Kẻ bạc tình muốn hủy hôn? Ta trồng trọt phát tài, hắn hối hận điên cuồng - Chương 95: Cuối Cùng Vẫn Thành Cộng Sự
Cập nhật lúc: 2025-12-18 08:21:34
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phương Thanh Hòa thẳng vấn đề, vòng vo: “Không Lâm công t.ử gì?”
Đối với vấn đề Phương Thanh Hòa đưa , Lâm Khiêm trả lời mà hỏi ngược : “Không bằng Phương cô nương cho , cô định hợp tác thế nào?”
Phương Thanh Hòa lướt qua mấy ý tưởng trong đầu, tiên điều nàng cho là thỏa nhất: “Ta nhường một phần địa bàn cho ngài, cách sử dụng do ngài quyết định, sẽ tuyên bố với bên ngoài rằng Lâm gia và cùng kinh doanh suối, ngài thấy ?”
Lâm Khiêm quả thực đến với ý định hợp tác, cũng ý định khó quá nhiều: “Ta thấy .”
Phương Thanh Hòa: “…”
Nàng đoán việc hợp tác thể thành công, nhưng ngờ dễ dàng đến thế.
Lâm Khiêm đây thứ khác, chẳng lẽ chính là địa bàn ?
Nàng yên tâm truy hỏi: “Lâm công tử, xác nhận một chút, ngài còn điều kiện nào khác ?”
Lâm Khiêm gật đầu: “Ta quả thực hai yêu cầu nhỏ.”
Phương Thanh Hòa thở phào nhẹ nhõm, yêu cầu mới hợp lý.
“Ngài cứ , nếu thể , nhất định sẽ cố gắng hết sức.”
“Ta hai mẫu đất phía đông chính của suối, ngoài , ngọn núi phía suối cũng thuộc về .”
Phương Thanh Hòa thấy yêu cầu đơn giản, nàng thực chuẩn sẵn sàng nhượng ba phần đất.
“Được…”
“Phương cô nương, đây chỉ là yêu cầu thứ nhất.” Lâm Khiêm ngắt lời Phương Thanh Hòa, “Ta sẽ mở một tửu lầu ở phía đông chính của suối, tửu lầu đó, mời Phương cô nương hợp tác với , chịu trách nhiệm xây dựng và kinh doanh, cô góp vốn bằng thực đơn, cô sẽ hai phần lợi nhuận ròng.”
Phương Thanh Hòa trong lòng thầm lặng đảo mắt.
Chẳng trách Lâm Khiêm từ chối ba món ăn đó, hóa là nhắm đến tất cả!
Nàng ba mươi sáu món ăn trong tay, tính theo giá một trăm lượng một món, cũng thể bán ba ngàn sáu trăm lượng, giờ đem tất cả góp vốn, trời mới bao lâu mới thu hồi vốn.
lời cũng chỉ thể nghĩ trong lòng, nàng rõ, nếu từ chối Lâm gia, nàng sẽ tìm đối tác hợp tác hơn.
nàng vẫn vùng vẫy một phen: “Được, cứ theo lời Lâm công tử. một điều kiện, những món ăn cũng bán ở Bão Nguyệt Lâu, Bão Nguyệt Lâu trong vòng một tháng ít nhất mắt một nửa món mới. Ngoài , Bão Nguyệt Lâu trong thành cũng chia lợi nhuận, còn chia bao nhiêu, cứ để Lâm công t.ử quyết định, tuyệt dị nghị.”
Lâm Khiêm nâng chén lên nhấp một ngụm, bỗng nhiên : “Phương cô nương quả nhiên nhường một tấc, đối với như , đối với Kim gia cũng như .”
Phương Thanh Hòa chỉ , đáp lời: “Lâm công t.ử nếu thấy điều kiện của vấn đề gì, chúng hãy ký văn thư ?”
Lâm Khiêm đặt chén xuống, khóe môi khẽ nhếch: “Phương cô nương sảng khoái, cứ theo lời cô. Lợi nhuận chia ở Bão Nguyệt Lâu, cũng tính hai phần.”
Nói xong đầu Tùng Yên một cái, Tùng Yên lập tức bắt đầu văn thư.
Văn thư xong, Phương Thanh Hòa nhận lấy xem xét kỹ lưỡng, các điều khoản rõ ràng minh bạch, với tài năng của nàng, dù cũng thể tìm bất kỳ sai sót nào.
Nàng cầm bút ký tên, đó Lâm Khiêm cũng ký tên.
“Phương cô nương, chúng hợp tác ăn, hôm nay sẽ tặng cô một trợ thủ.”
Phương Thanh Hòa hiểu: “Người trợ thủ nào?”
“Đợi cô gặp sẽ , yên tâm , trợ thủ nhất định sẽ khiến cô hài lòng.”
Giờ Ngọ, Phương Thanh Hòa ở Bão Nguyệt Lâu thấy Tạ Doãn.
Lâm Khiêm giới thiệu: “Đây chính là trợ thủ giới thiệu cho cô, thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-bac-tinh-muon-huy-hon-ta-trong-trot-phat-tai-han-hoi-han-dien-cuong/chuong-95-cuoi-cung-van-thanh-cong-su.html.]
Phương Thanh Hòa vội vàng hành lễ: “Dân nữ bái kiến Tạ đại nhân.”
“Miễn lễ.”
Tạ Doãn giơ tay, chậm rãi hỏi: “Nghe ngươi đào suối?”
Phương Thanh Hòa nghĩ đến hai chữ “ trợ thủ” mà Lâm Khiêm , tim nàng như nhảy khỏi lồng ngực.
Nếu thể quan phủ giúp đỡ…
Nàng hít sâu một , cố gắng giữ giọng bình tĩnh: “Bẩm đại nhân, quả thực chuyện đó.”
Tạ Doãn gật đầu : “Rất …”
Lâm Khiêm giơ tay khoác lên vai Tạ Doãn, thậm chí còn áp đầu : “Tạ đại nhân, ngươi đừng chỉ , tiên hãy xem ngươi thể giúp gì? Suối của chúng đây hề đơn giản, nếu kinh doanh sẽ là một thành tích lớn của ngươi, chừng cuối năm trong kỳ khảo hạch của Lại Bộ, ngươi liền thể thăng tiến một bước!”
Phương Thanh Hòa thấy động tác của hai , vội vàng cúi đầu, hận thể biến thành một cây cột ngay tại chỗ.
May mà Tạ Doãn còn chừng mực, để nàng thấy thêm bí mật nào, mà đẩy Lâm Khiêm : “Ngồi ngay ngắn, chuyện chính.”
Tính cách của Tạ Doãn trực tiếp, nhanh chóng những việc huyện nha thể , đó chính là sửa đường.
Con đường quan đạo sẽ thẳng đến Hà Đông thôn, con đường từ huyện thành đến Hà Đông thôn cũng sẽ sửa chữa, ngoài sẽ tìm một nơi thích hợp gần Hà Đông thôn để xây bến tàu, đảm bảo du khách từ nơi khác thể đường thủy để đến ngắm suối.
Lâm Khiêm hài lòng, cau mày hỏi: “Chỉ thôi ?”
Tạ Doãn liếc một cái: “Chừng còn đủ ư? Ta còn con suối đó thể xây thành bộ dạng thế nào, mà bỏ hai con đường và một bến tàu, ngươi nên đủ !”
Lâm Khiêm mặt Tạ Doãn hoạt bát, dáng vẻ hai tay chống cằm khác biệt so với đây: “Suối xây thành bộ dạng thế nào đều dễ , dù cũng động công, lúc nào cũng thể điều chỉnh, điều cốt yếu là xem Tạ đại nhân ngài thể giúp đỡ gì?”
Phương Thanh Hòa thật sự , chỉ thể vùi đầu thấp hơn một chút.
Phía Tạ Doãn đại khái cũng chịu nổi nữa, giọng mang theo chút nhẫn nhịn: “Ngươi gì, cứ thẳng .”
Lâm Khiêm đạt mục đích, lập tức thẳng thắn: “Nghe Nam Cung yêu thích sơn thủy, Tạ đại nhân, quyền cai trị của ngươi đào suối, chẳng lẽ mời Nam Cung đến xem ? Nam Cung đến, chẳng nên tổ chức hai buổi văn hội ở huyện Hoài Sơn ư? Dù gì cũng là để cho ngươi, học trò của ông , thêm chút danh tiếng.”
Tạ Doãn dậy ngoài: “Chuyện thể hứa, thư hỏi mới .”
Lâm Khiêm đạt mục đích, cũng còn quấn quýt: “Chỉ cần Tạ đại nhân thêm vài lời , thật sự thì hãy than khổ một chút, kể về khó khăn của ngươi, Nam Cung nhất định sẽ khiến ngươi thất vọng ! Ta đại nhân công vụ bận rộn, giữ đại nhân dùng bữa trưa nữa.”
Tạ Doãn: “…”
Hắn nhẫn nhịn hết đến khác, cuối cùng vẫn nhịn mà đảo mắt.
Tạ Doãn , Lâm Khiêm ngẩng cằm, đắc ý : “Phương cô nương, ba mươi sáu món ăn cho oan uổng chứ?”
Phương Thanh Hòa liên tục gật đầu.
Nếu Lâm Khiêm mặt, cho dù Tạ Doãn lòng sửa đường, chuyện cũng sẽ thuận lợi như .
Còn vị Nam Cung …
Lâm Khiêm dường như sự nghi hoặc của nàng, giải thích: “Nam Cung chính là một tài t.ử kiệt xuất nổi danh thiên hạ, thư họa song tuyệt, nếu ông thể đến Hà Đông thôn ngắm suối, quá một năm, con suối đó… À , cô đặt tên cho suối ?”
Phương Thanh Hòa tối qua ít bài văn liên quan đến suối, rằng suối cơ bản đều tên, nhưng nàng thực sự giỏi về mặt .
Nàng xoa xoa mũi, chút hổ thẹn : “Lâm công tử, nhà mấy hôm nuôi hai con chó, đặt tên là Đại Hắc, Nhị Hoàng. Con suối đó mà để đặt tên, e rằng truyền ngoài sẽ khiến chê . Nếu ngài chê, thể do ngài đặt tên ?”
Lâm Khiêm đặt nhiều kỳ vọng con suối, tự nhiên sẽ từ chối việc như .
Nếu suối nổi danh thiên hạ, tên tuổi của cũng sẽ theo đó mà truyền khắp đại giang nam bắc!