Trương Nghiên  trong quán cà phê quen thuộc gần công ty, ly cappuccino  mặt  nguội lạnh từ lâu. Bên ngoài, dòng  hối hả qua , nhưng trong mắt cô, tất cả dường như chỉ còn  một màu xám. Đêm qua, cô  thức trắng, từng hình ảnh về Lâm Hạo và Triệu Tư Kỳ quấn quýt với  cứ như những mũi d.a.o cứa  tim.  nỗi đau ,  vì biến thành nước mắt,  ngưng tụ thành một sự tỉnh táo lạnh lẽo.
Cô  hiểu:  tồn tại,  thể chỉ  nhẫn nhịn. Lâm Hạo  chỉ phản bội tình cảm,  còn hủy hoại danh dự của cô, biến cô thành trò  trong mắt đồng nghiệp. Nếu  phản kháng, cả đời  cô sẽ mãi  dẫm  chân  khác.
Trương Nghiên mở laptop, màn hình sáng lên phản chiếu ánh mắt quyết liệt. Cô bắt đầu lên kế hoạch.
Trước hết, cô thu thập  thông tin về Lâm Hạo: hồ sơ dự án, thói quen hàng ngày, thậm chí cả những bài đăng cũ  mạng xã hội. Cô   từng khoe khoang về mối quan hệ rộng rãi, đặc biệt là việc thường xuyên tụ tập với các “đối tác lớn”.  Trương Nghiên cũng ,   tất cả những mối quan hệ đó đều thật sự chắc chắn. Lâm Hạo  thói quen bịa đặt, phóng đại, tạo vỏ bọc  hảo để   khác ngưỡng mộ.
Tối hôm đó, khi thành phố  lên đèn, Trương Nghiên  đầu sử dụng một tài khoản ẩn danh  diễn đàn nghề nghiệp. Cô  một bài phân tích ngắn,  chỉ đích danh, nhưng ai từng  việc trong công ty đều  thể nhận  bóng dáng Lâm Hạo: một quản lý trẻ, thích khoe khoang thành tích, nhưng dự án   nhiều lỗ hổng. Ngôn từ của cô  sắc bén,  chừng mực, đủ để gợi sự nghi ngờ mà  thể truy ngược  cô.
Chỉ  một đêm, bài   thu hút sự chú ý. Một vài đồng nghiệp kín tiếng bắt đầu bình luận, thêm thắt chuyện họ từng chứng kiến Lâm Hạo  việc cẩu thả. Tin đồn lan nhanh như một đốm lửa bén  đống rơm khô.
Trương Nghiên   màn hình, khóe môi khẽ nhếch. Đây mới chỉ là khởi đầu.
Ngày hôm , tại văn phòng,  khí  khác lạ. Khi Lâm Hạo bước  phòng họp, một vài ánh mắt kín đáo trao đổi với . Hắn vẫn , vẫn  chuyện hăng say, nhưng Trương Nghiên tinh ý nhận , sự tự tin của    d.a.o động.
@thichancommem
Buổi trưa, cô tình cờ  ngang qua pantry,  thấy hai đồng nghiệp thì thầm:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-hoach-va-mat-hoan-hao/chuong-2-nhung-soi-day-vo-hinh.html.]
— “Cậu   bài  tối qua ? Nghe giống ai đó trong công ty  lắm.”
— “Ừ,  cũng nghĩ thế. Không  thật giả thế nào, nhưng nếu là thật thì nguy hiểm đấy.”
Trương Nghiên  qua như  hề  thấy, nhưng trong lòng  dậy sóng một niềm khoái trá.
Tối đó, cô tiếp tục một bước nữa. Cô giả dạng thành một khách hàng cũ, gửi email nặc danh đến phòng đối tác, nêu  những điểm bất hợp lý trong cách Lâm Hạo từng báo cáo. Nội dung đủ khéo léo để phòng đối tác  đặt câu hỏi, nhưng   bằng chứng trực tiếp buộc tội.
Một tuần trôi qua, những sợi dây vô hình mà Trương Nghiên giăng  ngày càng siết chặt. Uy tín của Lâm Hạo dần  ăn mòn. Hắn bắt đầu mất kiên nhẫn, nổi nóng với đồng nghiệp nhiều hơn. Những lời thì thầm  lưng ngày càng rõ ràng, như những con d.a.o sắc lạnh cắm  lớp vỏ bọc  cố công dựng lên.
Trương Nghiên vẫn giữ vẻ ngoài bình thản. Cô vẫn  việc chăm chỉ, vẫn mỉm  với  , như thể  hề liên quan gì đến những biến động đang diễn .  chỉ  cô , mỗi một mắt xích đang từ từ siết lấy Lâm Hạo đều  trong bàn tay .
Một đêm khuya, cô  bên cửa sổ căn hộ nhỏ, gió thổi  mát lạnh. Điện thoại rung lên: một tin nhắn từ đồng nghiệp  thiết — “Nghe  sếp lớn bắt đầu để ý đến Lâm Hạo . Có khi  sắp mất dự án quan trọng đấy.”
Trương Nghiên  dòng chữ, lòng chậm rãi dâng lên một niềm thỏa mãn khó tả. Trong bóng đêm, đôi mắt cô ánh lên một tia sáng lạnh lẽo. Đây mới chỉ là khúc dạo đầu.