15
Màn hình tiếp tục phát.
Năm hai đại học, một đợt tuyết rơi kéo dài liên tục.
 nhận  tin ông nội qua đời.
 xin phép nghỉ học, nhưng do băng tuyết quá dày, tàu cao tốc dừng hoạt động, máy bay cũng  bay –   thể về quê.
 lúc tuyệt vọng, Ngô Sa Sa gọi đến:
“Tiểu Duệ, xách hành lý xuống !”
Hóa , cô   nhờ tài xế cũ của   đưa  về quê.
Sợ   đường dài với tài xế nam sẽ  an , cô  quyết định  cùng.
Trong đám tang ông nội.
Cô    rũ bỏ dáng vẻ tiểu thư, cùng  thức đêm canh linh cữu, ăn uống kham khổ, chịu lạnh chịu mệt mà  than nửa câu.
 trong đoạn ký ức đó,   chẳng hề cảm ơn, thậm chí còn lạnh nhạt.
CX330
Dù , cô   trách , chỉ nghĩ  quá đau lòng nên mới , vẫn lặng lẽ ở bên chăm sóc.
Khán giả xôn xao:
“Công chúa mà   tới  là hiếm lắm ! Vậy mà Cốc Phi Duệ  cảm ơn lấy một câu, còn mặt lạnh như băng!”
“Dù đau lòng cũng  thể đối xử với bạn  như thế!”
Trên sân khấu, Ngô Sa Sa bật  lạnh:
“Quá đáng ? Còn quá đáng hơn nữa !”
Màn hình lập tức chuyển sang một đoạn ký ức khác – nửa năm .
Một buổi chiều âm u nặng nề.
Ngô Sa Sa  lẻ loi trong linh đường lạnh lẽo, bóng cô  trải dài  ánh hoàng hôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-hoach-thanh-trung-ke-vong-on/chuong-6.html.]
Cô  run rẩy cầm điện thoại, bấm  với những ngón tay đầy căng thẳng:
“Tiểu Duệ… là chị đây. Bố chị… mất . chị đang ở linh đường một … em  thể đến với chị ? Chỉ hơn ba chục cây  từ trường thôi…”
Ở đầu dây bên  –  im lặng  lâu,  đáp:
“Xin , em   .”
16
Cả quảng trường gần như nín thở,  xem đồng loạt hít sâu, khuôn mặt đầy tức giận và khinh bỉ.
“Thật quá lạnh lùng!”
“Ông nội Cốc Phi Duệ mất, Ngô Sa Sa – một tiểu thư sống sung sướng từ bé – vẫn vượt đường xa về tận quê giúp đỡ. Còn khi bố cô  mất, chỉ cách trường  nửa giờ chạy xe,  mà Cốc Phi Duệ   buồn đến!”
...
Ký ức của Ngô Sa Sa vẫn đang chiếu tiếp  màn hình lớn.
Từng mảnh ký ức đều chứng minh cô   thật – trong suốt ba năm, cô  thực sự đối xử với  hết lòng.
Và kết cục đúng như lời cô  kể: hôm   còn  tươi nhận chiếc túi Chanel cô  tặng, hôm    tố cáo khiến cô   hủy kết quả kỳ thi công chức.
“Xử !    nổi nữa! Ngô Sa Sa thật quá đáng thương!”
“Cốc Phi Duệ đúng là kẻ vong ân chính hiệu!”
Trong tiếng mắng nhiếc vang dội, ánh sáng từ phiến đá phán xử  một  nữa rọi thẳng   .
Chỉ vài giây …
Giọng  hùng hồn của phiến đá  vang vọng khắp thành phố:
【Vòng xét xử thứ hai – Cốc Phi Duệ: vô tội.】
Quảng trường lập tức nổ tung trong cơn phẫn nộ.
Khán giả phía  gần như mất kiểm soát.
Giữa một rừng tiếng mắng, ký ức của  bắt đầu hiển thị  màn hình.