Còn chuyện bên đầu tư thế, thật sự là cổ đông đầu tư Thủy Hằng, nhưng tham gia việc quản lý của công ty, họ ai thì họ quyết định, còn về chuyện tại hai chuyện trùng hợp đều liên quan đến như , chỉ thể là ở Lạc Thành, nhiều dự án dấu vết của Thiên Hành, nếu xét kỹ thì hơn phân nửa công ty ở Lạc Thành đều bóng dáng của Thiên Hành.”
Từ Hi Nhiễm cảm thấy lời Tưởng Dư Hoài lý, cô cũng thấy hai chuyện chỉ là trùng hợp thôi. Thiên Hành vốn là một công ty lớn ở Lạc Thành, bao quát mặt của cuộc sống, đúng như Tưởng Dư Hoài , nhiều dự án ở Lạc Thành đều dấu vết của Thiên Hành.
Hơn nữa Tưởng Dư Hoài cũng sẽ giúp giải quyết, nếu thật sự là , cần gì đề cập đến chuyện sẽ giúp giải quyết nữa, nên cô cảm thấy chuyện chỉ là hiểu lầm.
Khi Trình Vân Khải gọi điện , Từ Hi Nhiễm kể cho những phân tích của , đồng thời Tưởng Dư Hoài sẽ giúp đỡ. Trình Vân Khải xong liền khẩy một tiếng, : “Chẳng lẽ em nhận , chỉ giả vờ bụng thôi.”
Lời khiến Từ Hi Nhiễm xong vui: “Anh gì thì nghi ngờ , thì bảo giả vờ bụng, chẳng gì cũng sai ?
Yên tâm , sẽ giúp giải quyết thì nhất định sẽ giúp, cũng đừng nghĩ về khác như , hơn nữa, rảnh mà vô duyên vô cớ gây sự với chứ?”
“Tại ư? Em thấy còn thể tại , còn chẳng vì em .” “Liên quan gì đến cơ chứ?”
“Đương nhiên là sợ , trúc mã lớn lên cùng em, đe dọa .”
Từ Hi Nhiễm cảm thấy cái cớ của thật sự quá gượng ép. Từ Hi Nhiễm quen Tưởng Dư Hoài, từ đến nay việc luôn nặng nhẹ, thể vì chút chuyện riêng tư nhỏ nhặt mà ảnh hưởng đến quyết định trong chuyện lớn.
Huống hồ cô và Trình Vân Khải kết thúc từ lâu, cũng thể đột nhiên vì quá khứ đáng kể đây mà gây khó dễ cho .
“Em đưa điện thoại của cho , sẽ đích hỏi .”
Từ Hi Nhiễm suy nghĩ một chút : “Điện thoại riêng của , hỏi , nếu đồng ý thì sẽ đưa cho .”
Từ Hi Nhiễm cúp điện thoại liền gọi cho Tưởng Dư Hoài, thuật chuyện của Trình Vân Khải, Tưởng Dư Hoài : “Anh bảo trợ lý liên lạc với , em cứ việc của , cần quan tâm nữa, sẽ giải thích rõ ràng với .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-111.html.]
A Văn đưa tài liệu cho Tưởng Dư Hoài, thuận miệng hỏi: “Chủ tịch Tưởng, Trình Vân Khải đến , gặp ? Nếu gặp, sẽ từ chối luôn.”
Tưởng Dư Hoài ký tài liệu, ngay cả đầu cũng ngẩng lên: “Cho .”
Khi Trình Vân Khải bước , Tưởng Dư Hoài ký tên xong, lúc đang cửa sổ sát đất trong văn phòng, một tay đút túi, một tay cầm cốc cà phê, liếc xuống những con phố nhộn nhịp bên từ cửa sổ sát đất.
Anh tiếng gõ cửa, về phía Trình Vân Khải, lịch sự : “Anh Trình tới , mời .”
Khoé miệng Trình Vân Khải nhếch lên một nụ chế giễu: “Thôi , ở đây chỉ hai chúng , cần khách sáo với .”
Tưởng Dư Hoài cũng tức giận, : “Hi Nhiễm kể cho chuyện của , vẻ như hiểu lầm .”
“Có hiểu lầm trong lòng hiểu rõ mà, ?” Trình Vân Khải đầy ẩn ý: “Là vì câu đó của ?”
“Câu nào cơ?”
“Hôm đó cùng cô đến nhà ăn cơm, cô yêu ? Nếu , thật sự hiểu tại đột nhiên gây khó dễ cho .”
Ánh mắt Tưởng Dư Hoài dừng , híp mắt . Trình Vân Khải càng ẩn ý: “Quả nhiên là , chỉ một câu cô yêu mà hoảng hốt ? Vậy thì về định thế nào? và cô lớn lên bên , thể tách rời, mặc dù cô kết hôn nhưng cũng là cô thể cắt đứt. Anh rằng, lúc nhỏ và cô còn ngủ chung một giường đấy.”
Ánh mắt Tưởng Dư Hoài lạnh lùng sắc bén, vẻ mặt lạnh như băng, Trình Vân Khải vẫn luôn mỉm nhàn nhạt, quan sát đàn ông dần dần xé bỏ lớp ngụy trang.
vẻ vui của nhanh chóng biến mất. Anh đến bàn việc, dựa mép bàn, ngón tay gõ nhẹ mặt bàn: “Năm nay, cô đưa đến viếng mộ cô , còn đốt cho cô một nén nhang.”
Trình Vân Khải hiểu tại đột nhiên đến chuyện , : “Thế thì , liên quan gì đến chuyện ?”
“Trên đường về, cô kể cho về nguyên nhân cái c.h.ế.t của , cảm thấy cái c.h.ế.t của vợ quá trùng hợp và kỳ lạ. Khi trở về, cố ý nhờ điều tra giúp một chút.”
Lúc đến đây, Tưởng Dư Hoài ngẩng đầu , đáy mắt lộ sự sắc bén, như thể thể thấu con . Nụ môi Trình Vân Khải nhạt dần biến mất, : “Anh điều tra gì?”