Huyền Học Trung Y, Livestream Xem Bói - Chương 133: Hậu quả và khởi đầu mới
Cập nhật lúc: 2025-07-22 12:09:16
Lượt xem: 39
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiểu Trần nhíu mày: "Người Giang Nam? Sao chạy đến đây gây án? Được , , chuyện tám phần mười liên quan đến buôn bán . Vậy nhé, cúp máy đây, cứ tiếp tục điều tra, xem thể tìm thêm thông tin gì ."
Ma Cô ở ghế xe thấy lời , mồ hôi lạnh lập tức túa từ trán. Bà một dự cảm lành. Nếu thực sự là nhà của nạn nhân bắt cóc đến trả thù, thì con gái bà rơi tay bọn họ, c.h.ế.t cũng tàn phế.
Tiểu Trần đầu Ma Cô một cái, tình hình khẩn cấp, đưa Ma Cô phòng hỏi cung, bắt đầu hỏi cung Ma Cô về những tội ác mà bà phạm đây. Để nhanh chóng cứu con gái, Ma Cô hồi tưởng từng vụ án mà bà gây . Bà vốn là Giang Nam, những vụ án đầu tiên trong sự nghiệp tội phạm của bà đều thực hiện ở Giang Nam, nhưng lâu , bà quên sạch sành sanh.
"Ban đầu bà gây án bao nhiêu ở Giang Nam? Bà rõ ràng, đừng đổi lung tung, rốt cuộc là bốn năm ?!" Tiểu Trần vỗ bàn hỏi.
Ma Cô mồ hôi nhễ nhại: "... thật sự nhớ rõ nữa, hình như là bốn , hình như là năm ."
Tiểu Trần truy vấn: "Vậy tên và khuôn mặt của các nạn nhân bà nhớ ? Bà bắt cóc những đứa trẻ đó bán chúng ?"
Ma Cô lau mồ hôi: "Chuyện tám trăm năm , quên sạch . Lúc đó mới bắt đầu gây án, kinh nghiệm, đều là bắt cóc ở thì bán ở đó, bán bừa cho nhà nào cũng , miễn là tiền là . Bán xong cũng liên lạc nữa, nghĩ là nhân viên chăm sóc khách hàng của Taobao mà còn dịch vụ hậu mãi?"
Thấy thể lấy bất kỳ thông tin nào từ Ma Cô, Tiểu Trần đành tạm dừng cuộc hỏi cung. lúc , đội nhỏ cử núi gọi điện thoại đến. Họ dọc theo con đường nhỏ trong núi, cuối đường thấy chiếc xe sedan màu xám, nó đang đậu đỉnh núi.
"Các tìm thấy , mau bắt !" Tiểu Trần thúc giục.
Đồng nghiệp ở đầu dây bên khó xử : "Anh Trần, tình hình phức tạp, chiếc xe đó đậu ở rìa vách đá, đầu xe nhô ngoài , chỉ cần động đậy là sẽ rơi xuống vách đá, chúng cũng dám manh động."
Tiểu Trần thắt lòng: "Trên xe những ai?"
Đồng nghiệp: "Kẻ bắt cóc ở ghế lái, trong xe khác, cô gái bắt cóc chắc là ở cốp . Nhìn tình hình , kẻ bắt cóc cùng cô gái đồng quy vu tận."
Tiểu Trần lập tức phủ nhận: "Không , nếu cô đồng quy vu tận, sớm lái xe lao xuống . Cô vẫn còn dừng ở đây là đang chờ đợi điều gì đó, lẽ, cô đang chờ đợi chúng , đàm phán điều kiện."
Dưới sự chỉ huy của Tiểu Trần, đồng nghiệp lấy loa lớn, hướng về phía kẻ bắt cóc la lớn, bày tỏ ý đàm phán với cô .
Kẻ bắt cóc đầu , tháo mặt nạ , lộ một khuôn mặt khắc khổ. Cô dùng đôi mắt đờ đẫn cảnh sát, đưa một yêu cầu – cô gặp Quách Tú Trân.
Quách Tú Trân chính là Ma Cô. Tiểu Trần cân nhắc một hồi, đồng ý yêu cầu của cô , quyết định đích đưa Ma Cô lên núi, để đàm phán với kẻ bắt cóc.
Trước khi xuất phát, Bạch Miên mở cửa xe, vị trí ghế phụ. Tiểu Trần chút ngạc nhiên, Bạch Miên chỉ với : "Yên tâm , đưa , sẽ giúp ."
Nhớ vụ bắt cóc , chính Bạch Miên đưa những leo núi đến kịp thời, mới cứu con tin. Tiểu Trần quyết định tin Bạch Miên một . Anh khởi động xe, theo tuyến đường trong camera giám sát, tiến sâu núi.
Mấy đến đỉnh núi khi trời chạng vạng, ánh nắng nhuộm đỏ hoàng hôn. Chiếc xe sedan màu xám đậu ở rìa vách đá, thôi thấy rợn .
Kẻ bắt cóc vẫn ở ghế lái, hai tay nắm chặt vô lăng, chỉ cần cảnh sát động thái nào, cô sẽ lái xe lao xuống vách đá. Cảnh sát dám manh động, cô cũng bất động tại chỗ, hai bên cứ thế giằng co lâu.
Sự xuất hiện của Tiểu Trần và những khác phá vỡ sự im lặng. Hai cảnh sát áp giải Ma Cô xuống xe, thấy tình cảnh của con gái , Ma Cô lập tức lớn:
"Con gái yêu của , lớn đến ngần từng chịu tủi nhục như . xin cô, mau thả con bé xuống . Dù đắc tội gì với cô thì đó cũng là chuyện của lớn chúng , liên quan đến trẻ con mà, trẻ con vô tội. Cô bắt thì đến bắt , đồng ý Tâm Tâm con tin!"
Thấy Ma Cô xuất hiện, kẻ bắt cóc cuối cùng cũng chịu đầu . Cô chằm chằm Ma Cô, lên tiếng : "Quách Tú Trân, bà còn nhớ ?"
Ma Cô chằm chằm phụ nữ đó hồi lâu mới nhận khuôn mặt . Bà hít một khí lạnh, chột : "Thúy, Thúy Cầm? Sao cô tìm đến đây ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-trung-y-livestream-xem-boi/chuong-133-hau-qua-va-khoi-dau-moi.html.]
Tiểu Trần thầm ngạc nhiên: "Sao là Thúy Cầm, ban đầu điều tra thông tin chủ xe, chủ xe tên Tần Mỹ Hàm ?"
Bạch Miên giải thích: "Thúy Cầm là tên gọi ở nhà của cô , chỉ trong làng mới . Anh giọng của hai họ, họ đến từ cùng một nơi."
Nghe Ma Cô gọi tên , mặt Thúy Cầm lộ vẻ ghét bỏ tột độ: "Hơ, hóa bà vẫn nhớ . Lâu gặp, đồng hương, mấy năm nay, bà chắc sống lắm nhỉ?"
Ma Cô liên tục cầu hòa: "Tốt cái gì mà , sai đường , cô xem , bây giờ chẳng cảnh sát bắt , là đáng đời, là báo ứng của !"
Thúy Cầm lạnh: " , mấy năm nay bà sống phất, giang hồ còn lăn lộn thành trùm . Cha bà cũng bà đưa đến viện dưỡng lão cao cấp ở Kinh thành. Bà mấy năm nay sống thế nào ?"
Ma Cô mặt dày giả vờ ngu ngơ: "Ôi chao, bao nhiêu năm gặp, mà tình hình của cô , cô bây giờ thế nào ?"
Thúy Cầm trừng lớn mắt, hai mắt phun lửa: "Bà ? thấy đời ai rõ hơn bà ! Kể từ khi bà đánh cắp con trai , ngủ một ngày ngon giấc! Mỗi ngày đều sống trong đau khổ dày vò, khắp nơi cả nước để tìm con trai , tán gia bại sản, bán hết ruộng vườn trong làng. tìm, hỏi khắp hang cùng ngõ hẻm. chết, nhưng dám chết, sợ con trai vẫn đang ở góc nào đó thế giới đợi , vì chỉ thể cắn răng tiếp. Những điều bà ?"
Ma Cô mặt dày : "À, Thúy Cầm, cô thật sự hiểu lầm , chúng là cùng làng, hơn nữa quan hệ của chúng như , ban đầu còn là cô dẫn ở thành phố mà, thể ăn cắp con cô ?"
Thúy Cầm nghiến răng : " , ban đầu thấy bà còn trẻ, gì cũng nghĩ đến bà, ở thành phố, cũng nghĩ đến việc gọi bà cùng. đúng là ngốc mà, rước sói nhà! Lúc đó thuê một căn phòng nhỏ ở công trường, cho bà ở miễn phí, ban ngày , để bà giúp trông con, kết quả tối về, bà mang con biến mất !"
Ma Cô lập tức bịa một lời giải thích: "Chuyện trách , cũng là nạn nhân. Hôm đó ôm con trai cô ngoài dạo, kết quả một chiếc xe tải nhỏ chạy đến, kéo cả và đứa bé lên xe..."
Thúy Cầm ngắt lời bà : "Bà câm , đừng bịa những lời quỷ quái đó nữa! Hôm đó những đồng hương khác thấy, chính là bà lén lút ôm đứa bé ! Sau hỏi khắp các thị trấn lân cận, thấy ngày hôm đó, bà ôm một đứa bé, từng nhà hỏi xem ai mua trẻ con . Nhiều nhân chứng như , bà còn gì để chối cãi nữa? Huống hồ, nếu bà , bây giờ tại bà cảnh sát bắt?"
Ma Cô thấy ngụy biện thành, nghĩ cách đối phó mới: "Thúy Cầm, cô , cũng gì để , đáng chết, nhưng xin cô hãy buông tha con gái . Cô tha cho nó, sẽ cho cô con trai cô bán . Cô lẽ nào tung tích con trai ?"
Thúy Cầm lộ một vẻ mặt đau khổ: "Con trai? Đến nước mà bà còn mặt nhắc đến con trai ? Đừng lừa nữa, sớm tìm hiểu . Lúc đó hỏi khắp thành phố, mới bà bán con trai cho một gia đình ở phố Xích Tà, thị trấn Đông Liễu. tìm đến địa chỉ đó, phát hiện gia đình đó chuyển nhà , ai họ chuyển ."
"Sau tìm mãi, tìm hơn mười năm, cuối cùng cũng địa chỉ mới của họ. đến địa chỉ mới đó, phát hiện đó là một căn nhà trống. Hàng xóm với , gia đình đây đúng là sống ở đây, nhưng đó chủ gia đình mắc bệnh truyền nhiễm, lây bệnh cho cả nhà, bây giờ cả nhà c.h.ế.t hết , con trai mất !"
Đầu Ma Cô trống rỗng, hóa Thúy Cầm tung tích con trai bà . Vì con trai bà chết, nên bà còn vướng bận gì ở thế gian nữa. Xem hôm nay bà đến là quyết tâm chết…
Không khí nhất thời tĩnh lặng, đều sốc những gì Thúy Cầm trải qua. Thúy Cầm Ma Cô, dữ tợn: "Quách Tú Trân, bà động lực để sống sót mấy năm nay là gì ? Là bà! c.h.ế.t bao, nhưng mơ thấy con trai , con trai cho chết, nó bảo trả thù cho nó. nghĩ, đúng , kẻ đầu sỏ như bà còn chết, thể c.h.ế.t ? sống, nhất định tìm tung tích của bà, bà trả giá cho những gì !"
Thấy Thúy Cầm bắt đầu trở nên điên cuồng, Ma Cô mềm mỏng hơn, bà quỳ xuống đất cầu xin Thúy Cầm: "Thúy Cầm, oan đầu nợ chủ, cô báo thù thì cứ nhắm , đứa bé vô tội, con gái chỉ là một học sinh bình thường, nó gì cả."
Thúy Cầm lớn tiếng : "Bà cũng đứa bé vô tội, tại bà bán con trai ? Nó mới sinh lâu, bà cướp nó khỏi , bà hại chúng con chia lìa, âm dương cách biệt. Bao nhiêu năm nay, từng một giây phút nào g.i.ế.c bà! bắt bà, dùng d.a.o nhỏ lóc từng miếng thịt của bà cho chó ăn!"
Ma Cô nước mắt giàn giụa: "Được , Thúy Cầm, bây giờ sẽ đến bên cạnh cô, giao mạng của cho cô, cô xử lý thế nào cũng , tuyệt đối chống cự. Cô thả con gái , ?"
Thúy Cầm khinh bỉ liếc Ma Cô một cái, từ chối lời cầu xin của bà : "Bà đến ? Nực ! Bà nghĩ sẽ để bà dễ dàng giải thoát như ? tìm kiếm bao nhiêu năm nay, ai hiểu rõ hơn , cái c.h.ế.t là một sự giải thoát, sống ở nhân gian mới là sự dày vò! Nếu tự tay g.i.ế.c bà, ngược là lợi cho bà. bà chịu đựng nỗi đau giống như . Hôm nay gọi bà đến, chính là để bà tận mắt con gái bà c.h.ế.t !"
Nói , Thúy Cầm khởi động xe, chuẩn lao xuống vách đá, tim đều thắt . Ma Cô quỳ gối dập đầu, nhưng Thúy Cầm thậm chí còn bà một cái.
"Khoan –"
Ngay lúc , Bạch Miên bước xuống xe, giọng của cô dường như một ma lực, khiến Thúy Cầm vô thức dừng động tác tay.
"Con trai cô vẫn còn sống!"