Kẻ bạc tình muốn hủy hôn? Ta trồng trọt phát tài, hắn hối hận điên cuồng - Chương 151: Đến phủ thành

Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:24:40
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phương Thanh Hòa cũng đến phủ thành.

Các cây t.h.u.ố.c giống mà Mã Tam Lực thu mua về, đa là d.ư.ợ.c liệu thông thường, nhưng cũng những thứ thể bán giá cao như tam thất, thổ sâm.

Nàng đem những cây quý giá khó sống đều trồng trong gian, đợt đầu tiên hơn hai tháng, mấy ngày nhổ một cây tam thất, quả lớn bằng nắm tay một nam nhân trưởng thành.

Để so sánh giá cả, nàng đặc biệt đến y quán xem qua, tam thất mà to bằng hai ngón tay là cực phẩm, thể dùng hộp quà gói để lễ vật.

Những thứ trong gian của nàng, chắc chắn thể bán giá cao.

nàng lo lắng quá nhiều tam thất cực phẩm xuất hiện ở Hoài Sơn huyện, thể chiêu dẫn một sự dòm ngó cần thiết.

Hơn nữa lời Hứa chưởng quầy cũng nhắc nhở nàng, Hoài Sơn huyện quá nhỏ, những thứ ngược bán giá.

Bởi nàng theo thương đội của Hứa chưởng quầy đến phủ thành một chuyến, đem d.ư.ợ.c liệu trong gian bán .

Hứa chưởng quầy tự nhiên là cầu còn : “Tại hạ đang lo sợ tay thô tay chân, chăm sóc những đóa hoa . Phương nương t.ử nếu thể cùng thì còn gì bằng.

để kịp tham gia đấu hoa hội, thương đội ngày mai sẽ khởi hành, chẳng thời gian của sắp xếp ?”

“Thời gian thành vấn đề, nhưng hai …”

Đối với Hứa chưởng quầy mà , thêm hai đoàn xe cũng là việc khó.

Hai hẹn , sáng mai giờ Thìn sẽ gặp mặt ở Bão Nguyệt Lâu.

Tiễn Hứa chưởng quầy , Phương Thanh Hòa chuyện bán hoa với Ngô Hạnh Hoa.

“Nương, Hứa chưởng quầy ngày mai sẽ dẫn đến đào hoa, nhưng ngày mai con ở nhà, đợi Hứa chưởng quầy đến, nương hãy tiếp đãi một chút.”

Ngô Hạnh Hoa chỉ đáp lời, hề hỏi nữ nhi ngày mai định gì.

Vẫn là Phương Thanh Hòa tự bổ sung một câu: “Nương, ngày mai con phủ thành một chuyến, thể vài ngày mới trở về.”

“Đi phủ thành?”

Ngô Hạnh Hoa đột nhiên bật dậy, động tác lớn đến mức suýt chút nữa lật đổ cái bàn: “Yên lành , con phủ thành gì?

Con một ư?

Trên đường gặp nguy hiểm thì ?”

Phương Thanh Hòa ấn xuống ghế : “Nương đừng sốt ruột, hãy con hết lời .

Đồ tạp hóa nhà bán bán đều là những thứ , thấy việc ăn ngày càng kém, con định phủ thành xem mẫu mã mới gì , chuẩn cho việc kinh doanh cuối năm.

Năm nay thấy là một năm bội thu, cuộc sống , cũng đều sẵn lòng chi tiền, nhà thể bỏ lỡ cơ hội , các còn đang đợi kiếm tiền xây nhà đó!

Lần con cùng thương đội Lâm gia, đường trông nom, đến phủ thành họ cũng thể giúp sắp xếp chỗ ở, chắc chắn sẽ vấn đề gì."

Ngô Hạnh Hoa vẫn yên tâm, trong mắt nàng, phủ thành cách xa mấy trăm dặm thực sự quá nguy hiểm.

cũng , chuyện nữ nhi quyết định, sẽ dễ dàng đổi.

Nàng vắt óc suy nghĩ, cuối cùng cũng nghĩ một lý do: “Thanh Hòa, giờ con xuất giá , ngoài tổng hỏi ý kiến nhà chồng, vạn nhất cha chồng chồng con đồng ý, con thể cứng đầu .”

“Nương, yên tâm, cha chồng chồng con chắc chắn sẽ đồng ý.”

Phương Thanh Hòa khi quyết định phủ thành, suy xét đến ý kiến nhà chồng.

Một khi chọn gả chồng, những quy tắc nên giữ chắc chắn sẽ giữ, cần thiết để cơ hội cho khác buôn chuyện.

Trước đây nàng bảo Hứa chưởng quầy giúp giữ hai chỗ, một chỗ khác chính là dành cho bà mẫu...

Tiền thị tin Phương Thanh Hòa dẫn phủ thành, liền liên tục xua tay từ chối: “Không , thể xa như , sẽ c.h.ế.t đường mất.”

Sau khi hỏi kỹ mới , Tiền thị thể xe mui, lên loại xe đó bà liền cảm thấy bức bối, chẳng mấy chốc sẽ nôn mửa tối tăm trời đất.

Phương Thanh Hòa tính toán trăm đường, duy chỉ bỏ sót điểm .

Tiền thị thấy nàng nhíu mày, vội vàng giúp nghĩ kế: “Thanh Hòa, con chỉ tìm một bầu bạn, chi bằng dẫn tam tẩu của con , để nàng ngoài một chút, xem thể chữa khỏi cái ‘ôn bệnh’ đó .”

Vương Mẫn Lệ gần đây vẫn gì cũng tinh thần, dường như mất chỗ dựa, Tiền thị thấy mà phiền lòng, thẳng thừng nàng mắc “ôn bệnh”.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-bac-tinh-muon-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-han-hoi-han-dien-cuong/chuong-151-den-phu-thanh.html.]

thấy thể con dâu gầy sọp rõ rệt, Tiền thị cảm thấy xót xa, liền Thanh Hòa dẫn nàng ngoài khuây khỏa đôi chút.

Phương Thanh Hòa chỉ tìm một bầu bạn để chứng minh sự trong sạch của , bà mẫu chị dâu cũng khác biệt, thậm chí chị dâu còn phù hợp hơn bà mẫu.

Bà mẫu kính trọng, còn chị dâu thì thể nàng sắp xếp, nàng một bán d.ư.ợ.c liệu cũng dễ tìm cơ hội hơn.

Vương Mẫn Lệ đang một bên lắng hai đối thoại, đối với miếng bánh lớn đột nhiên từ trời rơi xuống , nàng chút kịp phản ứng.

Phương Thanh Hòa hỏi nàng : “Tam tẩu, bằng lòng phủ thành cùng ?

Trên đường về ước chừng cần bốn năm ngày, đến phủ thành hẳn sẽ ở ba bốn ngày, tổng cộng bảy tám ngày.

Trên đường thể chút vất vả, nhưng đến nơi chính là dạo các cửa tiệm. Người nếu thì sẽ gọi đại tẩu...”

“Đi ! Ta đương nhiên , đừng gọi đại tẩu.”

Vương Mẫn Lệ vô cùng kích động: “Khi nào chúng khởi hành, bây giờ liền thu dọn đồ đạc!”

Phủ thành, đó chính là nơi đây nghĩ cũng dám nghĩ tới, tuyệt đối thể nhường cơ hội cho đại tẩu!

Đợi nàng từ phủ thành trở về, cha nàng...

Khụ khụ khụ, liên quan đến cha , là nàng từ phủ thành trở về, là thể ưỡn n.g.ự.c mà ngang ngược trong thôn.

Dẫu nàng chính là phụ nữ duy nhất trong cả thôn, ngoài Thanh Hòa , từng đến phủ thành.

Tiền thị Vương Mẫn Lệ, thầm thở phào một .

Sống , bà tạm thời ý định cưới thêm con dâu nào nữa.

Ngày hôm , Phương Thanh Hòa và Vương Mẫn Lệ mỗi một gói đồ lên đường phủ thành.

Hứa chưởng quầy sắp xếp vô cùng chu đáo, còn sắp xếp sáu vị phụ nhân trung niên và bốn tỳ nữ thương đội, Ninh An phủ hầu hạ Lâm Khiêm.

Phương Thanh Hòa thầm nghĩ Lâm gia lớn như , thể để thiếu gia bên cạnh thiếu hầu hạ?

Sắp xếp như , mười phần thì tám chín phần là để chiếu cố nàng.

Người trong thương đội dù coi thường nàng, nhưng tuyệt đối dám chậm trễ bên cạnh Lâm Khiêm, nàng chuyến hẳn sẽ thuận lợi.

Quả nhiên, hai ngày phủ thành tuy chạy đường, nhưng ăn ở đều sắp xếp chu đáo, đường cũng dành cho họ thời gian tiện lợi và nghỉ ngơi ngắn ngủi.

Chiều tối mùng bốn tháng chín, thương đội đạp ráng chiều tiến Ninh An phủ.

Vừa thành, mắt Vương Mẫn Lệ đủ , kéo tay áo Phương Thanh Hòa, tự cho là nhỏ, nhưng bằng âm thanh mà bên ngoài xe cũng thể thấy: “Oa, cái cửa tiệm tới ba tầng!!”

“Muội mau cửa tiệm bên , cửa sổ đang lấp lánh kìa!”

Phương Thanh Hòa chỉ kéo kéo tay áo Vương Mẫn Lệ, hiệu nàng nhỏ một chút, nhưng ngăn cản nàng thò đầu ngoài .

Nàng hiểu tâm tình của Vương Mẫn Lệ lúc .

Kiếp , đầu tiên nàng đến phủ thành cũng như Vương Mẫn Lệ , cái gì cũng thấy mới lạ.

bên cạnh nàng là Hạ Chí Cao, Hạ Chí Cao chỉ mắng nàng dáng vẻ nhà quê, trò mất mặt.

Lúc đó nàng những lời xong hổ vô cùng, suốt đường dám ngẩng đầu cảnh sắc bên ngoài xe nữa, chỉ thầm nghĩ trong lòng, đợi thời gian, nàng nhất định ngoài xem cho kỹ.

nàng thể đợi đến “ ”, xuống xe la liền nhét hậu viện tường cao, trở thành hầu chăm sóc Lâm nãi nãi.

Sau Lâm nãi nãi dần dần khôi phục lý trí, nàng cũng phận tự do, trong túi còn tiền bạc Lâm nãi nãi chuẩn , nhưng nàng thể tìm sự kích động như đầu tiên thành nữa...

“Phương nương tử, Vương nương tử, chúng đến chỗ ở .”

Xe ngựa từ đại lộ phồn hoa rẽ con hẻm nhỏ, dừng cửa một ngôi trạch viện.

Phương Thanh Hòa hỏi: “Triệu ma ma, chúng ở khách điếm ?”

Triệu ma ma : “Hứa chưởng quầy dặn dò, nhất định mời hai vị ở đây.”

Phương Thanh Hòa thầm trong lòng giơ ngón cái cho Hứa chưởng quầy, nghĩ rằng đợi cúc bán , nàng nhất định bao cho Hứa chưởng quầy một phong bao lì xì thật thật thật lớn...

 

Loading...