Hai ngày , thông qua hệ thống,   thành công ứng tuyển  gia sư của Đàm Tẫn Dương.
Buổi tối.
 đến biệt thự của  .
"Cô gái đó là ai ?"
"Hình như là gia sư của  Đàm. Trông  vẻ dễ bắt nạt, liệu  trị   Đàm ?"
"Chậc,  Đàm    đuổi  bao nhiêu  ,     Đàm đốt vali, bên trong  tài liệu chuẩn  cho cuộc thi lớn đấy."
"Cô gái nhỏ mặc đồ dễ thương thế, đừng để  Đàm đốt váy của  ."
"Tao biến thái như  ?"
Đàm Tẫn Dương mặc đồ ở nhà.
Cởi trần, quần ngủ màu xám.
Giọng  khàn.
Trông như  mới ngủ dậy.
"Anh Đàm, gia sư của  đến ,  ăn mặc thế   ngoài, chẳng lẽ  quyến rũ   !!"
Đàm Tẫn Dương khịt mũi .
Cúi đầu  .
" mơ thấy cô hai ngày , cô giáo Hướng."
: ???
Bạn của  : ???
" mơ thấy cô, mắng   hung dữ." Đàm Tẫn Dương tiếp tục : “Còn bảo  dịu dàng một chút."
Chít tịtttttt.
[Xin  ký chủ, năng lực  hạn, chỉ  thể đến trong mơ dạy dỗ   thôi.]
Ok hiểu.
"" trong mơ chống nạnh, mắng   xối xả.
"Mẹ nó mày dịu dàng một chút coi,   nhát gan thế,  dọa c.h.ế.t   !!"
Sao  biến thành hình dáng của  chứ?!
[Ban đầu định biến thành bố  , kết quả trong mơ     chém.]
"Mẹ kiếp,  nhớ  , đây chẳng  là cô gái nhỏ  theo dõi  Đàm ?"
Đàm Tẫn Dương kéo một chiếc áo khoác lên .
"Lái xe đến ? Tối nay đua xe ."
Anh  nghiêng   ngang qua .
"Đàm Tẫn Dương,   học bài."
 kéo tay áo  .
Ánh mắt      .
"Mắng  hai ngày,  học.”
"Cô giáo Hướng tự nhiên."
"Không !"  ôm lấy cánh tay  .
"Hửm?"
  tên đại phản diện tương lai , sợ hãi buông tay .
[Theo sát , bắt     học bài.] 
Hệ thống  mắng .
Đám  đen sì sì .
Sao Đàm Tẫn Dương  thể  lời   mặt nhiều  như  chứ.
Nghĩ cũng  dám nghĩ.
4
 vì nhiệm vụ.
 lặng lẽ  theo  ngoài.
Mấy  trai cưỡi mô tô  về phía Tây thành phố.
Đàm Tẫn Dương  đầu.
Chiếc mô tô màu đen lao vun vút, quần áo  gió thổi phồng lên.
Trong màn đêm, giống như một cơn cuồng phong dữ dội.
 mơ hồ cảm thấy hình ảnh   chút quen thuộc.
  theo tên đàn em lạc đàn của  .
Cuối cùng, taxi dừng  ở một cửa hàng xỏ khuyên trong một con hẻm nhỏ.
Khi đang thò    trong cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-hoach-cuu-roi-phan-dien-benh-kieu/p2.html.]
Cổ đột nhiên    bóp nghẹt.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
Chàng trai dùng cánh tay trái kẹp mũ bảo hiểm, tóc tai rối bù.
Đàm Tẫn Dương ánh mắt đen láy  chằm chằm.
Bóp cổ  lôi  đám đông.
Giọng   cực kỳ khó chịu.
"Ai mang nó đến đây ?"
"Tự  theo đấy." Tên đàn em lạc đàn của   lên tiếng.
Đàm Tẫn Dương đạp một cái lên   .
"Bình thường mày chạy nhanh nhất, hôm nay    tranh đường."
 sợ hãi rụt cổ .
Đàm Tẫn Dương nắm cổ  kéo  .
Vai  va  n.g.ự.c  .
Anh  cúi đầu xuống.
Cười một cách  xa.
"Cô giáo Hướng,   hang sói ,  ?"
Đèn treo trong cửa hàng xỏ khuyên  mờ, chia khuôn mặt Đàm Tẫn Dương thành nhiều mảnh.
 chợt nhận ,  chút sợ hãi.
"Vậy bây giờ  thể   ?"
"Cậu  xem?"
Giọng điệu của Đàm Tẫn Dương thong thả, âm cuối ngân nga.
"Haha."
  gượng gạo với Đàm Tẫn Dương.
Anh   chút lưu tình phê bình.
"Đừng  nữa,   như  ."
"..."
"Xăm  thì đến đây, xỏ khuyên thì sang phía Đông." Người đàn ông xăm trổ đầy tay hét lớn.
Người đó dường như quen  Đàm Tẫn Dương, thấy   liền  một cách  mật.
"Thằng nhóc , mày  đến nữa , xuống tầng hầm một  là ba..."
"Xăm."
Đàm Tẫn Dương cắt ngang lời  .
Người đàn ông xăm trổ sững sờ: "Chỉ xăm thôi ? Không  mày  thích ?"
"Anh Đàm.” Bạn của Đàm Tẫn Dương lên tiếng: "Anh   xem đánh..."
"Câm miệng."
Đàm Tẫn Dương đẩy  một cái, đẩy  về phía  đàn ông xăm trổ.
"Anh Trương, giúp  chăm sóc cô giáo của  cho  nhé."
Người đàn ông xăm trổ to cao lực lưỡng,  một câu khiến   run lên bần bật.
"Được,  vấn đề gì."
"Hệ thống hệ thống, thật sự   vấn đề gì ?"
[Bảo bối, vẫn nên khuyên em chạy , dù  đây cũng   là cửa hàng xỏ khuyên đàng hoàng gì, tầng hầm ba là sòng bạc, tầng hầm một là đấu võ, Đàm Tẫn Dương thường đến đây xem, về  khi hắc hóa    thuê  ít  ở đây.]
Đầu  ong lên.
Nhân lúc Đàm Tẫn Dương buông tay,    bỏ chạy.
Đàm Tẫn Dương nhấc chân lên,   vấp ngã về phía .
Anh  đưa tay , ôm eo  kéo  lòng.
Tay   ôm   chặt.
Ngước lên, là chiếc cằm nhọn của  .
"Chạy cái gì?"
Chân   mềm nhũn, cứ thế ngã xuống.
Tay Đàm Tẫn Dương  dùng thêm chút lực.
 gần như  gọn trong lòng  .
"Hướng Sơ Lí, bây giờ mới  sợ ?"
 vội vàng gật đầu.
"Muộn ."
Cuối cùng,  tuyệt vọng   đàn ông xăm trổ mời .