Huyền Học Trung Y, Livestream Xem Bói - Chương 86: Ánh mắt dõi theo
Cập nhật lúc: 2025-07-21 17:36:53
Lượt xem: 59
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Què ca vẫn hỏi con cụ thể, Vương Tổ Phong vội vàng ngăn : "Cái , lương là bí mật của công ty, thể tiết lộ cho ngoài , đừng hỏi nữa! Hơn nữa, trẻ , quan trọng nhất là lương ? Đương nhiên là ! Quan trọng nhất là kinh nghiệm học ở công ty . Đừng lúc nào cũng hỏi công ty cho bạn cái gì, mà hãy hỏi bạn thể mang gì cho công ty. Bây giờ việc khó tìm thế , một công việc là phúc lớn , trẻ trân trọng..."
Vương Tổ Phong ngừng, Què ca kiên nhẫn , cau mày : "Vậy thì hiểu, lương cao, ông chủ tệ, các cô tại nghỉ việc?"
Mấy nhân viên , gì.
Bạch Miên họ trả lời: "Vì họ đều ký hợp đồng cạnh tranh, một khi rời khỏi công ty , họ sẽ phép việc trong ngành nghề cũ nữa, nếu sẽ chịu khoản tiền phạt lớn. Hợp đồng yêu cầu họ giữ bí mật, họ cũng dám ."
Mấy nhân viên đều gật đầu, vẻ mặt cô thiết kế chán nản : "Nếu cô , cũng gì giấu nữa. là như , ký hợp đồng, một khi rời khỏi công ty , thì sẽ bao giờ phép trong ngành thiết kế nữa. chuyên ngành học là thiết kế nghệ thuật, chỉ thể tìm công việc như , nên dám nghỉ việc."
Què ca từng thấy: "Còn loại hợp đồng ? Nó cắt đứt đường lui của các cô, đúng là khế ước bán mà!"
Anh Bạch Miên: "Cái đối với họ quá bất công, Tiểu Tài Thần, cách nào giúp họ ?"
Bạch Miên gật đầu: "Đương nhiên , hợp đồng cạnh tranh thực sự sẽ giới hạn đối với cả doanh nghiệp và nhân viên, nhưng bản hợp đồng cạnh tranh mà họ ký là do Vương Tổ Phong tự soạn thảo, là một bản hợp đồng bá đạo chỉ hạn chế nhân viên mà hạn chế doanh nghiệp. Về mặt pháp lý, nó hiệu lực, vì những nhân viên quyền tự do nghỉ việc. Ngay cả khi khi nghỉ việc Vương Tổ Phong kiện các nhân viên tòa, cũng cơ hội thắng kiện."
Nghe Bạch Miên , mấy nhân viên đều thở phào nhẹ nhõm. Ánh mắt cô thiết kế bùng lên hy vọng, Què ca : "Mấy các cô đúng là đầu gỗ, cái tên Chu Bát Giới bóc lột một năm mà tìm cách chạy trốn. Nếu các cô tìm một luật sư đáng tin cậy tư vấn một chút, chừng giải thoát từ lâu ."
Cô thiết kế ngượng ngùng : " chẳng gì về luật pháp, trường cũng dạy. Sau khi nghiệp, mơ mơ màng màng ký hợp đồng với . Anh luôn lấy hợp đồng cạnh tranh uy h.i.ế.p chúng , khiến chúng hoang mang lo sợ. Sớm đơn giản như , nghỉ việc từ lâu !"
Cô kế hoạch cũng : " , từng kiện cáo, luôn một nỗi sợ hãi đối với tòa án. cảm thấy cánh tay thể vặn đùi, nhân viên cấp như chúng thể kiện thắng ông chủ. Xem quan niệm của quá lạc hậu ..."
Bạch Miên với Què ca: "Anh thấy , những đều là do Vương Tổ Phong tự tay chọn, chuyên chọn những nhân viên hiểu luật, đó dùng bản hợp đồng cạnh tranh để áp bức họ, vì công ty của mới ai nghỉ việc."
Mấy nhân viên đều vui mừng khôn xiết, nhưng mặt Vương Tổ Phong tối sầm . Anh tức giận : "Các cái quái gì ! nhờ các xem bói, kết quả các ở đây lung lay quân tâm của ? Đại sư, nhắc nhở cô một chút, duyên chủ hôm nay là , cô nên giải đáp vấn đề của , nhưng cô cứ lạc đề mãi, cả buổi trời mà vẫn cho , rốt cuộc là ai đ.â.m búp bê nhỏ ?!"
Què ca vỗ trán: " ! Nói cả buổi trời, quên mất con búp bê nguyền rủa đó. Mà , dù ai là con búp bê đó, đúng là đồ ngốc! Thứ như đáng lẽ để ở nhà, mang đến công ty, chẳng là chờ khác phát hiện ?"
"Anh ngốc," Bạch Miên sửa , "Con búp bê đặt ở công ty, là vì đều nhu cầu đó."
"Cái gì?" Sắc mặt Vương Tổ Phong khó coi đến mức thể diễn tả .
" , đ.â.m búp bê nhỏ cho là một cá nhân nào đó, mà là —" Bạch Miên chỉ hàng nhân viên phía Vương Tổ Phong, "Tất cả bọn họ."
"Con búp bê nguyền rủa là của chung công ty, đặt trong tủ của nhân viên kinh doanh. Nhân viên của khi gây khó dễ, sẽ lấy con búp bê để xả giận. Những cây kim bạc con búp bê tượng trưng cho gây khó dễ cho họ."
Què ca bĩu môi: "Chậc chậc chậc, đáng thương thật, đúng là mối quan hệ tệ hại trong công ty, ai cũng ghét . Làm ông chủ mà đến mức thì cũng đủ thất bại . Nói , nhân viên đ.â.m búp bê nhỏ của chẳng vì nhiều điều ác ? Tích đức chứ!"
Vương Tổ Phong tức giận đến tím mặt, , trừng mắt hàng nhân viên đó, miệng gầm lên: "Một lũ chó chết, đúng là phản ! Các dám cả gan chống đối ông chủ ? cho các , tệ đến thì vẫn là ông chủ của các , trong tay nắm giữ lương của các ! Các chuyện , đừng hòng lương nữa, các rõ đây – từ tháng trở , đình chỉ lương sáu tháng của các !"
Mặt các nhân viên lập tức sụp đổ, nhao nhao phàn nàn.
"Sếp, sẽ truy cứu , bây giờ đổi ý?"
"Vốn dĩ chẳng bao nhiêu tiền, giờ còn đình chỉ lương, bắt bù tiền ?"
" là điên , gì chuyện trừ lương như thế, nghỉ việc!"
Anh tài xế là đầu tiên nghỉ việc, những khác cũng nhanh chóng theo . Sắc mặt Vương Tổ Phong càng ngày càng khó coi, vì công ty của , đành đổi giọng: "Thôi thôi thôi, thế , đình chỉ lương nữa, chỉ trừ nửa tháng lương thôi, coi như cảnh cáo nhỏ! Các cũng đừng lúc nào cũng treo chữ 'nghỉ việc' miệng, trẻ động một tí là nhảy việc, hồ sơ trông khó coi lắm!"
Anh xong, lấy điện thoại gọi cho cô lao công của công ty: "Alo, cô Vương, cô tạm gác việc đang , giao cho cô một nhiệm vụ. Cô bây giờ gọi vài bạn đến, dọn dẹp tổng thể công ty một trận. Vứt hết đồ ăn hết hạn trong tủ lạnh , xem còn chỗ nào lạ lùng nữa , tìm hết cho . Tìm một chỗ thưởng một trăm tệ!"
Cúp điện thoại, Vương Tổ Phong lòng vẫn còn sợ hãi : "Chuyện cũ thể bỏ qua, nhưng để xảy chuyện như nữa. đào sạch những 'bom mìn' mà các giấu bên cạnh . Các còn ai động tay động chân gì, nhất là nhân cơ hội hết !"
Mấy nhân viên đều cúi đầu điện thoại, ai chuyện với Vương Tổ Phong. Kể từ khi Bạch Miên với họ rằng hợp đồng cạnh tranh hiệu lực, họ quyết tâm nghỉ việc, bây giờ ai cũng đang lướt web tìm việc .
Vương Tổ Phong tự tìm lấy sự chán nản, xuống cạnh Bạch Miên, lo lắng : "Bạch Đại sư, con búp bê nhỏ trông vẻ tà ma, sợ lời nguyền của nó ảnh hưởng đến , cô thể giúp một pháp sự để diệt nó ?"
Bạch Miên nhấc con búp bê nguyền rủa lên, cẩn thận nhổ những cây kim bạc nó, dùng báo gói những cây kim bạc đó , ném thùng rác. Sau đó đưa con búp bê cho Vương Tổ Phong.
"Anh hãy kỹ , đây chẳng qua chỉ là một con búp bê bình thường mua Taobao với giá chín tệ chín bao ship mà thôi, căn bản bất kỳ pháp lực nào. Không cần sợ nó, điều thực sự nên sợ chính là bản ."
"Bản ?" Vương Tổ Phong ngẩn .
Bạch Miên: "Những hành động của chính mới là ẩn họa lớn nhất của ."
Què ca bên cạnh giúp phiên dịch: "Nói trắng là quá đáng đánh, cẩn thận đòn!"
Vương Tổ Phong xong vẻ mặt khó chịu: "Đây là thái độ phục vụ của các cô , câu nào cũng nhắm ? thấy đúng, xem mấy cái livestream của cô, cô rõ ràng đối với các duyên chủ khác thái độ , những đó đến đây , nhanh giải quyết phiền não, bước lên đỉnh cao cuộc đời. đến đây thì các cô chỉ trích một trận, đó nhân viên của còn đòi nghỉ việc, công ty của cứ thế mà tan rã, chuyến đến thật đáng, chờ lâu như , chi bằng đừng đến..."
Què ca đảo mắt: "Cái vấn đề của chúng , tiên hãy tự tìm nguyên nhân từ bản , là thế nào, chúng sẽ thái độ thế đó."
"Ye, ngày mai một buổi phỏng vấn!"
Cô thiết kế khẽ reo lên, xem cô nộp hồ sơ thành công .
Các đồng nghiệp khác đều cô với ánh mắt ngưỡng mộ, Vương Tổ Phong lo lắng thôi, hạ thấp thể diện xuống để giữ : "Cái đó, cô đừng , thực vẫn luôn coi trọng cô, đợi cô giúp công ty lớn mạnh hơn nữa, nhất định sẽ chia cổ tức cho cô!"
Cô thiết kế cảm thấy buồn : "Sếp, ồ , là cựu sếp, xin hỏi những lời bản tin ? Bây giờ bộ nhân viên chúng đồng loạt nghỉ việc, công ty của còn phát triển thế nào ? Có giữ đến cuối năm nay là khó !"
Vương Tổ Phong lấy lòng : "Vậy, thì chuyện mắt , về nhà sẽ tháo khóa nhà vệ sinh , các cô cứ vệ sinh thoải mái, dùng bao lâu thì dùng bấy lâu, thu phí nữa!"
Cô thiết kế với vẻ khó chịu: "Thôi , sắp công ty lớn , còn thèm một cái nhà vệ sinh ? Cơ hội như , nhất định , cứ một ôm cái nhà vệ sinh của !"
Mọi ha hả, Vương Tổ Phong bất phục mà cứng cổ, cứng miệng : "Đi , hết thì càng , còn tiết kiệm lương tháng của nữa chứ! Các đừng tưởng ghê gớm lắm, đời thiếu gì , chỉ cần tiền, thể thành lập một đội ngũ mới trong vòng vài phút. vẫn là ông chủ của , còn các thì cứ công ăn lương cả đời !"
Anh đang , cô Vương của công ty gọi điện thoại cho . Anh nhấc máy, giọng cô Vương tràn đầy niềm vui: "Sếp, tìm thấy , ghế của một quả b.o.m xì , trong ngăn kéo của một con ếch độc..." Vương Tổ Phong kiên nhẫn ngắt lời cô : "Thôi thôi thôi, đừng mấy thứ đồ chơi vớ vẩn nữa, cô chỉ cần tìm thấy thứ gì thể hại ?"
Cô Vương lớn tiếng: "Đương nhiên ! Sếp, ngoài mấy thứ trò đùa , còn phát hiện nước trong công ty vấn đề! Đáy thùng nước khoáng mới máy lọc nước một ít bột trắng tan, thể là thuốc, phân biệt là thuốc gì, nên báo cảnh sát. Cảnh sát mang xét nghiệm , tin kết quả sẽ sớm thôi."
Nghe đến đây, mặt Vương Tổ Phong tái mét. Anh tức giận mắng: "Đồ khốn nạn! Đồ ngu! Ai cho cô báo cảnh sát? bảo cô kiểm tra riêng, kết quả cho là , cô báo cảnh sát chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huyen-hoc-trung-y-livestream-xem-boi/chuong-86-anh-mat-doi-theo.html.]
Cô Vương tủi vô cùng: "Cái gọi là chuyện gì chứ, hạ thuốc trong công ty, thứ thể g.i.ế.c đó, báo cảnh sát thì gì sai chứ?"
Vương Tổ Phong gào lên: "Cô bớt cãi , tóm cho cô báo cảnh sát! Cô bây giờ với cảnh sát là cô báo án nữa, bảo họ cần xét nghiệm nữa!"
Cô Vương khó xử: "Cái gọi là chuyện gì chứ, báo cảnh sát rút ..."
Vương Tổ Phong tức giận cúp điện thoại, ghế hờn dỗi. Mấy nhân viên , đều dùng ánh mắt hỏi ai .
Anh tài xế là đầu tiên lên tiếng: "Dù cũng , trả thù xong , cần thêm chuyện thừa thãi. Hơn nữa, những như chúng chỉ trả thù một chút thôi, ai mà ngu đến mức thực sự tay g.i.ế.c chứ?"
Cô kế hoạch cũng đồng tình: " , g.i.ế.c là trả giá, đạo lý chúng vẫn hiểu mà."
Mấy nhân viên khác cũng vội vàng thanh minh. Vương Tổ Phong cúi đầu gì, Què ca trêu chọc : "Không ngờ bình thường khắc nghiệt, lúc mấu chốt nhân từ như , nhân viên của hạ thuốc , còn nỡ báo cảnh sát ?"
Bạch Miên cầm chiếc quạt lên, ung dung phe phẩy quạt cho : "Anh sai , báo cảnh sát để bảo vệ nhân viên, mà là để bảo vệ chính . Người hạ thuốc nước khoáng chính là bản ."
"Á?"
Mấy nhân viên đồng thanh kinh ngạc, đó nhao nhao bàn tán:
"Quả nhiên, bụng như mà, lão già lén lút hạ thuốc chúng , thật là âm hiểm!"
"Trời ơi, là thuốc gì , độc ? OMG, sẽ c.h.ế.t chứ?"
"Sếp, mặc dù bình thường chúng hợp , nhưng cũng đến mức hạ độc chúng chứ?"
"Khoan , chúng chỉ một văn phòng, sếp và chúng việc cùng , cũng uống nước từ thùng đó, chẳng lẽ sợ trúng độc ?"
"Không thuốc độc, hạ độc các ," Vương Tổ Phong cuối cùng cũng lên tiếng, "Đó chỉ là một chút... thuốc ảnh hưởng đến sức khỏe thôi."
"Rốt cuộc là thuốc gì, mau !"
Mấy nhân viên cùng chất vấn.
"Thuốc tránh thai nữ," Bạch Miên , "Hầu hết nhân viên công ty đều là nữ, sợ mang thai, chậm tiến độ dự án, nên dùng cách ."
Mọi đều Vương Tổ Phong với ánh mắt giận dữ, tài xế cảm thấy thể hiểu nổi: "Chẳng lẽ suốt một năm qua, nước chúng uống đều thuốc tránh thai? Anh cả, là đàn ông, vốn dĩ mang thai, kéo uống thuốc gì ?!"
Vương Tổ Phong giải thích nhỏ giọng: "Cái ... dù thuốc tránh thai cũng chỉ dành cho phụ nữ, thấy chúng là đàn ông, uống cũng , chủ yếu là phòng mấy phụ nữ đó, sợ họ mang thai hưởng lương nghỉ phép ở công ty , , vẫn nhận tiền đều đều, công ty của nuôi những con sâu như !"
Bạch Miên sửa : "Cái thì sai , thành phần chính của thuốc tránh thai là estrogen, bất kể nam nữ, khi uống đều sẽ ảnh hưởng bởi nó."
Anh tài xế cúi đầu vóc dáng của , đột nhiên vỡ lẽ: "Thảo nào từ khi đến công ty của , n.g.ự.c càng ngày càng lớn, vợ còn chê nữa, thì tất cả đều là do gây , cái đồ g.i.ế.c dao, liều mạng với !"
Anh tài xế xông lên, đ.ấ.m đá Vương Tổ Phong. Mấy nữ nhân viên khác cũng theo , tham gia cuộc ẩu đả.
" mãi mang thai , bệnh viện cũng tìm nguyên nhân, thì là do !"
" mới công ty mang thai một , nhưng thai nhi hiểu mất, tất cả đều là do !"
"U xơ tử cung của cũng là do ! đánh c.h.ế.t !"
Mấy vây quanh Vương Tổ Phong, Vương Tổ Phong đánh đến ôm đầu xin tha, Què ca cản vài cái tượng trưng mặc kệ họ.
"Thông thường cho phép đánh trong tiệm, nhưng hôm nay tên thật đáng ghét, cũng lên đá vài phát!" Què ca thì thầm tai Bạch Miên.
Bạch Miên mỉm , phe phẩy chiếc quạt gì.
Vài phút , cảnh sát đến Từ Tâm Đường. Họ điều tra bột trắng trong nước là thuốc tránh thai, và còn tìm thấy một lượng lớn thuốc tránh thai bóc vỏ trong két sắt của Vương Tổ Phong. Hiện tại, xác nhận Vương Tổ Phong bỏ vật lạ nước của khác, phạm tội cố ý gây thương tích, cảnh sát đến bắt giữ .
Vương Tổ Phong đánh đến hoa mắt chóng mặt, thấy cảnh sát đến, như thấy cứu tinh, nhanh chóng nhận tội. Trước khi dẫn , quên buông lời đe dọa với trong tiệm:
"Các ? Hừ, cứ , đừng thấy bây giờ thảm hại, sẽ ngày Đông Sơn tái khởi! Đây tội gì lớn , nhiều nhất cũng chỉ phạt ba năm năm, đợi tù vẫn còn trẻ, vốn khởi nghiệp, thể bắt đầu sự nghiệp, vài năm nữa, vẫn sẽ là ông chủ lớn! Các , bây giờ ở đây mát, đến lúc đó đừng mà đến nịnh bợ !"
"Ông chủ Vương, hết cơ hội ."
Bạch Miên phe phẩy chiếc quạt, thong thả :
" , những khoản tiền, mạng kiếm nhưng mạng để tiêu."
Vương Tổ Phong nổi giận đùng đùng: "Cô... cô ý gì?"
Bạch Miên dùng quạt chỉ n.g.ự.c : "Gần đây thường xuyên cảm thấy n.g.ự.c đau ?"
Vương Tổ Phong sợ hãi gật đầu: " , cứ nghĩ là chuyện nhỏ, nên bệnh viện kiểm tra. Đại sư, nghiêm trọng lắm ?"
Bạch Miên nhẹ nhàng thở dài: "Anh mắc ung thư vú, nếu phát hiện sớm lẽ còn cứu , tiếc là bây giờ..."
Vương Tổ Phong đỏ mặt: "Ung thư vú? Cô bậy bạ gì , ung thư v.ú là bệnh của phụ nữ, là đàn ông thể mắc chứ?"
Què ca bên cạnh huýt sáo: "Hú – văn hóa thật đáng sợ, ung thư v.ú là bệnh mà cả nam và nữ đều thể mắc . Anh chỉ văn hóa, mà còn to gan, ngày nào cũng uống thuốc tránh thai, estrogen trong cơ thể tăng cao, bệnh thì ai bệnh?"
"Không thể nào, chắc chắn là cô lừa ," Vương Tổ Phong cố sức lắc đầu, " là đàn ông thể mắc ung thư v.ú chứ? Thật là nực ! thể chết, kiếm nhiều tiền như , vẫn tiêu hết, nếu chết, tiền sẽ để cho khác, cam lòng!"
Anh , bắt đầu cầu xin hai cảnh sát bên cạnh: "Xin các đưa đến bệnh viện , cho kiểm tra một chút, tin sẽ mắc ung thư vú, tin!"
Trong tiếng kêu than của Vương Tổ Phong, cảnh sát đưa .
Mấy nhân viên còn cũng vội vàng rời , ông chủ ngã, họ còn tìm việc mới.
Què ca nhấc con búp bê nguyền rủa bàn lên, nhẹ nhàng ném thùng rác, đó cảm thán một câu: " là tự tự chịu mà!"
Bạch Miên thản nhiên : "Lại một trả tiền, xem thu tiền ."