ChatGPT  :
Đời ,   Long thái tử từng đắc  một thanh bảo kiếm tại chính bí cảnh , nhờ đó mà lực đạo tăng vọt.
Hắn vốn  sinh  để   ; nếu  thêm bảo kiếm tương trợ, e rằng càng khó bề đối phó.
Lần ,  nhất định    đoạt kiếm, dập tắt cơ hội  nâng cao bản , may  mới  thể phân định thắng bại.
Ba ngày , cửa bí cảnh mở .
Ta  một bên, phía đối diện là Lăng Y Liên – nàng  một đám hộ hoa giả quây quanh như  vờn trăng, dáng vẻ thanh lệ mà kiêu ngạo.
“Bí cảnh hung hiểm, tỷ tỷ đơn độc, nhớ  cẩn trọng đó!”
Giọng  nàng ngọt ngào, nhưng trong mắt  ánh lên tia gian ý khó giấu. Ta khẽ nhíu mày.
Bí cảnh trùng trùng hiểm nguy,  vốn  ngại Lăng Y Liên, nhưng nếu nàng nhân lúc  sơ hở mà giở trò, tất sẽ  chậm đại sự.
Cánh cửa hải môn mở  trong xoáy nước xanh thẫm. Ta nhấc chân bước , từ đáy hải u huyền chuyển sang cảnh non xanh ngắt, sương lam vờn quanh, linh khí nặng tựa sương mù.
Ta vận linh lực, lướt sâu  trong, định tách xa đám  Lăng Y Liên. Nào ngờ nàng như miếng cao dán, bám sát  rời.
Lúc thì cố ý đ.á.n.h thức ma hoa ăn thịt ven đường, lúc  dẫn dụ hộ thú trong động đổ dồn về phía .
Tuy  thần lực hơn , giao chiến liên miên cũng chẳng tránh khỏi mỏi mệt.
Ánh sáng trong bí cảnh dần mờ ,  khí đặc quánh mùi m.á.u tanh và linh khí hỗn loạn. Ta , đây mới chỉ là khởi đầu.
Lăng Y Liên bèn chộp thời cơ giả bộ chân   vững, toan lợi dụng  để thoát ,   đẩy   bẫy!
Thấy nàng sắp rơi xuống,  bất chợt chụp lấy cổ tay nàng, lôi cả hai cùng ngã.
Rốt cuộc cũng ép  nàng cùng  đồng thủ,  uổng công  dây dưa cùng nàng bấy lâu.
Đến bước , mượn Lăng Y Liên để thăm dò chân tướng Long thái tử, kế  thành.
Chờ thoát , thanh bảo kiếm  ắt sẽ thuộc về .
Ta mặc cho xiềng chú cố định chặt lấy  thể, chỉ giữ linh lực lưu chuyển nơi tâm mạch.
Sau lưng, sơn thể chấn động dữ dội, đá vụn đổ rào rào, tầng đất xung quanh rạn toác.
Khi khói bụi tan , những kẻ còn  vững đều kinh hãi phát hiện — ngọn cao sơn  mắt  hóa thành một cự nhân, song quyền nắm chặt lấy  và Lăng Y Liên!
Thạch quái há cái miệng lớn, giọng ầm ầm như sấm dội:
“Kẻ nào quấy nhiễu giấc trường miên của ?”
Lăng Y Liên vội lên tiếng :
“Ta   khác xô ngã nên mới lỡ rơi  trận,  chủ tâm mạo phạm!”
Đầu lâu khổng lồ của thạch quái chầm chậm xoay sang, trong hốc mắt lóe lục quang lạnh lẽo.
“Nếu thật là , ngươi chẳng thể dối trá.”
Bàn tay đá đang nắm lấy  bỗng buông lỏng. Ta vội vận pháp  định  thể, chỉ thấy đầu thạch quái   về phía Lăng Y Liên.
annynguyen
“Vậy là ngươi quấy giấc ngủ của !”
“Không,   !” Lăng Y Liên hoảng loạn, theo thói quen lập tức đổ vạ: “Là nàng Lăng Vi Chiêu, nàng xô   đây!”
Hai luồng xích quang bốc lên trong mắt thạch quái, thanh âm như sấm rền:
“Dối trá! Đã quấy giấc , còn vọng ngôn lừa gạt, tội bất khả dung!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huyet-chau-trong-sinh/chuong-7-me-thach-tran-loi-thu-tinh.html.]
Theo tiếng gầm phẫn nộ, đất trời  chấn động. Khi mặt đất yên ,   còn sống sót  giảm  phân nửa.
Lăng Y Liên mặt mày trắng bệch, môi run bần bật.
Nếu   Long thái tử A Hí phóng  kịp thời, e nàng  vong mệnh tại chỗ.
Thấy ,  chỉ khẽ mím môi, truyền một đạo mật ngôn  tai thạch quái.
Lục mang trong mắt thạch quái lóe lên:
“Thể tức của Đông Hải Long vương,   thể  nể. Song miễn tử  miễn tội, trừ phi…”
“Trừ phi điều gì?” Lăng Y Liên  thế liền vội hỏi.
“Trừ phi  kẻ thật lòng ái mộ ngươi, chịu nổi một lời chất vấn của ,  liền thả các ngươi .
Nếu , kẻ    ngươi thụ tội,  Mê Thạch Trận, chịu khổ hình ngàn năm.”
“Nếu chẳng ai cứu ngươi,” giọng thạch quái vang lên trầm đục, “ sẽ ném ngươi  trận, sống c.h.ế.t mặc ngươi.”
Nghe điều kiện , nỗi sợ trong mắt Lăng Y Liên tan biến,   đó là tự tin và kiêu ngạo.
Nàng dịu dàng  A Hí, giọng mềm tựa tơ lụa:
“Y Liên mong   chứng minh tấm lòng~”
Lăng Y Liên tràn đầy kỳ vọng, cứ như câu đố   sẵn đáp án, chỉ chờ   mở miệng xưng tên.
 sắc mặt A Hí trầm xuống;  nàng  xong, thần sắc  càng thêm khó coi.
“Y Liên,” giọng  lạnh lùng, “tình ý của  với ngươi còn cần dùng cách  để chứng minh ?”
Lăng Y Liên khựng , định biện giải, nhưng  khí giữa hai   trở nên nặng nề. Nàng nhận  đây   khảo nghiệm, mà là sự khoe khoang vụng về khiến  chán ghét.
Thấy vẻ bất mãn  mặt A Hí, nàng lo  phật ý, đành c.ắ.n môi, giọng nhỏ :
“Ta…   ý đó…”
Ánh mắt thạch quái  dời sang Tạ Du.
Hắn   gì, nhưng  thần sắc của nàng thì cũng gắng tám phần đoán  ý.
“Du ca…” nàng gọi, giọng mềm như tơ, ánh  khẩn thiết.
Tạ Du khi  điều kiện của thạch quái, sắc mặt  biến. Lúc Lăng Y Liên điểm danh A Hí,  thở phào nhẹ nhõm.
 khi A Hí đáp từ chối,   thấy dự cảm chẳng lành.
Giờ  Lăng Y Liên gọi tên, sắc mặt   đổi mấy lượt, cuối cùng đành thuận theo, như nước đẩy thuyền :
“Ta dĩ nhiên nguyện cứu Y Liên. Chỉ là, Lăng Ỷ mong mỏi như , thật khó mà tranh cùng.”
Nghe thế, Lăng Ỷ trừng  một cái, ánh mắt lạnh lẽo.
Trước    như thế, giờ vẫn thế ?
Bị khước từ thêm  nữa, Lăng Y Liên  cam lòng, cố gắng lấy  vẻ mềm mỏng:
“Không , Ỷ ca ca vốn rộng lượng,  chấp nhặt những chuyện nhỏ .”
Lăng Ỷ bên cạnh gật đầu, giọng trầm:
“Ừm.”
Tạ Du phe phẩy phiến, thở dài:
“Chỉ là, A Liên  gọi  , lòng  khó tránh phiền muộn. Ta  nghĩ thông, e rằng  dám chắc tình ý.”