Hắn    dậy,  đến  cửa sổ,   bên ngoài, từ từ hồi tưởng .
 vội vàng mở điện thoại, nhưng  phát hiện  mật khẩu   đổi, nhận diện khuôn mặt cũng  tắt. Thử mấy , điện thoại  khóa.
"Đừng thử nữa, đây   điện thoại của em."
  chiếc điện thoại giống hệt của , lòng nguội lạnh một nửa.
Hắn    đầu , đầy tự tin.
"Em   đầu tiên  g.i.ế.c là ai ? Là cha . Ông  luôn đánh  , thậm chí   say rượu, ông  còn nhấn    bồn cầu, suýt chút nữa    nghẹt thở đến chết. Mẹ  tức giận, lớn tiếng mắng: 'Cái đồ tạp chủng như mày, đáng lẽ    chặt đầu.'  ,   đang  hiệu cho ,  cầm con d.a.o c.h.é.m  cổ cha ."
Hắn   đến bên ,  , giọng   vẻ kỳ quái  tả nổi: "Máu cứ thế ồng ộc trào , phun đầy mặt .
"    bắt đầu mắng , trách  g.i.ế.c cha . Thật buồn , g.i.ế.c cha    là do   bảo   ! Hết cách ,  đành  cho hai  họ đoàn tụ thôi."
Hắn  gào thét, căn phòng ngủ rộng mười mấy mét vuông tràn ngập tiếng của  .  co ro ở đó,  dám  một lời.
  ý nghĩa câu chuyện   kể cho ,     rằng  đang là   thứ hai của  . Hắn   giúp , mà   trách móc  ,  rời bỏ  .
"   ý đó,  bình tĩnh chút… …"
 lúc , chuông cửa reo, là  của ban quản lý.
Hắn   trói  ,  mở cửa. Vài phút ,  đàn ông tự xưng là  của ban quản lý  kéo .  nhận , đó chính là  cảnh sát từng rình mò  ở .
Anh  nháy mắt với ,  hiệu cho  đừng sợ,   đến để cứu .
 giây tiếp theo, Lưu Khang  đến bàn trang điểm của , xịt nước hoa  bàn  một mảnh vải,  bịt lên mặt  cảnh sát. Người cảnh sát ngất .
Hóa  bên trong là thuốc mê!
Lưu Khang nắm lấy vai ,  ngừng lay mạnh: "Tại ,  đối  với em như ,  vì em mà g.i.ế.c , vì em mà loại bỏ lũ cặn bã đó,  mà em  liếc mắt đưa tình với gã đàn ông . Em cũng    c.h.ế.t  ?"
 nức nở lắc đầu, miệng  bịt kín,  thể   bất cứ điều gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-bam-duoi/chuong-7.html.]
Ngay giây   cầm d.a.o găm định g.i.ế.c  cảnh sát thì    phá cửa sổ xông , khống chế  .
 nhắm mắt , mềm nhũn   giường.
Mọi chuyện xảy  quá nhanh,  thậm chí   rõ đặc nhiệm  bằng cách nào, cảnh sát  nhà  bằng cách nào. Vừa  thấy cảnh sát Tống,   ngất .
13
Những chuyện  đó, đều là cảnh sát Tống kể  cho .
Sau  đầu tiên  giúp Lưu Khang,    để mắt đến ,  đó liên tục theo dõi ,  nên cảm giác   theo dõi  lúc đó   là ảo giác.
Ngày  khóa, là do   ,  đó    ở khúc cua  lầu chờ đợi .
Sở dĩ    khóa là vì   thấy việc  nhà   chút khó khăn, sự cảnh giác của  quá , một chút  đổi nhỏ cũng  thể phát hiện .
Sau đó   bắt đầu cuộc sống ẩn náu trong nhà . Sau khi   ,   ở nhà  xem tivi,  sách, ăn uống. Nếu   ăn đồ của ,   sẽ mua bổ sung , vì    hề phát hiện .
Đợi  lên giường ngủ  ,   sẽ  ngoài, dùng thuốc mê để  ngủ say  ,  đó cùng  ngủ.
  mà nổi da gà khắp , giữa trưa mà tay chân  lạnh buốt, co ro ở một góc giường  ngừng run rẩy.
Sau , họ  tìm thấy sợi tóc của Lưu Khang. Cô cảnh sát Tống tinh ý luôn cảm thấy DNA đó  chút quen thuộc, mất  lâu thời gian mới điều tra  đó là DNA của nạn nhân nam trong một vụ án phá cửa kinh hoàng  đó.
Họ cũng nhận  rằng,  thể giờ đây  con trai đó đang ở trong nhà .
Vì thế họ vội vã đến đó, nếu muộn hơn một phút, hậu quả sẽ  thể tưởng tượng nổi.
Cảnh sát Tống tiến lên, nhẹ nhàng vỗ lưng : "Tất cả  qua , Lưu Khang  nhận tội. Chỉ là  một điều   hiểu, tại  lúc đó cô  báo cảnh sát?"
Cô   ngừng động tác, chờ đợi câu trả lời của .
 hít hít mũi,  ngẩng đầu lên : "Vì lúc đó  thấy nội dung trong camera giám sát, còn  một tờ giấy,  đó là chữ  , ghi là 'Tặng cô, cô thích ?'"
Tay cảnh sát Tống đột nhiên dừng ,  lâu   gì.