Cuối cùng  ngẩng đầu   , trong mắt  khôi phục sự tỉnh táo như ban đầu.
“Cậu  bức tranh đó là ai vẽ ?”
Kỳ Đông im lặng  sự  đổi cảm xúc  báo  của .
 nuốt cay đắng  lòng, dùng nụ  hòa lẫn nước mắt mà :
“Bức tranh đó, là  vẽ.”
“Nói chính xác hơn, là  của ngày xưa vẽ.”
Nét bút khi hơn mười tuổi, vẽ nên giấc mơ của  và  giấu kín trong lòng.
Kỳ Đông     sững sờ, đầy vẻ  dám tin.
“Có những sự thật,  như các  nghĩ .”
“Chỉ là … cần   xác nhận.”
 chậm rãi  dậy, lùi  vài bước.
Trước khi Kỳ Đông kịp phản ứng,   giật lấy chìa khóa xe bên hông  , lao về phía chiếc xe đậu bên đường.
15
Kỳ Đông nhận  một cuộc điện thoại, là từ đội trưởng đội tháo bom.
Vừa  điện thoại, đầu dây bên   giận dữ bừng bừng.
“Đội trưởng Kỳ,  đùa chúng  đấy , ở đây  gì  thuốc nổ nào?”
“Đội hình sự các     ? Có thể  rõ tình hình  !”
Kỳ Đông ngây ,  đó gọi cho lão Lưu của phòng kỹ thuật hình sự.
Bằng chứng tại hiện trường phòng vẽ của viện phúc lợi   thu thập xong, lập tức  gửi  bộ đến tay lão Lưu.
“Lão Lưu, chú trọng điều tra nguồn gốc khẩu s.ú.n.g của Lâm Chương Viễn.”
Đầu dây bên  như   .
“Điều tra , s.ú.n.g là hàng ngoại, kim hỏa bên trong  hỏng từ lâu.”
“Ý gì?”
“Nghĩa là, khẩu s.ú.n.g    tác dụng, hơn nữa, trong nòng s.ú.n.g căn bản   đạn.”
Kỳ Đông im lặng cúp điện thoại,  vốn dĩ tội ác tày trời, trong phút chốc  trở thành một bí ẩn.
Một khi sự thật lộ  một kẽ hở,  nhiều chi tiết sẽ  còn chịu nổi sự xem xét kỹ lưỡng.
16
 đẩy cửa một căn nhà trọ, cô gái bên trong  đầu .
Vừa  thấy , cô   lộ vẻ phức tạp, nhưng   ngạc nhiên khi  đến.
“Cậu đến .”
Tinh thần cô   chút uể oải,  dậy, nhường một chỗ cho   xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-dao-tau/chuong-6.html.]
Trong phòng  dọn dẹp  sạch sẽ, chỉ  mùi thuốc bắc nồng nặc.
“Những năm nay,  vẫn  chứ?”
 chọn một lời mở đầu tồi tệ đến cực điểm.
Cô   trả lời, chỉ lắc đầu,   vì  mà đến, liền  thẳng  vấn đề:
“ cứ tưởng  sẽ  bao giờ hồi phục ký ức.”
“Lâm Chương Viễn định sẵn sẽ  gánh tội   cả đời.”
 vùi đầu  khổ.
Trong ký ức, tháng ngày Lâm Chương Viễn bắt cóc ,  từ một kẻ đòi mạng khát máu, dần biến thành một tên điên thất thường.
Sự giằng xé ẩn nhẫn trong mắt  khó mà che giấu ,   phớt lờ hết   đến  khác.
Khi ,  cứ tưởng  là đao phủ, nhưng hóa   vẫn luôn vung d.a.o về phía chính .
Ngày thả  ,   chuẩn  sẵn sàng cho cái chết.
“Diệp Chu, thật    nhất thiết  như .”
Rất nhanh  đó, tiếng nức nở khe khẽ của cô  vang lên trong  gian chật hẹp.
“Diệp Chu, năm đó   nên cứu .”
“Các   nên…”
 cụp mắt, đợi cô   xong.
Trái tim    xé nát vô   trong hai ngày qua dường như  mệt mỏi,    an ủi cô  thế nào, cũng    kéo   khỏi đoạn ký ức đó  .
“Không   của , là thằng súc sinh đó…”
Cô  đột nhiên lắc đầu,   bắt đầu run rẩy dữ dội khi  nhắc đến  đó.
Mặc dù  đó  c.h.ế.t từ lâu, nỗi sợ hãi của cô  vẫn  ngừng tồn tại.
Viện phúc lợi đó, là cơn ác mộng của tất cả những đứa trẻ  bỏ .
May mắn ,  và Lâm Chương Viễn là con trai, những sự chèn ép và ngược đãi mà chúng   chịu chỉ giới hạn ở nỗi đau thể xác.
Thế nhưng những cô gái , ở bên trong   chịu đựng vô  những sự lăng nhục.
Năm đó Lâm Chương Viễn từng ôm  thề rằng: nhất định sẽ khiến kẻ ác  trừng trị theo pháp luật.
Thế nhưng cuối cùng vì , diễn biến của kết cục     đổi…
 , viện phúc lợi là do  đốt, viện trưởng là do  giết.
 mới là hung thủ thật sự, Lâm Chương Viễn  .
17
Tháng 8 năm 2016.
Bằng chứng phạm tội về viện phúc lợi mà  và Lâm Chương Viễn thu thập  thiếu mắt xích quan trọng, cảnh sát  thể khởi động quy trình điều tra lập án.
Buổi tối,  và Lâm Chương Viễn giả trang thành nhà cung cấp nhu yếu phẩm, lái xe tải nhỏ  bên trong viện phúc lợi.