Tạ Khinh Hòa đỡ lấy , tay đặt lên eo , vẻ mặt  tin tưởng. "Nếu   em  bỏ chạy? Còn   là kẻ bất lực?"
 dụi đầu  lồng n.g.ự.c rắn chắc của  , biện minh nửa thật nửa giả: "Lúc em đến phòng bao tìm ,   tin  sắp  xem mắt với  khác,   em  thể  chạy ? Trước khi chạy em chỉ  chọc tức  một chút thôi..."
Tuy  ham  con của Tạ Khinh Hòa, nhưng điều   cũng là sự thật.
Tạ Khinh Hòa   với vẻ mặt bán tín bán nghi, dường như đang cân nhắc xem   thật  giả. 
"Thật ?"
 chớp chớp mắt to gật đầu chắc nịch.
Tạ Khinh Hòa véo má ,  như   : "Em đoán xem  tin  ?"
...
Cuối cùng, Tạ Khinh Hòa miệng   tin  nhưng vẫn lôi  về biệt thự.
Trong phòng tắm,   khoe  hình tám múi cơ bụng rõ ràng để dụ dỗ . Khi   nhịn  nhào tới,   dùng một ngón tay chặn trán , cúi xuống bên tai   khẽ.
Giọng   trầm xuống, đôi mắt hoa đào long lanh khẽ chớp, gương mặt lạnh lùng mang theo vẻ quyến rũ: "Anh cũng  hầu hạ cô Ngu lắm, nhưng tiếc quá,  là đồ bất lực."
: "..."
  thể  gì đây.
  chảy nước miếng  nhào tới,  an ủi   mà  cần suy nghĩ: "Không sinh  thì thôi, bổn tiểu thư nhận ."
Bị   vạch trần  phận,  vốn   đổi  . Trước khi  thể chìm  bồn tắm,  nghĩ như .
[Bản edit thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, mọi người thấy hay thì đánh giá page fb Chanh 5 sao và đừng quên follow truyện, để lại comment cho Chanh biết nhé, iu mọi người.]
12. Kể từ  đêm xem mắt đó,  chủ động tránh mặt Tạ Khinh Hòa. Bố   hỏi  tại ,  Tạ Khinh Hòa chỗ nào cũng ,     ưng.  cau mày thở dài, giọng điệu tiếc nuối.
“Gia thế    quá, nếu con cưới    thì sản nghiệp của nhà     đây?”
Mẹ Vương khịt mũi  khẩy, chê   lo bò trắng răng.
“Tài sản tí xíu của nhà ,   còn chẳng thèm để  mắt.”
  đầu  bà:
“Ồ,  ?”
“Nhà   giàu nứt đố đổ vách,    con con sinh    sẽ mang họ   ? Thế thì nhà    thế nào?”
Bố  bắt đầu suy nghĩ: “Hay là sinh hai đứa?”
Sinh hai đứa á? Sao  thể?
Một đứa  còn thấy miễn cưỡng nữa là.
 còn  kịp  lời phản đối thì  Vương  vặn tai bố .
“Ông  thấy  sinh con bé khổ sở thế nào ? Sao ông  bắt con bé chịu đựng cái tội  hai ?”
 đấy!
 rụt rè giơ tay phát biểu:
“Có thể  sinh đứa nào  ạ?”
Họ im lặng một lúc lâu,   Vương  sang  :
“Cũng , nhưng con  suy nghĩ cho kỹ, dù  con đường một  đôi khi sẽ  cô đơn.”
 còn  kịp suy nghĩ kỹ thì phát hiện   thai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-hoach-muon-giong-sinh-con/chuong-4.html.]
Và  của Tạ Khinh Hòa  tìm đến cửa.
Bà  gặp  ở quán cà phê,  gặp  thẳng tay ném một tấm thẻ ngân hàng xuống  mặt , giọng điệu khinh miệt:
“Đây là năm triệu, cầm lấy  rời khỏi con trai .”
Chậc, tình tiết quen thuộc trong tiểu thuyết nhỉ.
Cũng ,  đúng lúc  cớ để chia tay với Tạ Khinh Hòa.
  sức dụi mắt, lúc ngẩng đầu lên thì mắt  đỏ hoe, giọng nghẹn ngào:
“Bác gái, con thật lòng yêu Khinh Hòa, con  thể rời xa  .”
Mẹ Tạ  khẩy.
“Tình yêu đáng giá bao nhiêu tiền?”
 giơ ba ngón tay,  ngượng ngùng:
“Ít nhất ba mươi triệu.”
Mẹ Tạ lập tức trừng mắt  .
 chớp chớp mắt, hạ thấp yêu cầu.
“Hay là mười triệu?”
“Được,  xin cô vĩnh viễn đừng xuất hiện  mặt Khinh Hòa.”
Bà  lạnh lùng  , nhét tấm chi phiếu  lòng bàn tay , giọng điệu kẻ cả:
“Khinh Hòa sắp  vị hôn thê , hy vọng cô Ngu nhận tiền xong thì  tự kiềm chế.”
Nói xong bà   lưng bỏ , để    ngây  tại chỗ.
Tạ Khinh Hòa sắp  vị hôn thê .
Vậy   đến xem mắt  là  ý gì?
Là tức giận vì  lừa   ?
 cầm chi phiếu trong tay, lẽ   vui mừng, nhưng lúc   chẳng thể nào  nổi.
 lê bước nặng nề về biệt thự của Tạ Khinh Hòa.
Kết quả  thấy Tạ Khinh Hòa đang ôm một cô gái xinh  ở cửa biệt thự.
Cô gái mềm mại như  xương dựa  lòng  đàn ông lạnh lùng tuấn tú.
Ai   cũng thấy họ là một đôi trời sinh.
Ánh hoàng hôn mùa thu  , càng  tôn lên vẻ  đôi của họ  ánh chiều tà.
Thì  đây là vị hôn thê mà     ?
Tốt thôi, ngay từ đầu chính  là  lừa  .
Tình cảnh bây giờ là do  tự chuốc lấy.
  khỏi  cay đắng,  khi chụp ảnh , run rẩy gửi tin nhắn cho  Vương.
[Trong nước chán quá,  ơi con  nước ngoài chơi đây!]
Cũng   là   lợi ích gì, ít nhất mục đích mượn giống sinh con  đạt .