Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 đặt tay lên bàn. Tay  cầm bút. Tay trái giữ mép giấy.
 hít . Rồi bắt đầu :
"Em. Nếu thực sự tồn tại, hãy trả lời ."
"Chúng   thể thương lượng. Có thể chia . Có thể… sống chung mà  ai  chết."
 dừng . Nghe buồn .   vẫn gấp tờ giấy , đặt  ngăn bàn, khóa . Không gửi,  giấu. Cứ để đó.
Sáng hôm ,  mở .
Một dòng chữ mới xuất hiện – bên  nét chữ của  – nguệch ngoạc, bằng mực đỏ:
"Anh sai . Một trong hai  chết. Và em thì   cách c.h.ế.t ."
---
 bắt đầu mất thời gian kiểm tra những thứ nhỏ nhặt: Khóa cửa  xoay góc lạ? Giấy vệ sinh  xé kiểu ngược? Dao gọt trái cây đổi sang tay trái? Gương phòng ngủ  lật nhẹ  vài độ?
Không ai .   thứ đều  đổi.
 vẫn ăn, vẫn ngủ, vẫn  ngoài.    chắc   những điều đó... là .
---
 ghi nhật ký. Rất ngắn. Chỉ vài dòng.
" là  nhớ. Còn em là  hành động."
Vài hôm ,  lật sổ  – thấy một đoạn khác  xuất hiện:
"Anh nhớ giùm em cách họ kêu la. Em ghét tiếng ồn."
---
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-dung-ngoai-ban-an/chuong-15-tu-ngon-tay-cua-em.html.]
Cảnh sát công bố: nạn nhân thứ tư   tìm thấy – xác  trong phòng thu âm, tai  nhét đầy bông, miệng khâu  bằng chỉ đen.
   cô  là ai.  trong đầu ...  vang lên tiếng hét, như  từng  qua tai .
 soi gương.
Và tự hỏi:    tiếng hét  từ lúc nào –  khi xảy    khi kết thúc?
---
  tiếp.
"Em , nếu chúng  từng là một, thì vì  em  tách ?"
Một chữ hiện   đó:
"Vì  yếu."
---
 ngủ    bàn. Trong mơ,  thấy một căn phòng – trắng toát – và hai chiếc ghế đặt đối diện.   một bên. Một đứa trẻ  phía đối diện. Da trắng bệch,  lông mày. Nó  nhúc nhích.
 hỏi: “Em là ai?”
Nó chỉ ngón tay về phía .
“Anh   mà.”
---
 tỉnh dậy. Bút còn  trong tay.
Trên giấy, dòng chữ nguệch ngoạc   sẵn:
"Lần tới, em sẽ để  thấy."