Kẻ bạc tình muốn hủy hôn? Ta trồng trọt phát tài, hắn hối hận điên cuồng - Chương 195: Chết đạo hữu không chết bần đạo
Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:28:03
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Dực .
Sau khi bày tỏ tâm ý, : "Chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời của nàng, cần vội vàng đưa quyết định, nàng hãy từ từ suy nghĩ, đủ thời gian và kiên nhẫn đợi câu trả lời của nàng."
Nhìn bóng lưng Tần Dực rời , Phương Thanh Hòa hồi lâu vẫn hồn.
Nàng chỉ cảm thấy trời rơi xuống một chiếc bánh lớn, vặn rơi trúng đầu nàng, khiến nàng choáng váng cuồng.
Lòng tham của nhân tính trỗi dậy, nàng mà nếm thử mùi vị chiếc bánh ...
Tần Dực thực cũng phóng khoáng như thể hiện.
Thanh Hòa gả cho , là để tránh quan phủ ép duyên, cũng là để tránh phiền phức.
Nói chừng khi Thanh Hòa đưa lựa chọn , trong lòng nghĩ rằng qua đời, gả Tần gia chỉ để một quả phụ.
Một nữ t.ử như , tuyệt đối sẽ vì còn sống trở về mà sống theo kiểu "xuất giá tòng phu, phu t.ử tòng tử".
Nếu thể lay động Thanh Hòa, e là hai khó mà tiếp tục...
Không, tuyệt đối thể để tình huống xảy !
mau chóng mời quân sư đến, vì mà vạch sách lược "theo đuổi thê tử".
vội vàng trở về nhà, thể cửa.
Giờ đây cả thôn đều tướng quân, sân nhà chật cứng , bên ngoài cũng ít .
"Chí Tín về !" Không ai hô một tiếng, bên ngoài sân tức thì sôi trào.
"Làng chúng xuất hiện một vị tướng quân, đây quả là chuyện vinh quang tổ tông lớn lao! Chí Tín, chuyện vui lớn thế , hôm qua chẳng ngươi gì?"
"Ta Chí Tín là bản lĩnh mà, đây chẳng , Văn trạng nguyên, đầu Võ tướng quân !"
"Chí Tín, ngươi còn nhớ ? Hồi bé còn bế ngươi đó!"
Tần Dực gượng chào hỏi , khó khăn lắm mới chen sân, liền mấy vị thúc bá cùng họ đang vây quanh cha cao đàm khoát luận.
"Chí Tín thể thành công lớn như , nhờ tổ tông trời phù hộ, chẳng nên xây một cái từ đường lớn, an ủi tổ tiên thật ?"
"Ta thấy mảnh đất ở sân phơi đầu thôn , vặn dùng để xây từ đường, cũng để cho những kẻ mắt ch.ó coi thường khác xem, Tần gia chúng là hạng họ thể trêu chọc ."
Tần gia là địa phương bản xứ, đời ông nội Tần Dực từ phía Nam chạy nạn đến, đó an cư tại thôn Hà Đông.
Khi đó bốn hộ gia đình họ Tần cùng đến, để cùng nương tựa, bốn gia đình vốn quen trở thành em.
Cái gọi là thúc bá cùng họ, kỳ thực cũng quan hệ huyết thống.
Tiền thị khinh thường hừ lạnh: "Con trai thành công lớn như , nào cần cảm tạ tổ tiên, thực sự cần cảm tạ chính là các ngươi đó.
Nếu năm xưa các ngươi một cọng lông cũng chịu rút, con trai căn bản thể chiến trường, càng đừng đến việc tướng quân ."
Lời mang ý châm chọc rõ ràng, mấy đàn ông chút kìm , mặt khó giấu vẻ ngượng ngùng.
Tiền thị dừng : "Da mặt vài thật sự còn dày hơn cả tường thành!
Năm xưa khi tìm vay tiền, mắng chúng là quỷ nghèo, bảo chúng tiền thì hãy an phận, đáng c.h.ế.t thì c.h.ế.t, đáng tòng quân thì tòng quân.
Giờ thì , con trai thành đạt, liền xem lời năm xưa như rắm mà bỏ qua, rõ ràng nhà chúng hoan nghênh, vẫn mặt dày mày dạn bước cửa nhà , tự cho là thích.
Ta trong ngày đại hỷ mà phát cáu hỏng tâm trạng, bọn họ còn đằng chân lân đằng đầu, bảo con trai bỏ tiền xây từ đường.
Hứ! Hắn mặt mũi mà , cũng chẳng tai để .
Nếu bài vị của bà nội chồng mà đặt chung một chỗ với loại như , e là ngay cả ván quan tài cũng giữ nổi."
Nếu đó là châm chọc, thì lúc chính là mắng c.h.ử.i trắng trợn, sân viện ồn ào tức thì trở nên yên tĩnh.
Tần Giang, lớn tuổi nhất trong Tần gia, nổi giận: "Đàn ông chuyện, phần cho một đàn bà như ngươi xen ?
Phú Quý, chuyện ngươi cũng quản ?"
Tần Phú Quý cúi đầu phủi phủi lớp bụi hề tồn tại trường bào: "Nương t.ử của cũng sai a.
Năm xưa nỡ để con trai tòng quân, từng gõ cửa từng nhà tìm vay tiền, tuy mấy tiền, nhưng cũng đều khách khí từ chối, những lời khó như Tứ thúc ngươi , một câu cũng .
Những lời đó chỉ nương t.ử của , cũng ghi nhớ bảy năm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-bac-tinh-muon-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-han-hoi-han-dien-cuong/chuong-195-chet-dao-huu-khong-chet-ban-dao.html.]
Nói xong lời , ngẩng đầu Tần Giang: "Con trai liều mạng xông pha giành lấy tiền đồ, nếu nương của nó vẫn sắc mặt khác, gì cũng kiềm chế, chẳng nó liều mạng vô ích ?
Tứ thúc nếu ngươi thì cứ , ai giữ ngươi ."
Mặt già của Tần Giang đỏ tía, trong cổ họng như thể một cái quạt lò hỏng, khò khè ngừng.
Tần Phú Quý đầu: "Bổn Khê, thấy cha ngươi khỏe , mau chóng đỡ về !
Vạn nhất ở nhà mà tức đến phát bệnh gì, các ngươi chẳng sẽ vu oan cho ?"
Tần Bổn Khê: "..."
Lần chỉ cha con Tần Giang, mà tất cả trong sân đều nhận Tần Phú Quý là dễ chuyện.
Tiền thị kéo dài khuôn mặt tiễn khách: "Vốn dĩ con trai trở về, là đại hỷ sự, cũng vui vẻ mà khoe khoang với .
Kết quả kẻ đến ghê tởm, giờ lòng đau nhói, nên tiếp đãi các ngươi nữa.
Hôm khác rảnh rỗi, đến chơi."
Không đợi trong sân tản , Tiền thị ôm n.g.ự.c về phía phòng.
Tần Dực lập tức quyết đoán: "Nương, chậm thôi, con đỡ ."
Thấy tình cảnh , cũng yên nữa, từng một dậy cáo từ.
Sân viện vốn náo nhiệt, chỉ vài thở tản sạch sẽ.
Trong phòng, Tiền thị đang kêu đau tim hớn hở kéo con trai hỏi: "Không bảo con cùng Thanh Hòa , tự trở về ?"
Tần Dực : "Thanh Hòa việc bận, con về ."
"Cái đồ gỗ lim như con thật là khai khiếu!
Nàng bận con cũng thể ở bên cạnh dâng rót nước quạt mát, nàng mệt thì giúp nàng đ.ấ.m vai."
Tiền thị bày vẻ mặt giận vì chịu tiến thủ: "Con thông minh , gặp chuyện suy nghĩ gì cả?"
Tần Dực vội vàng chứng minh quả thực thông minh: "Nương, con với Thanh Hòa tạm thời thiết đến , ở cùng lâu sẽ trở nên gượng gạo, chừng nàng còn ghét con phiền phức.
Mọi việc cần chừng mực, quá mức thì bằng đủ."
"Con tự tính toán là ."
Tiền thị vẫn niềm tin con trai út: "Con hãy bàn bạc với Thanh Hòa, xem khi nào thì cử hành nghi lễ bái đường bù.
Tranh thủ lúc còn trẻ, điều kiện gia đình cũng , sinh thêm hai đứa con.
Đợi khi nhiều cháu trai, chúng nó cưới vợ sinh con, Tần gia chúng sẽ thịnh vượng lên.
A Dực, con đừng lời bọn họ, xây cái từ đường quỷ quái gì đó.
Gia đình chúng từ ông nội con bắt đầu gia phả, con cháu trong tộc đều là ruột thịt, ai tụ tập với đám cá thối tôm nát ?"
Tần Dực ngờ tư duy của nương bước nhảy vọt lớn đến .
Dựa nguyên tắc "c.h.ế.t đạo hữu c.h.ế.t bần đạo", quyết định đẩy ba ca ca ngoài.
Trước đây gánh vác binh dịch, giờ thì các ca ca cũng nên gánh vác trách nhiệm truyền tông tiếp đại.
về phòng một chuyến, cầm theo vài thứ: "Nương, con lén với , Tam hoàng t.ử còn giao cho con nhiệm vụ khác, một hai năm tới con vẫn còn khá bận rộn, vạn nhất Thanh Hòa sinh con, con cũng thể ở bên cạnh cùng con lớn lên, như .
Đại ca đại tẩu thì khác, họ ba mươi , nhất định mau chóng con, nếu sinh cũng khó.
Nhị ca hòa ly, nếu cưới một tẩu nương mới, vẫn thể sinh thêm hai đứa.
Tam ca tam tẩu tuổi tác vặn, sinh thật là lãng phí.”
Tiền thị : “Đang chuyện của con đấy, tẩu của con họ…”
“Mẫu , cứ để các tẩu mặc sức sinh nở, con ở bên ngoài kiếm tiền, nuôi mấy đứa cháu trai cháu gái vẫn thành vấn đề.”
Tần Dực ngắt lời Tiền thị, trực tiếp đặt ngân phiếu lên bàn: “Đây là năm trăm lượng, cầm lấy tẩm bổ cho tẩu thật , chỉ cần sinh con là , đừng tiếc tiền.
Trước đây con ở biên ải góp vốn một đoàn thương đội, giờ còn chiến tranh nữa, thương đội cũng thể thông thương bình thường, đợi khi thương đội chia lợi tức, con sẽ mua thêm ruộng đất cho gia đình, đây chính là cơ nghiệp của các cháu.”