Huyền Học Trung Y, Livestream Xem Bói - Chương 82: Sự Thật Ghê Rợn

Cập nhật lúc: 2025-07-21 16:39:01
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau cuộc điện thoại , tâm trạng của Lâm Thu Sinh cuối cùng cũng bình tĩnh hơn đôi chút, lảo đảo dậy, trả tiền phí xem mạch cho Bạch Miên. Bạch Miên gật đầu với :

“Đừng lo lắng về vấn đề kinh tế, khi nghiệp sẽ nhanh chóng tìm việc , lương của đủ để nuôi sống và gia đình. Tiết lộ một chút, tài vận nửa đời của !”

Nghe những lời , Lâm Thu Sinh cảm thấy an ủi đôi chút, thở phào một , chuẩn rời . Què ca phía khuyến khích:

“Sau sẽ là trụ cột của gia đình, nhất định dũng cảm, còn đang chờ bảo vệ đó!”

Lâm Thu Sinh gật đầu, ưỡn ngực, vực dậy tinh thần, bước khỏi cửa Từ Tâm Đường.

Sau khi , Què ca thở dài thườn thượt: “Tên Lâm Đại Lực , chỉ vì cái danh hiệu Lâm Đại Đảm, nhất thời cãi đến mất mạng, đáng giá ?”

Những xung quanh bắt đầu bàn tán, ai nấy đều cảm thán Lâm Đại Lực c.h.ế.t đáng. Bạch Miên tham gia cuộc thảo luận của , cô lặng lẽ bàn xem mạch, dành chút thời gian bình tâm , bắt đầu tiếp đón vị duyên chủ tiếp theo.

Vị duyên chủ thứ hai hôm nay là hai đến cùng lúc, một phụ nữ trẻ dắt theo một cô gái trông như học sinh bước tới. Què ca vội vàng nhắc nhở:

“Chúng một chỉ tiếp đón một duyên chủ, thể xem bói cho hai cùng lúc !”

Người phụ nữ trung niên sốt ruột : “Biết , bảo cô xem bói cho nó, chỉ xem cho thôi. Nó là hung thủ mang đến!”

Què ca ngẩn : “Hung thủ mang đến… là ?”

Người phụ nữ trung niên phịch xuống bàn xem mạch, kéo một bé từ phía . Cô chỉ : “Đây là con trai , tên gọi ở nhà là Kiện Khang. Con trai hại ở trường mẫu giáo, nghi ngờ cố ý hại nó, hung thủ mang đến !”

Người phụ nữ trung niên hung dữ cô gái bên cạnh, vẻ mặt cô gái tủi . Què ca nghi ngờ hỏi: “Cô là ai?”

Người phụ nữ trung niên cố ý to hơn, như thể sợ những xung quanh thấy: “Cô là giáo viên mẫu giáo của con trai , tên là Lục Tiểu Mang. nghi ngờ cô ngược đãi con trai !”

Què ca bịt tai: “Thôi thôi, cần to thế, thấy . Cô ngược đãi trẻ em, thì chuyện khá nghiêm trọng đấy. Cô báo cảnh sát ?”

Nhắc đến chủ đề , phụ nữ trung niên tức đến nỗi đập bàn: “Đương nhiên là báo , còn liên hệ với các phóng viên của các hãng truyền thông lớn, chuẩn vạch trần chuyện , nhưng họ đều thèm để ý đến . Cái thế đạo thật công bằng, dân bình thường gặp chuyện kêu ai!”

Què ca kìm hỏi: “Cô con trai cô ngược đãi, nhưng thấy thằng bé trắng trẻo mập mạp, vết thương nào cả, rốt cuộc nó thương ở ?”

Người phụ nữ trung niên đập bàn dậy, bế đứa bé lên bàn, chỉ trán đứa bé : “Chỗ , ngay chỗ ngón tay chỉ đây, thấy ? Có một cái lỗ!”

Què ca chằm chằm đứa bé một lúc lâu, gì cả, lẩm bẩm: “Da dẻ rõ ràng vẫn bình thường, cái lỗ nào, cô ảo giác đấy?”

Người phụ nữ trung niên chịu thua, rút trong túi quần một chiếc kính lúp, đặt lên trán con trai, hét lớn với : “Giờ thì thấy ?”

Què ca một lúc nữa, cuối cùng cũng thấy “cái lỗ” mà phụ nữ , hóa là một chấm đỏ nhỏ ở vị trí gần thái dương của đứa bé, đây chính là “cái lỗ” trong lời của phụ nữ.

Què ca khỏi bật : “Trời ơi, còn tưởng đứa bé thương nặng lắm, hóa chỉ thế! Một chấm đỏ nhỏ thì gì mà vội? Cô đến muộn một chút, chừng nó lành !”

Người phụ nữ nghiêm túc : “Cái gì mà chấm đỏ nhỏ, đây rõ ràng là một vết kim châm! Con trai đang yên đang lành học, kết quả về nhà thì trán thêm một vết kim châm. Các nghĩ xem, chuyện đáng sợ đến mức nào, lỡ cho con trai uống thuốc độc thì ?”

“Vậy nên, cô cho rằng chuyện là do cô ?” Què ca Lục Tiểu Mang.

Người phụ nữ trung niên gật đầu mạnh: “, là giáo viên mẫu giáo của con , cô chịu trách nhiệm về con . Con thương thế , cô chịu trách nhiệm !”

Lục Tiểu Mang yếu ớt giải thích: “Cái căn bản thể coi là thương , Kiện Khang, giải thích với cô , chấm đỏ đầu Kiện Khang là do muỗi đốt, thật sự liên quan đến .”

Những ông bà già bên cạnh đều chịu nổi nữa, nháo nhào vây khuyên giải.

“Mẹ thằng bé ơi, cô cũng cẩn thận quá , chuyện nhỏ thế mà cũng chấp nhặt.”

“Em gái ơi, chúng đều nuôi con, con nhà ai mà chẳng lúc vấp ngã, chuyện là bình thường!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-trung-y-livestream-xem-boi/chuong-82-su-that-ghe-ron.html.]

, một lớp mấy chục đứa trẻ, giáo viên mà trông nom hết ?”

Mẹ Kiện Khang đối mặt với đám ông bà già mà hề nao núng, thấy đều phản đối , cô liền bắt đầu khẩu chiến với đám đông, càng chiến càng hăng, đến nỗi quên cả Lục Tiểu Mang bên cạnh.

Lục Tiểu Mang co ro ghế, bất lực thở dài, dường như đối mặt với tình cảnh như thế nào.

Què ca bất bình Lục Tiểu Mang: “Cô cũng thật thà quá, vu oan đến mức chống cự. Nếu là thì mắng cô một trận té tát !”

Mắt Lục Tiểu Mang rưng rưng nước: “ mới nghiệp lâu, mới việc hai tháng, kinh nghiệm gì. Thật ngờ chuyện hoang đường thế rơi . Hu hu hu… Làm giáo viên mầm non khó quá . Biết thế ngày xưa chọn ngành khác . Thật đ.ấ.m c.h.ế.t cái đứa chọn ngành hồi xưa. Hu hu hu…”

Què ca tức giận cô: “Cô thật thà như , chắc chắn sẽ bắt nạt ở nơi việc. cho cô , xã hội mặt dày lên, kỹ năng cãi cũng là thể thiếu. Thôi , cô giỏi cãi , để giúp cô !”

Què ca , đến mặt phụ nữ trung niên, bắt đầu đòi công bằng cho Lục Tiểu Mang: “Khụ, cái cô , Kiện Khang, cô Lục Tiểu Mang mưu hại con cô, thì mời cô đưa con bệnh viện giấy giám định thương tật . xem, một cái nốt muỗi đốt thể gây thương tích lớn đến mức nào!”

Khí thế của Kiện Khang yếu mấy phần, cô cũng cái chấm đỏ thể coi là vết thương gì, vì vội vàng chuyển chủ đề: “Ôi, còn mặt giúp , hiểu rõ bộ sự việc ? cho các , cái cô Lục Tiểu Mang hại con trai , chỉ vì chuyện !”

Nói , cô kể lể tỉ mỉ: “Ban đầu giáo viên mẫu giáo của con trai là cô Thái lớn tuổi, cô đặc biệt hiền lành. Hồi còn ở đó, con trai bao giờ gặp chuyện gì cả. hai tháng cô Thái về hưu, là cô Lục Tiểu Mang nghiệp đến tiếp quản lớp con trai . Từ đó về , con trai cứ liên tục thương!”

“Lần đầu tiên con trai thương là ong đốt. Hôm đó nó về nhà mắt sưng húp, đến tối còn ăn cơm, chúng sợ chết. Lần thứ hai là đường đón nó về nhà. Vốn dĩ chúng đang bình thường, một con ch.ó hoang bỗng nhiên phát điên lao về phía chúng , cắn con trai , may mà đỡ cho con trai một cái. Lần thứ ba chính là . Các xem, xảy nhiều chuyện như , nếu là các , chẳng lẽ nghi ngờ ?”

Què ca lập tức phản bác: “Bây giờ là mùa hè, ong và muỗi là chuyện bình thường. Còn chuyện con ch.ó thì càng hoang đường hơn, cô tự cũng , đó là chuyện xảy khi tan học, chuyện cũng đổ cho giáo viên ? Đổ giỏi thế , nhà cô là truyền nhân bánh tráng ?”

Mẹ Kiện Khang : “Ong và muỗi tại đốt các bạn khác mà chỉ đốt con ? Chắc chắn là cái cô Lục Tiểu Mang nhắm con trai !”

Què ca cạn lời: “Cô hoang tưởng hại ? Chả trách cô cảnh sát và truyền thông đều thèm để ý đến cô. Chuyện vặt vãnh như lông gà vỏ tỏi thế , đương nhiên lười quản. Cô tự cũng nghĩ xem, cô là một giáo viên trẻ mới nhậm chức, mỗi ngày bận rộn với công việc của còn xuể, cô việc gì nhắm con trai cô?”

Mẹ Kiện Khang đột nhiên một cách dữ tợn: “Đương nhiên là vì con trai c.h.ế.t , cô dễ bề lên đời chứ! Mấy đàn ông nông cạn, thấy cô đáng thương là bảo vệ cô . Mấy , cô là hồ ly tinh, cô quyến rũ chồng !”

Câu thốt , thái độ của lập tức đảo ngược, ngay cả Què ca cũng nghi ngờ về phía Lục Tiểu Mang.

Lục Tiểu Mang liên tục lắc đầu: “Không , , các đừng bậy! Chị ơi, và chồng chị chỉ gặp vài , hơn nữa đều là lúc đón con tan học, chị việc gì vu khống ?”

Mẹ Kiện Khang nhếch miệng : “Hừ, còn lạ gì cô nữa, mấy cô gái trẻ tuổi các cô, tuổi còn trẻ mà cố gắng, chỉ tìm một đàn ông để gả . Trùng hợp , chồng chính là đàn ông như , những cao ráo trai, mà còn hiền lành đảm đang. Chắc cô là vì quyến rũ nên mới đến giáo viên mầm non cho con đúng !”

Lục Tiểu Mang nức nở: “Không , chị vu khống! vì yêu trẻ con nên mới chọn giáo viên mầm non, và chị oán thù gì, chị vì đổ oan cho ?”

Què ca trợn trắng mắt: “Cứu với, điên . Có ai lưu ảnh Hà Đồng ? Mau gửi cho cô !”

Mẹ Kiện Khang dồn ép từng bước: “Không đổ oan cho cô, mà là cô vốn sạch sẽ! Cô cô và chồng gì, nhưng ngửi thấy mùi nước hoa của cô ! Ngoài , trong túi còn xuất hiện móng tay giả giống của cô, cổ còn vết hôn khó hiểu. Ngay cả cũng giải thích rõ ràng , cô xem, cô quyến rũ thì còn là gì?”

“Có lẽ là trùng hợp thôi, tình của chồng cô cũng thích loại nước hoa và móng tay .” Một xung quanh khuyên nhủ.

Mẹ Kiện Khang đẩy mạnh khuyên cô : “Tránh , trùng hợp cái gì? tin đời sự trùng hợp đến thế, chính là cô !”

Bạch Miên đến nhức cả trán, cô vươn tay với Kiện Khang: “Có trùng hợp , để bắt mạch là ngay.”

Què ca nhỏ tai Bạch Miên: “Đây rõ ràng là một bà cô đến gây chuyện, còn cần bắt mạch cho cô ? Thật là lãng phí! thấy bằng đuổi cô , để cơ hội cho những thật sự cần.”

Bạch Miên lắc đầu: “Đã bốc trúng duyên chủ , điều đó nghĩa là cô chính là nhu cầu. Đây là ý trời.”

Mẹ Kiện Khang cuối cùng cũng im lặng, đưa tay , Bạch Miên dùng hai ngón tay bắt mạch cho cô , tĩnh tâm cảm nhận một lát, đó mở mắt :

“Có hai tin tức, cô tin nào ?”

Mẹ Kiện Khang sáng mắt lên: “Có là một tin một tin ? Đại sư, tin !”

“Không,” Bạch Miên lắc đầu, “Cả hai đều là tin .”

Loading...