Là tin nhắn của trưởng phòng, đại ý là  thấy chuyện  hot search, chuyện  ảnh hưởng  lớn đến công ty, bảo  cứ nghỉ ở nhà vài ngày, một thời gian nữa hãy  .
 khịt mũi lạnh lùng  nội dung tin nhắn, ném điện thoại lên giường. Vì quán tính, điện thoại lật mấy vòng  rơi xuống đất, phát  tiếng động lớn.
Nói dễ  là nghỉ ngơi, thực chất là ép buộc  nghỉ việc thôi.
"Tất cả là tại gã đàn ông đó, c.h.ế.t  mà vẫn  chịu yên, tất cả là tại  !"  đá mạnh chiếc ghế  đất, trút bỏ sự bất mãn trong lòng.
Suy nghĩ một lát,   nhặt điện thoại lên gọi cho đồng nghiệp. Đầu tiên đối phương hỏi han tình hình một cách tò mò, cuối cùng ghé điện thoại  nhỏ: "Thật  sếp lớn   gì cả, là trưởng phòng cứ nhấn mạnh mãi nào là ảnh hưởng  , ảnh hưởng  . Hay cô cứ tặng quà cho  , cầu xin   nương tay, bây giờ tìm việc khó lắm."
 im lặng một lúc, cô  tiếp tục : "Công ty chúng  trả lương đúng hạn,  còn khá , khó mà tìm  chỗ nào khác. Cô suy nghĩ kỹ ,    nữa, bận  nhé."
Nói xong, đầu dây bên  liền ngắt kết nối.
Nghĩ đến ánh mắt bẩn thỉu của trưởng phòng mỗi khi gọi   văn phòng,   thấy ghê tởm.  đoán  ý nghĩa của việc   ,  gì khác ngoài việc  chiếm tiện nghi của .
 càng nghĩ càng tức giận, nhưng    cách nào.
Mỗi tháng   ở quê nhà đều cần một khoản tiền thuốc men khổng lồ vẫn đang chờ  chi trả. Nếu  đưa,   sẽ  ngừng thuốc.
Nghĩ đến việc ngày bé   thức khuya  việc cật lực để nuôi   học,  vẫn quyết định mua chút đồ, tối đến nhà trưởng phòng, để giữ  công việc, để giữ  mạng sống của  .
  đến  gương  khuôn mặt trắng trong  tì vết, đáng yêu  của , thật sự   nó mang  cho  may mắn  xui xẻo.
 nhẹ nhàng nhếch môi, ho nhẹ mấy tiếng  gọi điện cho trưởng phòng. Giọng  bẩn thỉu của   lọt  tai .
"Được thôi, tối nay  chuyện nhé. Chuyện của cô  , khó giải quyết lắm, bây giờ sếp lớn đang  tức giận, cô cũng  dễ dàng gì, tối nay chúng   thêm,  bận , tắt đây."
Ngay khi   đồ xong, chuẩn   ngoài thì phát hiện một sợi tóc  gối.  khựng  một chút,  đó ném  thùng rác.
Dạo  hình như  rụng tóc nghiêm trọng hơn nhiều.
6
Khi  từ nhà trưởng phòng bước ,  là mười giờ tối.
Gió đêm thổi   lành lạnh,  quấn chặt áo, tay  ngừng lau nước mắt  mặt. Vừa , nếu    của ban quản lý đến thì suýt chút nữa sự trong sạch của    còn.
May mắn , kết cục  ,    đồng ý cho     ngày mai.
Khi đến cổng khu dân cư,  thấy chiếc xe Volkswagen  đỗ ở đó từ trưa. Khi   về phía đó,  trong xe gãi đầu giả vờ  điện thoại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-bam-duoi/chuong-3.html.]
 nhận , đó là    cùng cảnh sát Tống đến nhà   sáng nay.
 bình thản về nhà, cởi quần áo  , tẩy lớp trang điểm phiền phức, thoải mái   giường.
Nghĩ đến bàn tay bẩn thỉu của trưởng phòng vẫn còn vỗ  m.ô.n.g   khi  rời  khiến   kìm  mà chửi rủa: "Đồ khốn nạn, đôi tay đó sớm muộn gì cũng    chặt cụt."
Mệt mỏi cả ngày,   ngủ   lúc nào.
Khi tỉnh dậy, trời  sáng hôm , mặt trời chiếu  mặt , chói đến mức   thể mở mắt.
 theo thói quen  cởi đồ ngủ  tắm, khi tay chạm  ,  giật .
 đang trần truồng   giường và bên cạnh!!
Bên cạnh đặt một chiếc hộp trong suốt, bên trong bày  một bàn tay  cắt lìa, vẫn là tờ giấy quen thuộc: "Thích ,  tặng cô đó."
  màng đến việc   mặc quần áo,   giường  ngừng vò tóc.
Lẽ nào…  là  ?
Lại là  nửa đêm  g.i.ế.c  , tại     chút ấn tượng nào, quần áo của  ?
  mở camera giám sát, quả nhiên  lúc mười hai giờ,   mặc bộ đồ đen hôm   khỏi nhà.
Ngay khi  định tắt camera thì   phát hiện một điều lạ.
Hai ngày nay camera chỉ   cảnh   ngoài, nhưng     cảnh  trở về.
Ngay khi  đang nghĩ mãi   thì chuông cửa reo.
Trong khoảnh khắc,  gần như  thể đoán  là cô cảnh sát  dẫn  đến.
 run rẩy gọi to: "Đợi một chút."
Cố gắng hết sức để bình  cảm xúc,  đó   mở cửa.
Quả nhiên,  là cô . Lúc   mới  cô  họ Tống,   vẻ mặt của cô  nặng nề hơn hôm qua  nhiều.
"Cô  quen Vương Huân ? Hắn  c.h.ế.t ."
7