Mưa đêm vẫn rơi, nặng hạt hơn, dội lên mái ngói thành những nhịp trống dồn dập. Thành Tương Dạ chìm trong màn sương mờ, ánh sáng từ đèn dầu le lói hành lang tạo thành những vệt sáng lung linh, như nhịp điệu căng thẳng của phận.
Bội Tâm và Dương Lâm trong gian phòng bí mật phía hậu cung, lặng lẽ quan sát Dương Tường. Người đàn ông quyền lực đang cầm bản đồ và tài liệu mật, ánh mắt sắc lạnh, đầy toan tính. Cơn mưa nặng hạt ngoài cửa sổ dường như thể xóa vẻ uy nghi và đáng sợ của .
Bội Tâm nén thở, cảm nhận từng chuyển động trong tim . Nàng , chỉ một sơ suất cũng đủ để nỗ lực đó tan thành mây khói. trong lòng, nàng cũng thấy một luồng cảm giác lạ: bản còn sợ hãi, mà chỉ là quyết tâm và sự khát khao lật tẩy sự thật.
Dương Lâm phía , tay siết chặt thanh đao, ánh mắt cảnh giác ấm áp dành cho nàng. Không lời nào cần , nhưng cả hai đều hiểu : sự sống sót và chiến thắng âm mưu là trách nhiệm chung.
Một tiếng động nhẹ vang lên từ hành lang. Dương Tường , đôi mắt lập tức nhíu chặt.
Dương Tường: “Bội Tâm… ngươi dám đây một ?”
Bội Tâm: “Không một . Ta và …” nàng chỉ Dương Lâm, “sẽ vạch trần kế hoạch của ngươi.”
Ánh mắt Dương Tường lóe lên tia ngạc nhiên xen lẫn phẫn nộ. Hắn ngờ rằng hai dám xâm nhập sâu nơi giấu giếm bao lâu nay.
Dương Tường: “Các ngươi nghĩ rằng thể chống ? Ta chuẩn tất cả!”
Hắn đưa tay, lệnh cho phe lính ẩn cửa tay. Bội Tâm hề hoảng sợ. Nàng di chuyển như con mèo trong bóng tối, uyển chuyển chính xác, tránh những đòn tấn công, kéo Dương Lâm cùng phối hợp.
Dương Lâm: “Bội Tâm, cẩn thận phía bên trái!”
Bội Tâm: “Hiểu!”
Họ phối hợp nhịp nhàng, mỗi đòn đánh, mỗi bước né tránh đều như luyện tập đây, kết hợp giữa trí tuệ và bản năng sinh tồn. Ánh mắt của họ chạm giữa trận mưa ngoài cửa sổ và ánh sáng đèn dầu mờ ảo, khiến nhịp tim dồn dập nhưng cũng ấm áp lạ thường.
Dương Tường giận dữ, nhấn mạnh quyền lực và âm mưu:
“Nếu các ngươi lấy tài liệu , cả triều đình sẽ rối loạn. Ngươi nghĩ thể thoát , Bội Tâm?”
Bội Tâm lặng im vài giây, ánh mắt lạnh lùng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huyet-anh-hoang-tam/chuong-18.html.]
“Ngươi quên … học cách sống sót qua bão tố, qua âm mưu. Hôm nay cũng ngoại lệ.”
Trong khoảnh khắc , mưa rơi nặng hạt như trút xuống nỗi uất hận, mưu mô, toan tính. Không gian căng như dây đàn, ánh sáng đèn dầu nhấp nháy tạo bóng dài, phản chiếu từng cử chỉ, từng ánh mắt.
Dương Lâm bước tới, sát bên Bội Tâm, tay siết chặt đao:
“Nếu tay, sẽ bảo vệ nàng đến cùng.”
Bội Tâm: “Vậy chúng cùng , còn đường lùi.”
Họ phối hợp, chiến đấu, tìm cách chiếm lấy bản đồ và tài liệu mật. Ánh mắt Dương Tường sắc lạnh, nhanh nhẹn, dùng thủ đoạn để ngăn chặn. Bội Tâm và Dương Lâm chỉ dùng sức mạnh – mà còn dùng trí tuệ, phản xạ và kinh nghiệm từng trải qua mưa gió, hiểm nguy, để xoay chuyển tình thế.
Tiếng sấm nổ vang, ánh chớp lóe qua cửa sổ, chiếu rõ bản đồ và tài liệu. Bội Tâm nắm chặt, lấy những bằng chứng quan trọng về âm mưu kiểm soát triều đình, kế hoạch đối phó Dương Lâm và cô, và cả những manh mối về phe phản nghịch trong triều.
Dương Tường thấy điều đó, ánh mắt lóe lên giận dữ, nhưng cũng lộ dấu hiệu bất ngờ: từng nghĩ Bội Tâm đủ mưu trí để thoát khỏi bẫy trong chính cung điện của .
Dương Tường: “Ngươi… thông minh hơn tưởng. liệu các ngươi thể giữ mạng sống khi bước lưới của ?”
Bội Tâm đáp bằng một nụ lạnh lùng, đầy quyết tâm:
“Ta và Dương Lâm sợ ngươi nữa. Mọi bí mật sẽ phơi bày.”
Khoảnh khắc , tình cảm giữa Bội Tâm và Dương Lâm như thắp sáng giữa màn mưa, sự căng thẳng và nguy hiểm: họ chỉ đồng hành sinh tồn mà còn bắt đầu hiểu sâu hơn về , sự gắn kết căng thẳng ấm áp.
Cuối cùng, nhờ phối hợp ăn ý, họ lấy tất cả tài liệu và thoát hành lang bí mật, bước sân trong mưa. Phe lính theo dấu, nhưng Bội Tâm và Dương Lâm chuẩn đường thoát:
Bội Tâm: “Chúng bằng chứng. Giờ để chuyển tới tay quyền quyết định.”
Dương Lâm: “Để lo phần đó, nàng giữ an .”
Ánh mắt họ chạm , cả hai rằng hành trình còn dài, nhưng , họ hợp lực và thể đ.á.n.h bại bởi một kẻ duy nhất.