KẾT HÔN CÙNG TỔNG TÀI TÀN TẬT - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-04-21 07:49:09
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc dù cực kỳ tức giận, mặc dù cũng chẳng cúi đầu ai, thế nhưng vẫn điều chỉnh cảm xúc, che giấu cơn thịnh nộ ngút trời , cố gắng bình tĩnh với cô: “Xin Từ Hi Nhiễm, vì chuyện công việc nên dạo áp lực quá lớn.”

Anh bất ngờ xin như khiến Từ Hi Nhiễm bất ngờ, cô ngạc nhiên liếc một cái. Trình Vân Khải : “Tưởng Dư Hoài ? Chân của chứ?”

Từ Hi Nhiễm nhớ tới bộ dạng lúc nãy của , trong miệng thì Tưởng Dư Hoài chẳng khác gì một kẻ gian tội ác tày trời, thế mà giờ đổi thái độ quan tâm tới ?

“Anh gì?”

“Xin , dạo lo lắng quá, thực sự là xử lý đủ , đang ở bệnh viện nào, đợi em tan chúng thăm nhé?”

Từ Hi Nhiễm nghi ngờ liếc , vẻ mặt của Trình Vân Khải thì dường như giống giả vờ. Từ Hi Nhiễm : “Bây giờ cần tĩnh dưỡng, lòng như .”

“Sao thế , lát nữa sẽ mua quà tới thăm , nếu sẽ thấy áy náy.”

Từ Hi Nhiễm liếc , thấy rõ ràng sẽ tới thật, cô suy nghĩ một lát : “Được , cũng nên đến xin , nhưng mà xin thì xin cho tử tế, nếu mượn cớ xin để gây chuyện, chỉ còn cách cắt đứt quan hệ với .”

Trình Vân Khải lạnh một tiếng: “Em tin đến thế ? Bây giờ trong mắt em, tệ đến thế ? Không đáng để em tin tưởng một chút nào ?”

Từ Hi Nhiễm lười để ý đến : “Giờ còn , tan liên lạc với .”

Buổi chiều Trình Vân Khải và Từ Hi Nhiễm cùng đến phòng bệnh của Tưởng Dư Hoài, bác sĩ thăm bệnh xong, đang một lưu ý với Tưởng Dư Hoài. Tưởng Dư Hoài thấy Từ Hi Nhiễm , định chào cô, nhưng thấy Trình Vân Khải theo Từ Hi Nhiễm, ánh mắt tự chủ mà trầm xuống.

Bác sĩ ngoài, Từ Hi Nhiễm tiến lên hỏi: “Anh khỏe hơn chứ? Hôm nay thấy khó chịu ?”

“Tốt hơn nhiều .” Anh liếc sang Trình Vân Khải: “Anh Trình cũng tới ?”

Trình Vân Khải xách quà đến cho Tưởng Dư Hoài, :

tới thăm , cũng tiện thể tới xin , hôm qua là của , quá kích động, xin Tưởng.”

Anh chân thành, xong còn cúi đầu với .

Từ Hi Nhiễm vốn tưởng rằng lời xin của Trình Vân Khải sẽ chỉ là xin bình thường, hơn nữa cô cũng luôn lo lắng sẽ nhân cơ hội gây chuyện, ngờ lời xin chân thành đến , thậm chí còn cúi đầu. Cũng khó trách Từ Hi Nhiễm ngạc nhiên đến , từ nhỏ đến lớn Trình Vân Khải ít khi cúi đầu ai, dù thực sự sai mà xin thì cũng chỉ xin cho lệ chứ thật lòng, việc cúi đầu thì tên hống hách như càng thể.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-115.html.]

Từ Hi Nhiễm : “Trình Vân Khải , tới xin nên em đưa đến, xin cũng là chuyện nên , hy vọng phiền .”

Tưởng Dư Hoài : “Đương nhiên là .”

Ánh mắt dừng Trình Vân Khải, đương nhiên bỏ qua ánh mắt khiêu khích thoáng qua của , dường như với Tưởng Dư Hoài rằng mục đích của thành.

thái độ của Tưởng Dư Hoài điềm tĩnh hơn tưởng nhiều, mặt chút gợn sóng, : “Vốn dĩ chuyện cũng chẳng gì to tát.”

Từ Hi Nhiễm với Trình Vân Khải: “Anh Dư Hoài nghỉ ngơi, xin thì về .”

Trình Vân Khải thầm nghiến răng nhưng ngoài mặt vẫn vẻ thấu hiểu, : “Được, quấy rầy Tưởng nghỉ ngơi.”

Trình Vân Khải rời . Từ Hi Nhiễm đến bên giường, nắm lấy tay , : “Anh thể tha thứ cho .”

“Vốn dĩ cũng chuyện gì to tát.”

Quả nhiên, nào như lời Trình Vân Khải , rõ ràng cư xử hào phóng, cũng tính toán chi li, Từ Hi Nhiễm nhất thời xúc động nhịn ôm chầm lấy .

“Sao ?”

“Em thấy .” “Anh đến ?” “Ừ.”

 

“Vậy em hôn .” “…”

Mặc dù kỳ lạ khi đột nhiên đưa yêu cầu , nhưng hiện tại chỉ hai họ trong phòng, họ là vợ chồng nên cô cũng phản đối.

Cô vòng tay lên cổ , ngẩng đầu hôn . Tưởng Dư Hoài vòng một tay quanh eo cô, một tay đè gáy cô, cũng khách khí, hôn thật sâu, nhưng ánh mắt cố tình ngước lên về phía cửa, cửa vẫn khép , để một khe hở, ngước mắt lên thì bắt gặp một đôi mắt đang tò mò trộm.

Tưởng Dư Hoài hề cảm thấy mạo phạm, ngược còn cố tình thẳng đôi mắt đó một lát mới dời .

Trình Vân Khải bên ngoài cửa lặng lẽ siết chặt nắm đấm, thể thấy rõ Tưởng Dư Hoài cố tình như , cố tình hôn Từ Hi Nhiễm mặt , cố tình phát những tiếng chậc chậc.

Thằng khốn !!

Loading...