9.
Triệu Khôn tự lái xe đến,  xuống xe  khập khiễng bước về phía ,  mặt  hề  chút oán giận nào.
 nhíu mày, dang hai tay chắn ngang cửa,  cho   , “Hay là, chuyện nhà ,  đừng nhúng tay  nữa.”
Trên đường  còn gặp tai nạn, ai  nếu thực sự dính  sẽ thành  thế nào.
Cậu  đẩy  , khập khiễng bước  sân nhà , “Chuyện nhà  cái gì,  hết đây là chuyện của , thứ hai  là   với  nhất ở trường.”
Bởi vì   là một đứa trẻ mồ côi, nghỉ lễ thường ở ký túc xá, còn kiêm luôn cả nghề đạo sĩ, thường   khác chỉ trích.
Cậu   nhà, nhưng   phản ứng gì, mà hỏi : “Huyết Luyện Hương ?”
“Ở trong phòng , lát nữa lấy đồ xong chúng  , trời sắp tối ,    ở nhà.”
“Cậu  ở nhà thì ở , hẹn hò với  tình bé nhỏ của  ?”
 bực  liếc xéo   một cái.
Cậu   lên cầu thang  dặn dò : “ cũng    nhạo ,  bây giờ    mê hoặc đến mất hồn mất vía,  tìm   cũng là chuyện bình thường,  chỉ  thể cố gắng để mắt đến ,  để   chuyện dại dột.”
“Không , ở nhà  buổi tối sẽ nguy hiểm hơn.” Nếu ,  cũng sẽ  kiên quyết gật đầu đồng ý với  đàn ông đó rằng nhất định sẽ  về chỗ    buổi tối.
Triệu Khôn  hiểu, hỏi : “Tại ?”
Vừa  chuyện, chúng   lên đến tầng hai.
 mở cửa cho   , tiện tay khóa cửa phòng , đây là thói quen nhiều năm của .
“Bởi vì   buổi tối sẽ giục cưới đến c.h.ế.t .”
Trạm Én Đêm
“Dù  giục cưới đến c.h.ế.t  thế nào, chẳng qua cũng chỉ là càm ràm  vài câu thôi mà? Cậu   chịu nổi , còn lừa bà  là  thích đàn ông,  thật sự    đang nghĩ gì nữa.”
Vậy để   tối nay cảm nhận thử xem?
Cậu  bây giờ đang nghiên cứu hương liệu  bàn học của , dùng nhíp gắp từng mảnh hương liệu  ngửi  , mắt sáng rực lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/huyet-luyen-huong/chapter-4.html.]
Mười mấy phút ,   mới cảm thán, “Huyết Luyện Hương thật tinh khiết…”
“Vậy  còn  cứu ?”
Cậu  lúng túng xoa hai tay, dù đang khập khiễng vẫn     trong phòng .
Nửa phút ,   mới lảng tránh  với : “Anh em ,  đừng trách  nhé,  đây  chỉ đùa với  thôi.”
“Ý  là ?”
“Ý là thế , hương liệu  đúng là  tác dụng thu phục tâm phách của ,  cũng      thu phục tâm phách của  để  gì, nhưng dù    lời  , cũng sẽ  biến thành một vũng m.á.u . Khụ khụ,   ngờ   tin lời  .”
“Sự thật là, Huyết Luyện Hương tinh khiết   bất kỳ tác dụng phụ nào.”
“ mà,  thật sự  thể hiểu nổi, tại       thích  , kiếp   nợ   ?”
“Có thể là  chống đối  , chơi khăm thôi.”
Triệu Khôn lắc đầu nguầy nguậy, “Không thể nào, Huyết Luyện Hương cả đời chỉ  thể dùng cho một , đổi  khác thì sẽ  phát huy tác dụng nữa. Cậu  trúng chiêu ,   chắc chắn  quyết tâm    .”
     mà thấy ngại, “Thôi  , trời sắp tối , chúng   thôi, đến chỗ  .”
Triệu Khôn  kéo  ,  cho  , “Đi cái gì,    lời   cũng sẽ  biến thành m.á.u .”
“Cũng  rời khỏi đây, vì ở đây nguy hiểm hơn, trời  tối   sẽ bắt đầu giục cưới. Với trạng thái của bà  hôm nay, e rằng sẽ  hành động lớn.”
Triệu Khôn vẫn c.h.ế.t sống  cho  , nắm chặt quần áo của , “Mà , Tống Khê, giữa trán   một đám sương đen, tuy đang từ từ tiêu tan, nhưng  tan hết thì chứng tỏ kiếp nạn của  vẫn  qua, bây giờ   là thầy Luyện Hương đang để mắt đến  ,  còn dám chạy lung tung?” Cậu  nhíu mày đánh giá , “  cũng lạ, đám sương đen giữa trán  là do bên trong đẩy  ngoài,     dùng thứ gì đó trừ tà ?”
“Thầy Luyện Hương đó… sáng nay  mang thuốc bổ đến cho .”
Triệu Khôn  hềnh hệch va  vai , trêu chọc: “Anh  còn mang thuốc bổ cho ,   bồi bổ cơ thể ? Ơ,  đúng, ý  là, thứ   cho  uống  tác dụng trừ tà? Anh  đang giúp ? Cậu đừng  mà yêu đương mù quáng nữa, tỉnh táo lên.”
Rầm!
 còn  kịp trả lời, tiếng đập cửa đột ngột vang lên, da đầu  lập tức nổ tung.
Đây là âm thanh mà  sợ hãi nhất trong nhiều năm qua.
Và Triệu Khôn cũng  còn  cợt nữa, sắc mặt trở nên tái xanh, kinh hoàng  chằm chằm  cánh cửa phòng đang  đập một cách  nhịp điệu!