Huyết Ảnh Hoàng Tâm - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-11-04 13:10:02
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mưa đêm vẫn rơi, từng hạt nặng trĩu, dội lên mái ngói như trống trận, vang vọng qua những hành lang dài hun hút của Thành Tương Dạ. Ánh đèn dầu lung lay bức tường rêu phong, phản chiếu từng giọt mưa, tạo nên những vệt sáng nhấp nháy như phép màu. Trong bức màn mưa và tối, Bội Tâm cúi lặng lẽ, bước từng bước khẽ nền đá ướt, cảm nhận từng rung động, từng thở của thành phố đang say ngủ cơn mưa trắng xóa.

Đêm nay, họ sâu hơn. Mục tiêu chỉ là tìm Dương Lâm, mà còn là hé lộ bí mật về Dương Tường – từng là bức tường chắn giữa nàng và sự thật, đồng thời là kẻ ẩn âm mưu trong triều. Bội Tâm cảm nhận từng xung động trong tim: căng thẳng hồi hộp, nhịp tim dồn dập theo tiếng mưa và tiếng gió.

Dương Lâm phía , mắt dõi theo nàng, nắm chắc thanh đao ẩn áo choàng. Hắn lặng lẽ quan sát, từng chuyển động của Bội Tâm như nhịp điệu quen thuộc mà học từ nhiều đêm bão tố đây. Không cần lời , họ hiểu : mỗi bước , mỗi ánh mắt, mỗi động tác đều tuyệt đối chính xác, bởi chỉ một sai lầm cũng đủ để cả hai rơi tay kẻ thù.

“Bội Tâm,” thì thầm, giọng khẽ, chỉ đủ nàng , “ , , chỉ mạng chúng mà cả vận mệnh triều đình đều đặt đôi tay .”

Nàng đáp ngay, chỉ lặng lẽ lắng nhịp tim của chính , nhịp tim của , và nhịp tim của cơn mưa rơi xuống mái ngói. “Ta ,” nàng thì thầm , ánh mắt vẫn hướng về cánh cổng phía Bắc, nơi những bóng đen của triều đình đang canh giữ.

Họ tiếp cận bức tường phía điện chính, nơi Dương Tường ngờ tới. Đây là lối bí mật dẫn hậu cung, ít , nhưng Bội Tâm học từ bản đồ cũ trong thư viện của triều đình. Nàng đặt tay lên bức tường rêu mốc, kiểm tra từng viên gạch, đẩy nhẹ một cánh cửa giấu kín. Cánh cửa kêu ken két, nhưng đủ lớn để ai ngoài thấy.

Bên trong, hành lang hẹp, chỉ đủ cho hai sát . Mưa ngoài tạo thành bức màn trắng xóa, ánh sáng từ ngọn đèn dầu hắt tạo những vệt bóng dài tường. Bội Tâm cảm nhận từng rung động chân – dấu hiệu của kẻ thù bẫy đặt ? Nàng hít một dài, bước tiếp, từng bước như nhịp thở, nhẹ nhàng đầy quyết đoán.

Trong hành lang tối, họ thấy tiếng thì thầm nhỏ từ căn phòng phía . Bội Tâm lắng tai, nhận âm thanh: Dương Tường đang chuyện với một quan đại thần, giọng lạ thường bí ẩn, đầy mưu mô.

Dương Tường: “Nếu chuyện diễn đúng như kế hoạch, Bội Tâm sẽ còn đường thoát. Chúng sẽ kiểm soát bộ Thành Tương Dạ.”

Quan đại thần: “Vâng, nhưng một nguy cơ… Dương Lâm và Lưu Bội thể phá vỡ dự tính.”

Bội Tâm lặng . Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y Dương Lâm, ánh mắt chạm , hiểu rằng thứ giờ chỉ là sinh tồn, mà còn là cuộc chiến tinh thần – chiến lược.

Bội Tâm: “Người thấy ? Chúng chỉ hãm hại , mà còn triều đình rối loạn .”

Dương Lâm: “Vậy gì?”

Bội Tâm: “Đi sâu hơn… tìm bằng chứng, khi họ kịp tay.”

Họ tiến căn phòng chính, nơi Dương Tường đang bày trí bản đồ và các tài liệu mật. Ánh sáng từ đèn dầu chiếu lên những tờ giấy, hiện lên những con dấu triện rực rỡ. Bội Tâm nín thở, quan sát chi tiết.

Mỗi bước , nàng đều cảm nhận rõ sự nguy hiểm rình rập. Hành lang hẹp, bóng tối và mưa bên ngoài khiến âm thanh trở nên vang dội. Một sai lầm nhỏ cũng đủ để lộ vị trí. nhờ sự phối hợp ăn ý với Dương Lâm, họ di chuyển như một cặp đôi tập luyện qua nhiều trận mưa bão: chính xác, nhanh nhẹn và uyển chuyển.

Bỗng, một tiếng sập nhẹ vang lên phía . Bội Tâm , ánh mắt sắc như dao. Một bóng lướt qua, Dương Lâm lao tới, ngăn kịp. Đó là một điệp viên của Dương Tường, xuất hiện bất ngờ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huyet-anh-hoang-tam/chuong-17.html.]

Bội Tâm: “Không thể để phát hiện chúng !”

Dương Lâm: “Ta , theo !”

Họ trốn một góc tối, lòng bàn tay áp tường lạnh. Mưa từ bên ngoài tạt qua khe hở, ướt sũng mái tóc và áo choàng. cả hai hề run, chỉ tập trung từng động tác, từng nhịp thở của kẻ thù.

Trong phòng Dương Tường, đang mở một hòm bí mật. Bên trong là những tài liệu thể lật đổ cả triều đình, bao gồm bằng chứng về sự phản bội của các quan, kế hoạch kiểm soát Lưu Bội, và cả những manh mối liên quan đến Dương Lâm.

Bội Tâm nắm c.h.ặ.t t.a.y Dương Lâm, ánh mắt lóe lên tia sáng quyết tâm. Nàng : nếu lấy những tài liệu , nàng sẽ vũ khí để trả thù và cứu Dương Lâm, đồng thời hé lộ âm mưu của Dương Tường Hoàng thượng.

tiếng bước chân vang lên. Họ tay ngay, từng giây từng phút đều quyết định phận của cả hai.

Dương Lâm: “Ta sẽ mở cửa hòm, nàng cảnh giác phía .”

Bội Tâm: “Hiểu.”

Họ phối hợp, từng động tác ăn ý như nhịp điệu luyện qua bao trận mưa bão. Mỗi tờ giấy lấy , từng dấu hiệu, từng con dấu đều nàng ghi nhớ.

Bất ngờ, Dương Tường xuất hiện ngay cửa, đôi mắt sắc lạnh thẳng hai .

Dương Tường: “Ngươi nghĩ thể lẻn đây mà ai , Bội Tâm?”

Bội Tâm, giọng lạnh lùng nhưng run: “Ngươi quên ? Ta từng sống sót qua bão tố, sống sót qua âm mưu của ngươi. Lần cũng ngoại lệ.”

Một trận đấu ánh mắt bắt đầu. Trong khoảnh khắc , mưa, bóng tối, ánh đèn dầu, tiếng gió rít và nhịp tim của ba hòa như một bức tranh căng thẳng đến cực điểm.

Dương Lâm cạnh Bội Tâm, tay siết chặt thanh đao. Ánh mắt cương quyết lo lắng cho nàng.

Dương Lâm: “Nếu tay… sẽ bảo vệ nàng đến cùng.”

Bội Tâm: “Vậy chúng cùng còn đường lùi.”

Tiếng sấm nổ vang, ánh chớp lóe lên, chiếu rõ những con dấu, tài liệu và khuôn mặt của Dương Tường – mà họ đối đầu. Bức màn kịch tính và âm mưu trong triều dường như chỉ còn chờ một cú chạm để bùng nổ.

Loading...