Những lời đồn về việc Lục phu nhân  lạnh nhạt lan khắp phủ như gió thoảng. Từ nhà bếp đến sân luyện võ, từ hành lang tới vườn , bất kỳ nơi nào cũng  bóng dáng bọn hạ nhân xì xào. Ai nấy đều mang vẻ hả hê, dường như mong chờ nữ tử mới  cửa  sẽ nhanh chóng thất thế.
 điều khiến tất cả bất ngờ chính là thái độ của Ngọc Dao. Nàng  né tránh, cũng chẳng phản bác. Ngày ngày vẫn an tĩnh dậy sớm, theo dõi sổ sách, hỏi thăm việc trong phủ, thỉnh thoảng  đến từ đường dâng hương. Cả gương mặt vẫn thanh nhã, bình thản,  hề  dấu hiệu  lung lay.
Trong hậu viện, Tô Nhược Vân  bên hiên, ánh mắt tối sầm. Một cung nữ  tín rụt rè thưa:
“Tiểu thư, tại  Lục phu nhân  tỏ  hoảng loạn? Lẽ nào nàng  thật sự   ảnh hưởng?”
@thichancommem
Tô Nhược Vân  nhạt, nụ  lạnh lẽo như lưỡi dao:
“Cứ chờ xem. Chỉ cần vài ngày nữa, khi lời đồn lan  ngoài, đến tai các thế gia trong kinh, nàng  sẽ chẳng thể ngẩng đầu.”
Song, khi nàng  còn đắm chìm trong tự tin, thì một tin tức khác bỗng khiến cả phủ xôn xao.
Ngọc Dao đột nhiên cho mời  bộ quản sự trong phủ đến sảnh chính. Trên bàn  bày sẵn chồng sổ sách dày cộp, nét chữ ngay ngắn, từng con  rõ ràng. Nàng  ở ghế chính, lưng thẳng tắp, ánh mắt bình tĩnh như mặt hồ mùa thu.
“Các vị quản sự,” nàng mở lời, giọng ôn hòa nhưng mang lực áp chế, “Lục gia là phủ  tướng quân,  việc đều  minh bạch,  thể để kẻ khác  chê. Đây là sổ chi tiêu ba tháng qua mà   rà soát. Xin mời các vị cùng xem.”
Không ai dám coi thường. Bọn quản sự vốn tưởng nàng chỉ là nữ tử khuê phòng,  ngờ  nắm chắc từng khoản chi đến . Trong sổ, nhiều chỗ  đánh dấu đỏ, lộ rõ những điểm bất minh: tiền mua lương thực  đội giá, hàng nhập kho  thiếu hụt, bạc phát cho gia nô  rút bớt.
Một lão quản sự toát mồ hôi lạnh, quỳ phịch xuống:
“Phu nhân tha mạng! Nô tài hồ đồ nhất thời, mong phu nhân khai ân.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-thu-trong-chinh-vien/chuong-15-luoi-troi-giang-kin.html.]
Ngọc Dao  vội, chỉ khẽ gõ ngón tay lên bàn. Nụ  của nàng mỏng như lụa, nhưng khiến   cảm thấy gai lạnh:
“Lục phủ nghiêm minh, chuyện tham ô  thể dung thứ. Từ nay, những kẻ  tên trong sổ sẽ giao cho tướng quân xử lý. Ai còn dám tái phạm, đừng trách   nể tình.”
Lời  dứt, cả sảnh đường im phăng phắc. Ai nấy run rẩy,  dám thở mạnh.
Tin tức  nhanh chóng truyền  ngoài,  chấn động  bộ Lục gia. Mọi  mới hiểu rằng vị tân phu nhân tưởng chừng yếu mềm , hóa   thủ đoạn sắt thép. Những lời đồn nàng  lạnh nhạt cũng vì thế mà yếu dần,   đó,   bắt đầu bàn tán: “Phu nhân thật sự  bản lĩnh quản gia.”
Đêm hôm , trong thư phòng, Lục Vân Hàn lật xem sổ sách Ngọc Dao giao . Hắn trầm mặc  lâu, cuối cùng cất tiếng, giọng thấp trầm:
“Ngươi  , chẳng khác nào dựng uy thế trong phủ. Ngọc Dao,  vốn tưởng ngươi chỉ là kẻ nhẫn nhục chịu đựng,  ngờ…”
Ngọc Dao  bên, ánh mắt tĩnh lặng:
“Ta chỉ   để danh dự của Lục gia   ngoài chê . Đã khoác danh phận Lục phu nhân,  sẽ  cho phép bất cứ ai xem thường  phận .”
Trong khoảnh khắc , Lục Vân Hàn thoáng  sâu  mắt nàng. Có một thứ gì đó lạ lẫm len lỏi  lòng , nhưng nhanh chóng  lý trí đè nén. Hắn khẽ hừ một tiếng, bỏ , song bước chân  nặng nề hơn thường lệ.
Trong hậu viện, khi  tin hàng loạt quản sự  trừng phạt, Tô Nhược Vân tức đến run rẩy. Mưu kế nàng  gieo lời đồn còn  kịp phát huy thì   Ngọc Dao một đòn đánh thẳng,  chỉ xóa bỏ dư luận mà còn khiến danh phận phu nhân của nàng thêm vững chắc.
Đêm khuya, gió lạnh thổi qua mái ngói, như tiếng thì thầm của bóng tối.  trong căn phòng của Ngọc Dao, ánh đèn vẫn sáng. Nàng  lặng, đôi mắt sâu thẳm.
Nàng , đây chỉ mới là bước đầu tiên. Lưới trời nàng giăng, sợi tơ  bắt đầu siết . Những kẻ mưu hại nàng, sớm muộn gì cũng sẽ rơi  trong đó, từng chút một,  lối thoát.