Đời  vốn   thiệp mời .
Mà Lăng Y Liên – đúng như  dự liệu – tất sẽ  nương theo thiệp  mà cùng   Long cung.
Sắc mặt  thoáng trầm xuống.
Kiếp ,   mất mấy tháng mới  dịp ngẫu ngộ Long thái tử; nay, e rằng  chuyện sẽ đổi khác, biến  khó lường.
Tu vi hiện tại của , trong tứ hải hiếm ai địch nổi, phần lớn nơi   là ,  đến là đến. Duy chỉ Long thái tử – kẻ ngự trong Long cung – là ngoại lệ duy nhất.
Nhớ  những chuyện năm xưa, tim  vẫn còn âm ỉ đau; nhưng nhiều hơn cả, là hận ý ngập trời.
Lần đầu gặp ,   thoát khỏi địa lao, đang lấm lét trốn chạy  sự truy sát của Tạ Du.
Giữa cơn nguy khốn,  như từ mây xanh giáng hạ, một chiêu đ.á.n.h lui địch thủ, che chở  ở phía .
Về ,    chịu thương tổn,   chống đỡ,  ân cần chăm nom.
Thậm chí còn   cưới   phi, hứa hẹn muôn vàn tôn vinh.
Ta  từng ngỡ đó là định mệnh.
Nào ngờ, tất cả chỉ là chiếc lưới ngọt ngào do chính tay  dệt nên.
Cho đến ngày thu ,  tự miệng thừa nhận –  điều   chỉ là một vở kịch.
Hắn cố ý nới lỏng canh phòng để  đào tẩu,  ngầm báo tin cho Tạ Du đuổi g.i.ế.c.
Hắn dàn dựng màn “ hùng cứu mỹ nhân” chỉ để lừa đoạt trái tim chân thành của .
Bởi giao nhân khi , lệ sẽ hóa thành châu – mà chỉ giọt lệ vì  chí ái mới  thể kết thành giao châu.
Giao châu hiếm tuyệt, mỗi viên là tinh túy của sinh mệnh. Kẻ còn sống thì vĩnh viễn  giam nơi u ám, giao châu  càng khó cầu.
Hắn   giao châu trong , để tộc nhân  nuốt châu mà hóa hình.
Lấy đó mà xoay vòng sinh sôi, nuôi nhốt giao nhân để dùng  công cụ.
Long thái tử – kẻ từng dối gạt tình sâu của  –  mưu hại đồng tộc, đoạn tuyệt huyết mạch tương lai, tội ác cực điểm.
Dù  lột da rút gân, nghiền xương rải tro, cũng khó dập tắt nỗi hận  trong lòng.
Chỉ là… lúc   vẫn  nắm chắc phần thắng tuyệt đối.
Bởi ,   nhẫn,  mưu lâu dài.
Điều duy nhất khiến   hiểu :
Long tộc thọ nguyên dài lâu, cũng chẳng lo truyền thừa đứt đoạn.
Vậy  vì cớ gì mà dốc tâm khổ kế, nuôi nhốt giao nhân đến thế?
Đời   từng  lặng lẽ tra xét, tìm khe hở để chế ngự .
annynguyen
Tiếc , còn  kịp tra  manh mối   Lăng Y Liên một d.a.o xuyên tim.
Nén hận mà tỉnh dậy trong  xác ,  liền lên đường dự yến ở Long cung.
Long tộc nhân khẩu thưa thớt, lão Long vương thấy  đến thì hết sức hoan hỉ.
Không chỉ cho  giữ chức khách tôn quý, còn ban tặng một bộ kim ty nhuyễn giáp.
Nhuyễn giáp  dệt từ long lân, đao thương khó nhập, lửa thiêu chẳng hư – vô cùng trân quý.
Chỉ khác một điều: đời , vật  cũng từng  tay , nhưng khi  – là do lão Long vương ban cho con dâu.
Lăng Y Liên khi   đỏ mắt vì bảo vật, nhiều phen mở lời hỏi xin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huyet-chau-trong-sinh/chuong-6-tai-ngo-long-thai-tu.html.]
Ta  chịu, nàng liền đến  mặt mẫu   cáo mếu. Cuối cùng,  cũng  giữ nổi,  nàng đoạt mất.
Kiếp , hẳn nàng  xem nhuyễn giáp là vật đáng lẽ thuộc về tay .
Ta liếc mắt, quả nhiên thấy ánh  của Lăng Y Liên khóa chặt  lớp kim quang  nhuyễn giáp trong tay .
Ta lập tức nhận lấy nhuyễn giáp, đối thẳng ánh mắt ghen hờn của Lăng Y Liên mà tạ ơn Long vương.
“Long vương hôm nay mở yến, là vì hỉ sự nào chăng?”
Một thanh âm quen thuộc vang lên từ phía .
Thân thể  theo bản năng khựng .
Lăng Y Liên bên cạnh  nhanh chóng xoay , ngước   tới, trong mắt là niềm mừng rỡ khó giấu.
Ta cũng chậm rãi  đầu,  thấy gương mặt từng khiến  say mê – mà nay,  chỉ ước  thể một kiếm xuyên tim .
Long thái tử liếc thấy đôi long văn mảnh  trán , thoáng kinh ngạc, hỏi:
“Long nữ từ  đến đây? Trước     từng gặp?”
Long vương   điện, thủ mỉm  đáp:
“Là long nữ Đông Hải của , do tinh linh Bạng tộc nuốt  long châu mà hóa hình.
Nay    nhận  nghĩa nữ, về  cùng hàng với các công chúa.”
“Thì  .” Long thái tử gật đầu, ánh mắt   chứa vài phần  cận.
“Có nghĩa nữ nhập tộc, thế lực Đông Hải long tộc  tăng thêm một bậc, thật đáng mừng.”
Ta còn  kịp đáp, Lăng Y Liên  nôn nóng tiến lên hành lễ, uyển chuyển mềm mại:
“Lăng Y Liên tham kiến điện hạ.”
Dáng vẻ đoan trang, giọng điệu dịu dàng — nhưng “chung tình” như nàng từng liệu   còn tồn tại.
Long thái tử chỉ nhàn nhạt liếc qua.
Lăng Y Liên sững , thoáng lộ chút bối rối:
“Ta…  là nhị công chúa Bạng tộc, hôm nay theo tỷ tỷ cùng đến bái hội.”
“Trông cũng chẳng giống tinh linh Bạng.” Long thái tử khẽ liếc thêm một lượt, khóe môi ẩn ý .
“Chẳng lẽ cũng như nghĩa ,  cơ duyên khác?”
“ ,   giao khí  luyện mà hóa thành giao nhân.”
“Giao nhân ư?” Long thái tử  nàng từ đầu đến chân,   nghĩ đến điều gì, ánh mắt càng thêm sâu.
“Đã là   của nghĩa , cũng xem như  một nhà. Sau   thể qua  nhiều hơn.”
Nghe , mặt mày Lăng Y Liên tươi rỡ, giọng  lập tức mềm hẳn :
“Vậy xin điện hạ nhiều phần chiếu cố~”
Dứt lời, nàng còn khẽ ném cho  một cái  thách thức, tự cho là kín đáo.
Ta lặng lẽ nâng chén, cụng nhẹ với Long vương, coi như  thấy.
Uống  đầy mấy tuần rượu, Long thái tử bỗng mở miệng:
“Ba ngày nữa, Hải tâm bí cảnh sẽ mở. Hai   hứng cùng   lịch luyện một chuyến chăng?”