Giải quyết xong, Đàm Tẫn Dương trực tiếp đội mũ bảo hiểm lên.
Chân dài một bước, lên xe.
Tóc mái rũ xuống, che khuất nửa lông mày rậm.
Chiếc mũ bảo hiểm trùm kín đầu như trong truyện tranh, chỉ để lộ đôi mắt xinh .
Nếp nhăn nông ở khóe mắt kéo dài đến đuôi mắt xếch lên, hàng mi  rũ xuống.
Ánh mắt Đàm Tẫn Dương khẽ liếc sang đuôi mắt.
"Còn  lên xe?"
 vội vàng đội mũ bảo hiểm  leo lên.
Sau đó, ngón tay nắm chặt lấy vạt áo  .
Đàm Tẫn Dương đột ngột phóng xe ,  sợ hãi lập tức ôm chặt eo  .
"Xin... xin ."
 điều chỉnh tư thế, định dựa  xa   một chút.
Đàm Tẫn Dương  tăng tốc,  trực tiếp đ.â.m  lưng  .
Ôm chặt eo   hơn.
Eo của Đàm Tẫn Dương thật sự  nhỏ.
Dưới lòng bàn tay, là cơ bắp săn chắc của  .
Hơi nóng lan tỏa từ lớp vải mỏng manh.
Mơ hồ  một niềm vui sướng  lâu  gặp.
 lúc , hệ thống xuất hiện.
[Báo cáo một chút, ký chủ bảo bối,  sợ kim tiêm, thấy cô thuận lợi thoát... Trời đánh tránh bữa ăn,  cô dám  xe mô tô của Đàm Tẫn Dương?! Trước đây   từng suýt gãy chân vì đua xe đấy.]
Hả?? Nghiêm trọng  !
[Tóm ,   chỉ là một thiếu niên bất lương, bắt đầu từ ngày mai,  sẽ theo dõi tiến độ của các nhóm khác, trong  thời gian , cô nhất định  cứu rỗi   thật , nên đánh thì đánh nên mắng thì mắng, đừng nương tay, một tháng ,  sẽ đến kiểm tra tiến độ.]
Được ...
Nên đánh thì đánh nên mắng thì mắng...
 sẽ  .
 âm thầm siết chặt nắm tay.
Đàm Tẫn Dương đột nhiên khẽ  một tiếng.
Âm cuối lướt qua trong gió, khiến lòng  ngứa ngáy.
"Cậu sờ cơ bụng   gì?"
...
6
Trên đường  ngang qua một khu nghĩa địa.
Xung quanh bỗng nhiên yên tĩnh.
Chỉ còn  tiếng động cơ gầm rú.
Nửa đêm, trời bắt đầu đổ mưa nhỏ.
Có một  đàn ông cầm ô, đang cúng bái.
Chiếc ô đen tạo  một  gian tối đen như mực, bộ vest đen hòa  màn đêm.
Chỉ  chiếc đồng hồ bạc  cổ tay phát  ánh sáng lạnh lẽo.
Không hiểu    thấy hoảng hốt.
"Trời ơi, đó là ai , cúng bái giữa đêm khuya, hù c.h.ế.t  ."
Trên trời ầm ầm một tiếng sấm sét.
Trong nháy mắt, bầu trời sáng rực lên.
  rõ mặt  đàn ông đó.
Uy nghiêm, âm trầm, nghiêm nghị.
 run lên trong lòng, vô thức siết chặt ngón tay.
"  rõ , đó chẳng  là Đường Yểm Sơn ? Nổi tiếng là  nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái, mấy năm  con gái duy nhất của ông  chết, lúc  mới tỉnh ngộ .”
"Anh Đàm, nhớ  lâu    cho  đánh ông  một trận, giật trụi cả tóc,  và ông   thù oán gì ?"
"Nhìn   mắt."
Đàm Tẫn Dương đột ngột tăng tốc,  đ.â.m  lưng  .
Hoàn  bỏ rơi đám bạn của   phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-hoach-cuu-roi-phan-dien-benh-kieu/p4.html.]
"Sợ ?"
"Đi qua nghĩa địa giữa đêm, ai mà chẳng sợ."
"Ai bảo    lời cứ   theo ,  , đừng  bám theo  nữa, nhỡ  ngày nào đó   đào mộ  ,  cũng  theo ?"
 run cầm cập.
Sở thích của boss phản diện   kỳ quặc.
...
Kể từ khi  nhận  gia sư cho  .
Nhà họ Đàm trả  gấp năm  lương để   quyền giám sát  .
Bao ăn bao ở, còn  cả giấy chứng nhận thực tập nữa.
"Cậu ở ?"
"Nhà ."
"Ồ."
"Sao   ngạc nhiên?"
"Wow."
Trông cũng thật đấy.
Xe máy dừng  ở bãi đậu xe  tầng hầm.
 nhảy xuống.
Trước khi đội mũ bảo hiểm,   tháo đuôi ngựa cao của  .
Sau khi tháo mũ bảo hiểm, gió đêm thổi tung mái tóc .
Ánh đèn ấm áp chiếu xuống đầu ,  ngáp dài một cái vì buồn ngủ.
Đàm Tẫn Dương tháo mũ bảo hiểm xuống, tiện tay vuốt tóc vài cái.
"  cho  , mặc dù bây giờ cô sống ở nhà , nhưng   thể nào..."
Anh       .
Lời  đột nhiên dừng , ngây    chằm chằm.
 ngáp nốt nửa cái còn , khép miệng .
"Sao ?"
"Khụ."
Đàm Tẫn Dương  hồn.
Hơi cúi  xuống.
Khuôn mặt   đột nhiên phóng to, nhướng một bên lông mày.
"Đừng tưởng  xinh  thì nghĩ rằng  sẽ  bắt nạt ."
???
Nghĩ đến việc  công lược  .
Dường như   quên mất lời hệ thống   "hung dữ một chút".
Khuyên lưỡi mới xỏ,   chuyện cũng  lưu loát.
 rụt rè : "Vậy xin  đừng bắt nạt .”
Đàm Tẫn Dương im lặng.
Đàm Tẫn Dương mắng: "Hướng Sơ Lí,  nũng cái gì?"
Đâu ?
Oan cho  quá!
 
7
Đêm nay trải qua quá nhiều chuyện.
  còn tâm trạng để ý đến Đàm Tẫn Dương nữa, về tắm rửa  ngủ luôn.
   ngờ.
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
  gặp ác mộng.
Trong mơ,  đàn ông ở nghĩa địa mặt mày âm trầm.
Ngồi dạng chân  chiếc ghế gỗ.
Góc  từ  lên , chỉ  thể  thấy đôi giày da sáng bóng của ông .
"Con gái ngoan, con  chạy  ngoài chơi ,   ngoan ."
Sấm chớp bên ngoài cửa sổ  ngừng.
Ác mộng liên miên,  còn mộng du nữa.