Màn đêm giăng kín bầu trời Bắc Kinh, từng ánh đèn xe hắt sáng như những mũi d.a.o lạnh lẽo rạch   tối. Trương Nghiên  bên cửa sổ căn hộ thuê tạm, đôi mắt phản chiếu ánh sáng điện thoại. Cô  mất nhiều tuần quan sát, chuẩn , chờ đợi, và giờ là lúc hạ nhát d.a.o đầu tiên.
Lâm Hạo vốn kiêu ngạo, luôn tự hào về hai điều: dự án trọng điểm mà   trưởng nhóm, và mối quan hệ với những đối tác quyền lực ngoài công ty. Nếu một trong hai trụ cột  lung lay,  sẽ mất thăng bằng. Trương Nghiên hiểu rõ điều đó, bởi chính cô từng là  giúp  thu xếp những bản báo cáo, xử lý khủng hoảng nhỏ, và ngăn chặn những  sai vụn vặt. Hắn từng  nhạt: “Không  em,  vẫn xoay .” Lúc , cô chỉ im lặng.  bây giờ, cô   nếm mùi   “cái bóng”   dọn dẹp nữa.
Cô gửi  email nặc danh, đính kèm một tập tin Excel   chỉnh sửa khéo léo. Bảng thống kê tài chính của dự án trông qua  hề giả tạo, nhưng chỉ cần ai tinh ý sẽ thấy  chỗ  liệu lệch. Điều đáng sợ hơn, kẻ nhận  email  chính là trưởng phòng kiểm toán nội bộ –  từ lâu   ác cảm với Lâm Hạo.
@thichancommem
Trong lúc đó,  mạng xã hội, tài khoản ẩn danh mà Trương Nghiên tạo  dần trở nên hoạt động sôi nổi. Cô  trực tiếp bôi nhọ, nhưng khéo léo đặt  những câu hỏi ám chỉ: “Có thật dự án X  hề  vấn đề tài chính nào ?” Hay: “Lãnh đạo trẻ tuổi  thể che giấu những lỗ hổng cho đến bao giờ?” Những dòng chữ mơ hồ, chẳng chỉ đích danh, nhưng như muối rắc  vết thương. Cộng đồng mạng thích những mẩu chuyện giấu tên, và chỉ cần một chút nghi ngờ, cả cơn bão tin đồn sẽ tự bùng lên.
Vài ngày , tại văn phòng, Lâm Hạo  triệu tập lên phòng họp. Gương mặt  tái nhợt khi  những bảng  liệu  chiếu lên màn hình lớn. Giám đốc cau mày: “Anh giải thích thế nào về sự chênh lệch ? Tại  báo cáo của   trùng khớp với  liệu từ kiểm toán?”
Lâm Hạo cố gắng chối, viện cớ  thể do nhập liệu sai.  ai cũng hiểu, trong dự án hàng chục triệu nhân dân tệ, một con  sai cũng  thể là dấu hiệu tham ô. Mồ hôi túa   trán , bàn tay siết chặt tài liệu đến nhàu nát.
Trương Nghiên  ở quán cà phê gần công ty, tay cầm điện thoại, dõi theo từng dòng cập nhật trong group chat cũ của phòng ban. Một đồng nghiệp gửi tin: “Nghe  Lâm Hạo đang  kiểm tra gắt lắm. Có khi toi .” Cô nhấp một ngụm cà phê, vị đắng lan  đầu lưỡi, nhưng trong lòng  ngọt ngào đến lạ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-hoach-va-mat-hoan-hao/chuong-4-don-hiem-dau-tien.html.]
Tối hôm đó, Lâm Hạo gọi điện cho vài  bạn , giọng đầy bực tức. “Có kẻ chơi tao, chắc chắn là trong công ty. Đợi đấy, tao sẽ moi  bằng .”    , kẻ giật dây  là    vứt bỏ  chút thương tiếc.
Trương Nghiên  dừng  ở đó. Cô còn tung một “giọt nước” khác  chiếc ly vốn  đầy: gửi cho một nhà báo kinh tế quen  vài tài liệu mập mờ, gợi ý rằng đằng  dự án   những khoản chi  minh bạch. Dĩ nhiên, cô  để lộ dấu vết nào liên quan đến bản .
Bài báo xuất hiện  một trang tin nhỏ, nhưng đủ để cộng đồng mạng bàn tán. “Trẻ tuổi mà leo cao thế, chắc chắn  vấn đề.” – “Tiền   để chi cho mấy khoản tiếp khách ?” – Những lời xì xào như nhát d.a.o cứa dần  vỏ bọc  hảo của Lâm Hạo.
Ngày hôm ,  bước  công ty trong bộ vest chỉnh tề, nhưng ánh mắt đồng nghiệp  khác. Không còn là sự ngưỡng mộ  nể sợ, mà là sự dè chừng, ngờ vực. Những lời chào xã giao trở nên lạnh nhạt, những cái  len lén như  xuyên thấu .
Đêm , Trương Nghiên   gương, chậm rãi tháo lớp trang điểm. Cô  thấy một  phụ nữ khác trong gương: ánh mắt sắc lạnh, đôi môi khẽ nhếch lên nụ  nhàn nhạt. Đây mới chỉ là bước đầu. Cô  Lâm Hạo sẽ phản kháng, sẽ vùng vẫy, nhưng đó chính là điều cô chờ đợi. Càng phản công,  sẽ càng để lộ sơ hở, và cô sẽ càng dễ dàng giáng đòn tiếp theo.
Trong căn phòng yên tĩnh, Trương Nghiên  thêm một dòng nhật ký:
“Ngày thứ 28. Hắn bắt đầu hoảng loạn. Tốt. Trò chơi mới chỉ khởi động.”