9
Chu Lâm Lâm tỉnh , đón chào cô là tin dữ.
Video clip của cô lan truyền khắp mạng xã hội, cô chịu nổi nhồi m.á.u cơ tim đột tử, xuất viện về nhà, nhưng bố Diệp Mông đ.á.n.h thẳng tay.
“Cút ! Bấy lâu nay đối xử với hai con cô đủ , cô tự hỏi lương tâm xem, Mông Mông luôn nhường nhịn cô chuyện, món ngon vật lạ nào mà ưu tiên cho cô dùng? Là sai, là mắt như mù nên mới hại con gái !”
Bị đuổi khỏi cửa, nơi nương tựa, cô tìm đến bạn trai cầu xin.
đàn ông từng trăm phần trăm lời cô , nay quan tâm, phủi sạch quan hệ, còn cùng bạn gái mới chế giễu: “Chỗ dừng xe buýt , chỗ khác mà đón !”
Đi đường, lạ sẽ lén cô , chỉ trỏ lớn tiếng mắng chửi.
“Nhìn kìa, cô chính là con đàn bà độc ác hại c.h.ế.t chị !”
Mỗi khi đêm khuya tĩnh mịch, màn hình sẽ tự động hiện lên những lời bình luận ác độc của cư dân mạng, những bình luận m.á.u me và tàn bạo, cô sợ hãi trốn trong phòng dám ngoài, nhưng dù chuyển đến , địa chỉ luôn rò rỉ ngay lập tức.
Mỗi đêm, ngoài cửa luôn cố ý quấy rối.
Cô đau khổ chịu nổi, mắc chứng suy nhược thần kinh nghiêm trọng.
Cô lén lút lớp học, dù ở hàng cuối cùng, nhưng luôn những ánh mắt đầy ác ý lướt qua cô , cô vệ sinh cũng khác đuổi : “Cô bẩn quá, dùng lây bệnh ?”
Lúc , Chu Lâm Lâm mới sực nhớ , cô cũng từng đối xử với Diệp Mông như .
Cô từng nôn nóng công khai phận Diệp Mông mạng xã hội trường học, diễn đàn, tài khoản chính thức của trường.
Cô bịa đặt rằng Diệp Mông là gái làng chơi, bán , đời tư hỗn loạn.
Rõ ràng cô rằng hi vọng duy nhất của Diệp Mông là công việc, nhưng gửi tất cả video nhạy cảm cho hội phụ và thư tố cáo đến trường.
[Các vị phụ yên tâm giao con cái cho một phụ nữ như ?]
[Học sinh cấp ba đang ở độ tuổi tràn đầy sức sống, thật sợ Diệp Mông sẽ quyến rũ chúng!]
Nhìn Diệp Mông mất việc, cùng đường, trong lòng cô sung sướng vô cùng, cùng mở sâm panh ăn mừng.
“Giờ mà còn nước ngoài ? Một xu cũng đừng hòng mang !”
Cô lơ mơ về ký túc xá, phát hiện các bạn cùng phòng đang xem phim của : “Mẹ ơi, nếu là thì thà c.h.ế.t quách cho xong, uốn éo kinh thật đấy haha!”
“Không cô còn bám cành cao gả cho giàu ? Làm mà gả chứ?”
“Chẳng cô thi đậu đại học cũng là nhờ Diệp Mông ngày nào cũng giúp cô ôn bài , đúng là đồ lòng lang sói!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ke-trung-phat-va-khach-san-chet-choc/chuong-4.html.]
“Lúc cô bịa đặt về Diệp Mông thì nương tay, lên diễn đàn thanh minh cho Diệp Mông, nhưng chẳng ai quan tâm sự thật, chẳng sống lâu .”
Chu Lâm Lâm hét lên lao tới đập phá máy tính, trong lúc giằng co, các bạn cùng phòng mắng cô : “Nhiều xem , bản lĩnh thì cô tìm từng một , cô phá hỏng tất cả máy tính thế giới !”
Khó chịu ? Có cảm thấy, chi bằng c.h.ế.t còn hơn ?
Tất cả những nhục nhã mà em gái chịu đựng, đang trả nguyên vẹn, đau khổ cần cảm nhận, chứ lắng .
Còn sự trừng phạt nào hơn tự cảm nhận nỗi đau thấu xương chứ?
10
Chu Lâm Lâm tự sát .
Cô tâm thần, nhảy xuống từ ký túc xá, chỉ lướt qua tin tức tiếp tục thủ tục nhận phòng.
Khách sạn mà đặt chính là nơi hại c.h.ế.t em gái .
Anh lễ tân đang nhiệt tình nâng cấp phòng suite cho một cặp đôi ở phòng bên cạnh.
Khương Dân Đạt khi cầu xin từng : “Camera đặt, là khách sạn liên hệ , chỉ cần dẫn gái đến thuê phòng là hoa hồng, họ còn chủ động nâng cấp phòng cho các cặp đôi ngoại hình , nâng lên phòng suite nhiều camera nhất!”
“Nâng cấp phòng? Dựa cái gì!” lập tức lớn tiếng ầm ĩ.
“Sao họ thể nâng cấp, cũng ! Ồ, là vì ghét bỏ đàn ông , đàn ông thì nâng cấp ? sẽ tố cáo các phân biệt giới tính!”
Cứ như , thuận lợi nhận phòng suite.
Chiếc giường lớn thoải mái, đó, cả thể và tâm trí đều như chìm một vũng lầy mờ mịt.
Em gái c.h.ế.t ở đây, lúc đó em nghĩ gì nhỉ.
Một tháng , trong cuộc điện thoại cuối cùng, rằng khi kết thúc nhiệm vụ năm nay sẽ nghỉ phép một tháng. Em gái vẫn còn phấn khích lên kế hoạch: “Chị ơi, chúng thể gặp , em sắp lương , đợi em nuôi chị nhé!”
Đồ ngốc, em còn nuôi chị nữa , bật ngây ngô, , trần nhà mắt như nhòe .
chạm khóe mắt, hóa là nước mắt.
quét mắt quanh căn phòng ẩn chứa ít nhất mười mấy camera , nhếch mép lạnh, để nhanh nhất xác định giám sát ?
Rất đơn giản, chọn một nơi dễ thấy để treo dây thừng, chuẩn đá đổ ghế để tự treo cổ thì cửa phòng đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.
“Thưa cô, phục vụ phòng mang trái cây tặng kèm đến ạ.”