Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                            
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
  tiếng gió thổi qua ô cửa sổ  khép. Đêm nay trời   trăng, chỉ  một vệt sáng mong manh của đèn đường hắt  bức tường loang lổ bụi và vết mốc. Trong  gian yên ắng đến rợn  ,   lặng lẽ,    trống phía  - nơi lẽ  từng    đối diện.    ai ở đó cả.
  dọn dẹp sạch sẽ  dấu vết. Không  để xóa bỏ tội , mà đơn giản vì   thích sự bừa bộn. Mọi thứ  ngăn nắp. Ngay cả ký ức. Nhất là ký ức.
Cảnh sát từng đến đây. Một . Họ  quanh căn phòng, hỏi những câu vô hại,   thiện.  cũng .  vẫn luôn  cách cư xử. Một kẻ   gì sai thì  cần  sợ hãi. Và  — đương nhiên   gì sai cả.  chỉ quan sát. Ghi nhớ. Và nhớ giùm họ cách họ  chết.
 đặt tách  xuống bàn. Trong cái im lặng tuyệt đối của nơi , tiếng va chạm nhẹ cũng trở nên vang dội. Một con gián bò ngang qua sàn nhà.  g.i.ế.c nó bằng một cái gót giày. Không vì ghét nó, mà vì   thích  quan sát ngược .
Căn phòng  từng là của Nam.
À . Nam -  pháp y sáng sủa,  nụ  nhạt và ánh mắt luôn tránh  thẳng  sự thật. Anh   nhiều thứ. Quá nhiều thứ. Có những lúc,  nghĩ Nam thật sự    vài điều.    quá chậm, hoặc quá mềm yếu.   cảnh báo   . Rằng sự thật   thứ dành cho  . Nhất là với những kẻ  lương tri.
Giờ thì căn phòng  là của . Mỗi bức tường là một lớp da. Mỗi vết nứt là một vết khâu  lành.  đang sống trong một cái xác cũ, và nó  vặn đến mức đáng ngờ.
Điện thoại rung lên. Một tin nhắn.   mà  biểu lộ cảm xúc.
“Xác thứ bảy  tìm thấy. Cảnh sát đang nghi ngờ  hai hung thủ.”
 bật . Họ nghĩ  hai . Họ   rằng   đến ba. Hoặc năm. Hoặc mười hai. Tùy hôm. Tùy cách tâm trí  vận hành. Đôi khi, chính  cũng  nhớ rõ ai   tay.  điều đó  quan trọng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-dung-ngoai-ban-an/chuong-21-khong-co-ai-o-day-ca.html.]
  dậy, bước đến chiếc gương lớn cuối phòng. Trong gương,  thấy một  đang   chăm chú.    chắc đó là ai. Gương  phản chiếu sự thật - nó chỉ phản chiếu điều  cho phép nó phản chiếu.
“Cậu  chắc là   ?”
“Ổn hơn ai?”
“Ổn hơn... .”
“Cậu nghĩ  là ai?”
 chạm tay lên mặt gương. Lạnh. Như cảm giác của m.á.u khi mới đông .
Bên  tấm thảm cũ kỹ là một hốc nhỏ.  quỳ xuống, mở nó . Những tấm ảnh. Một vài mẫu giấy. Mảnh tóc. Một khuy áo. Chứng cứ? Không. Kỷ niệm. Người  giữ tóc và ảnh của  yêu, còn  giữ  chứng cứ của nỗi ám ảnh - vì  yêu chúng theo cách riêng của . Thật lòng và dị dạng.
 từng thử yêu một .  cô    bằng ánh mắt giống tất cả những  còn . Như  một đứa trẻ hỏng. Một món đồ chơi méo mó.   trách cô .  chỉ...  cho cô  cơ hội  thứ hai.
Cảnh sát sẽ đến sớm thôi. Họ luôn đến khi   rời .
  chọn xong  tiếp theo.
Đêm nay,   cần chạy trốn. Vì họ vẫn nghĩ  đang sợ hãi.