Cực Đại sư, trong lúc xô xát, bộ tóc giả màu trắng của Vô Cực Đại sư rơi xuống đất, để lộ mái tóc đen, điều một nữa chứng minh lời của Bạch Miên, chỉ là một trung niên tuổi tương đương với Tiểu Phương mà thôi, già như vẻ bề ngoài.
Đám đông phá lên, hai kẻ lừa đảo chạy, đám đông vội vàng ngăn họ , gọi điện báo cảnh sát, cảnh sát nhanh chóng đến nơi, đưa hai kẻ lừa đảo , đó cảnh sát tìm đến siêu thị của Tưởng Vân, nơi đó bây giờ biến thành một ổ đa cấp, bên trong đầy những đội túi giấy trắng, họ vẫn đang chờ Đại sư mang về "những bạn mới", ngờ chờ cảnh sát.
Cảnh sát huy động một lượng lớn xe cảnh sát để đưa những thành viên , một vẫn mê , chìm đắm trong giấc mơ đầu thai , khi cảnh sát còng tay đưa , hét lớn:
"Các dám động thử xem! Đại sư ? gặp Đại sư! Đợi kiếp lão tử thành tỷ phú, các từng một đều đến cầu xin !"
Cảnh sát đưa băng nhóm đa cấp xong, siêu thị trở về tay Tưởng Vân, nhưng bà vui nổi, bà giường bệnh của Từ Tâm Đường, hai tay ôm mặt, cảm thấy khó đối mặt với con gái:
"Ôi, bố con bé chỉ để một cửa hàng như , mà cũng giữ , suýt chút nữa mất , con gái vốn dĩ một công việc ở Kinh thành, ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi, mà tin lời quỷ quái của kẻ lừa đảo , ép con gái về, trò lớn như mặt con bé, thật sự hổ thẹn với hai bố con con!"
Bà càng càng chán nản: "Trước đây cũng thường lừa, mua một thực phẩm chức năng cho già nọ, nhưng tiền đều khá nhỏ, chỉ một hai vạn thôi, thì khác, đem cả cửa hàng cho , lẽ thực sự già lẩm cẩm , nên tiếp tục mở cửa hàng nữa, mà nên đến viện dưỡng lão..."
Tưởng Lê Y đối diện Tưởng Vân, ngay khi đều nghĩ cô sẽ nổi trận lôi đình với , cô đưa tay vỗ vỗ vai , nhẹ giọng : "Mẹ thực sự nên tiếp tục mở siêu thị nữa."
Tưởng Vân ngẩng đầu lên, buồn bã hỏi: "Con cũng nghĩ nên đến viện dưỡng lão ?"
"Không," Tưởng Lê Y lắc đầu, "Con đưa đến Kinh thành, tìm cho một công việc, sẽ sống cùng con."
Tưởng Vân hoảng sợ: " lớn tuổi như , ở Kinh thành còn thể tìm việc ? Hơn nữa, hơn nữa ngoài mở siêu thị thì gì cả!"
"Không thì thể học mà!" Tưởng Lê Y giơ điện thoại lên, cho xem một bài đăng vòng bạn bè: "Tiệm bánh lầu nhà con đang tuyển thợ trang trí bánh kem, thể nhận học viên, giới hạn tuổi tác, chỉ là lương thấp, dù cũng ở cùng con, cần lo lắng chuyện tiền thuê nhà, công việc hợp với !"
Tưởng Vân do dự: "Mẹ gần đến tuổi nghỉ hưu , bây giờ học nghề, còn học ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-trung-y-livestream-xem-boi/chuong-124-tuong-lai-moi.html.]
Tưởng Lê Y nhẹ: "Lo lắng gì chứ, mới năm mươi tuổi, chính là tuổi để phấn đấu, mau về nhà thu dọn đồ đạc , vé máy bay con đặt !"
Nghe lời động viên của con gái, Tưởng Vân cũng thêm ý chí chiến đấu, bà lập tức dậy về phía siêu thị, chuẩn thu dọn hành lý.
Đợi Tưởng Vân khỏi cửa, Què ca lẩm bẩm: "Tiệm bánh tuyển học viên, giới hạn tuổi tác, thật là tâm, bây giờ ít thấy tuyển dụng giới hạn tuổi tác nữa."
Tưởng Lê Y khẽ lắc đầu: "Lừa đó, thực là nhờ chủ tiệm bánh đăng bài lên vòng bạn bè, quyền riêng tư chỉ thấy, thường mua bánh ở đó, và với chủ quán , tiệm của họ vốn dĩ tuyển , là , chủ quán mới đồng ý cho đến học viên, tiền lương học viên cũng là trả, chỉ là để việc gì đó thôi."
Què ca khó hiểu: "Mẹ cô dễ lừa như , cô đưa bà đến Kinh thành, sợ bà lừa ?"
Tưởng Lê Y : "Bà dễ lừa như , nguyên nhân sâu xa là vì bà quá cô đơn, từ khi bố mất, bà ngay cả một để chuyện cũng , chỉ những kẻ lừa đảo mới lắng tâm sự của bà , mãi mãi, bà liền rơi bẫy của kẻ lừa đảo, tránh bà lừa nữa, thì giải quyết vấn đề từ gốc rễ, xóa bỏ sự cô đơn của bà , đưa bà đến Kinh thành, ban ngày bà thể học nghề, tối về nhà ở bên cạnh, nếu thấy buồn chán, còn thể nhảy quảng trường, nhảy quảng trường nhiều ông lão trai, bà còn thể đón chào mùa xuân thứ hai của cuộc đời !"
Què ca bật : "Cô tâm lý thật , cô gây chuyện lớn như , cô những tức giận, mà còn đưa bà về bên cạnh, nếu là , sớm cãi với gia đình ."
Tưởng Lê Y khổ: "Nói tức giận là giả, nhưng dù bà cũng là , mười tám tuổi đều là bà nuôi nấng , là thẳng tính, thích động tay động chân với khác, hồi nhỏ ở lớp ít gây chuyện, nào cũng là giúp giải quyết, bà bao giờ trách mắng , nào cũng nhẹ nhàng dịu dàng dạy bảo , bây giờ đến lượt , lẽ nào ném bà viện dưỡng lão ?"
Tưởng Lê Y xong, bổ sung một câu: " bà lừa cũng quá đáng , thực phẩm chức năng lừa thì thôi , còn tin cái gì mà dịch vụ đầu thai, về chuyện nghiêm túc với bà , bảo bà cẩn thận hơn."
Nói đến đây, Què ca ngượng ngùng: "Haiz, đừng bà nữa, ngay cả cũng suýt chút nữa tin , vị Đại sư sở dĩ nhiều tín đồ như , là vì nắm bắt chính xác nhu cầu tâm lý của con , cũng hy vọng đổi đời, kiếp coi như , cho nên đành đặt hy vọng kiếp ..."
Què ca đến đây, Tưởng Lê Y ngắt lời: "Này, còn sống đến già, tự phán tử hình cho cuộc đời ? Số phận của con thể đổi , từ một cô gái trấn Thanh Thủy trở thành bán hàng giỏi nhất Kinh thành, thu nhập một tháng của vượt quá thu nhập cả năm của nhiều , xa, và tin rằng sẽ xa hơn nữa! Còn , chắc chắn từ bỏ bây giờ ?"
Què ca đến đỏ mặt tía tai, Tưởng Lê Y vỗ vai : "Cái gì mà luân hồi chuyển thế, là những thứ vớ vẩn, vì bận tâm đến kiếp , chi bằng hãy nắm bắt kiếp , bạn, đừng từ bỏ sớm như , bước ngoặt của sẽ đến ngày mai!"
Què ca một cái, tuy gì, nhưng tâm trạng của hơn nhiều.
Nói xong những lời , Tưởng Lê Y trả tiền khám mạch cho Bạch Miên, đó cùng về để kịp chuyến bay.
Bạch Miên đồng hồ, bây giờ là mười một giờ rưỡi, sắp đến giờ nghỉ trưa của tiệm , cô quen miệng : "Xin mời duyên chủ thứ ba buổi chiều hãy đến, buổi khám mạch sáng nay đến đây là kết thúc, xin mời về!"
Mọi đang chuẩn giải tán, trong đám đông đột nhiên vang lên giọng một phụ nữ: "Không! Đại sư, cô thể giúp xem bây giờ ? đợi đến buổi chiều nữa!"
Mọi đều về phía giọng đó, chỉ thấy chuyện là một cô gái nhỏ nhắn, cô trong đám đông, giơ cao tay của , hy vọng nhận sự chú ý của Bạch Miên. Bạch Miên liếc cô , mặt cô gái đầy hoảng sợ, vẫn ngừng run rẩy, trông vẻ sợ hãi, xét thấy đối phương thể chuyện gấp, Bạch Miên liền đồng ý:
"Được , cô đây xuống, sẽ bắt mạch cho cô ngay bây giờ."
Cô gái vội vàng đến bàn khám mạch, áy náy : "Bạch Đại sư, xin , phiền nghỉ trưa , nhưng đợi cả buổi sáng , thực sự thể đợi thêm nữa, cô giúp giải quyết vấn đề ngay bây giờ."
"Không ," Bạch Miên dịu dàng , "Cô gặp vấn đề gì?"
"..." Cô xuống mũi chân , sợ hãi , "Cơ thể hình như đang thu nhỏ ..."