bắt đầu gọi những vụ án cũ của  là “thí nghiệm”. Nghe  vẻ lạnh lùng, nhưng thực chất  gần với sự thật hơn bất kỳ từ ngữ nào. Mỗi một  trong  họ đều là một bài kiểm tra – về sự kiên nhẫn, giới hạn, và khả năng biến mất của .  cũng như  kẻ thao túng hệ thống,   trò chơi nào cũng cần một  cuối cùng. Một thí nghiệm  hảo. Một kết thúc .
 chọn Phạm Thành Nam.
Nam là một bác sĩ pháp y trẻ,  ngành  lâu nhưng nhanh chóng nổi tiếng nhờ khả năng phân tích dấu vết và suy luận logic. Hắn  giống mấy tên thanh tra dễ dắt mũi. Hắn cẩn trọng, cứng đầu, và  dễ tin ai.
Và điều buồn  là…   thích .
Lúc đó,  đang đóng vai Lâm, một nạn nhân sống sót  một vụ tấn công thất bại – một “con mồi hụt” do chính  dựng nên để tiếp cận bên trong cơ quan pháp y.   chuyện run rẩy, mắt luôn lảng tránh, môi thường mím  như đang gồng  kiềm nén ký ức kinh hoàng. Nam thương hại. Rồi  đó,  bắt đầu chăm sóc. Rồi tin tưởng.
Với mỗi   kể cho   về một vụ án cũ, ánh mắt   sáng lên trong những đêm dài. Không  vì thích thú – mà vì  đang vô tình giao  tất cả chìa khóa cho   tạo  những ổ khóa đó.
 học  cách  phân tích vết máu, cách  nghi ngờ góc đặt dao, thậm chí cả nhịp tim  tăng lên khi nghĩ rằng  đang gần với sự thật.
 quyết định để  là " cuối cùng".
---
Một tối mưa phùn, khi thành phố lặng câm  tiếng còi hú của xe cấp cứu,  hẹn  tới căn hộ của “Lâm”.  chuẩn  sẵn  thứ: hồ sơ giả, ảnh nạn nhân, cả đoạn ghi âm lời thú nhận giả mạo từ một kẻ  tồn tại.     đầu tiên cảm thấy lạc lối trong chính những dữ kiện  tin tưởng.
Nam bước  với gương mặt mỏi mệt.  pha , mỉm  yếu ớt. Hắn  xuống, mở tập hồ sơ  đưa.
“Đây là… vụ ở đường Bùi Thị Xuân?” – Hắn nhíu mày.
“Vâng, em nghĩ  gì đó sai. Em thấy trong camera  một bóng lạ.” –  thì thầm. “Giống  em từng thấy trong mơ.”
Nam  . Trong giây phút ,  thấy sự d.a.o động đầu tiên. Hắn bắt đầu nghi ngờ chính trí nhớ của .
“Tại  em   mấy cái ?” – Hắn hỏi.
 bật .   nên  đúng lúc.
“Em từng quen nạn nhân. Em từng đến căn nhà đó  khi cô   giết. Em sợ…” –     run, như đang cố che giấu một điều khủng khiếp.
Hắn    lâu.
“Em  đang giấu gì , Lâm?”
 im lặng. Rồi khẽ gật đầu.
“Có  từng bảo em sẽ là nạn nhân tiếp theo.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-dung-ngoai-ban-an/chuong-19-thi-nghiem-cuoi-cung.html.]
---
Đêm , Nam ngủ  căn hộ của . Hắn thức suốt đêm,     các hồ sơ như  tìm  một vết nứt.   trong bóng tối,   qua gương.
Và  đầu tiên,  thấy sợ.
Không  vì Nam nguy hiểm. Mà vì  nhận , nếu thí nghiệm  thất bại –  sẽ  thể bắt đầu . Tất cả những gì  dệt nên bao năm qua… sẽ trôi sạch chỉ vì một cái nhíu mày của .
 rút ống tiêm nhỏ giấu trong lọ nước hoa. Chỉ một mũi thôi,  sẽ ngủ đủ lâu để  biến mất, xoá sạch  dấu vết, như  từng tồn tại trong căn phòng .
 khi  tiến  gần, Nam đột nhiên : “Em    ngủ, đúng ?”
 khựng .
Hắn   đầu, chỉ  tiếp:
“Ngay từ đầu,   kiểm soát tất cả. Em   đang chơi với gì chứ?”
 mỉm , đặt ống tiêm xuống.
“Và  vẫn đến đây?”
“Anh  , nếu kẻ sát nhân cuối cùng mà   thể lý giải… thì  lẽ đó chính là kết luận lớn nhất của đời .”
---
  g.i.ế.c Nam. Đó là  duy nhất   g.i.ế.c “đối tượng”.
 để  sống. Hoặc đúng hơn,  để  giữ  thí nghiệm cuối cùng. Một bản án treo,  bao giờ xét xử.
Bởi vì  , suốt phần đời còn , Nam sẽ  bao giờ chắc chắn  – liệu    là “”  . Hắn sẽ sống trong hoài nghi, lục  hàng trăm vụ án mà  từng tạo ,  đột nhiên nhận  – chúng  tuân theo quy luật nào cả. Không logic,  động cơ rõ ràng,  mẫu  chung.
Chúng là thí nghiệm. Là một chuỗi các tác phẩm méo mó.
Và  – là  duy nhất còn sống  điều đó.
---
Cuối chương,   một dòng nhỏ trong nhật ký:
“Kết luận cuối cùng   là ai g.i.ế.c ai, mà là ai   g.i.ế.c – và tại .”