Ngay chính giữa mấy bó hồng một cái hộp nhỏ, Từ Hi Nhiễm mở hộp , bên trong hộp chứa đầy vàng.
Từ Hi Nhiễm sốc đến mức đơ một lúc. Những thứ đều là Dư Hoài chuẩn ? Tặng cô hết ? đột nhiên chuẩn bất ngờ cho cô?
Lúc cô đang suy nghĩ, tất cả đèn trong phòng bừng sáng. Lúc Từ Hi Nhiễm mới rõ cảnh trong phòng. Cánh hoa phủ đầy đất, bóng bay màu hồng nhạt che kín trần nhà, trong đó còn mấy quả bóng chữ, bên "Sinh nhật vui vẻ".
Trong phòng riêng rộng lớn chỉ một bàn ăn. Lúc Tưởng Dư Hoài đang bên bàn ăn, ánh mắt kinh ngạc của cô, với cô: "Sinh nhật vui vẻ."
Lúc Từ Hi Nhiễm mới nhớ hôm nay là sinh nhật cô, gần đây quá bận nên cô cũng quên mất.
"Em hài lòng với món quà ?"
Có cô gái nào thích nhận quà, cô gái nào thích hoa tươi, cô gái nào thích trang sức xinh chứ. Mà cô thích vàng, còn tặng cô cả một hộp vàng nữa.
Tất cả đều là thứ cô thích, cô thể hài lòng đây.
Từ Hi Nhiễm định tâm tình kích động, gật đầu với . "Thích là , đây gọi món ."
Bàn ăn cũng thiết kế riêng, bên trang trí bằng hoa tươi và nến. Tưởng Dư Hoài nhấn chuông, nhân viên phục vụ tiến châm nến giúp hai , tắt hết đèn . Không khí bữa tối ánh nến lập tức ập đến.
Từ Hi Nhiễm nhớ bao lâu bọn họ cùng ăn cơm như . Giờ phút ánh nến, cô đàn ông đối diện. Dưới ánh nến, bộ vest trông sang trọng, ánh nến màu cam càng tôn lên vẻ tuấn tú khuôn mặt . Bị ánh nến màu cam chói mắt, trong phút chốc cô cảm thấy đàn ông đối diện giống như hoàng tử bước từ truyện cổ tích. Trái tim thể khống chế bắt đầu đập nhanh hơn.
Tưởng Dư Hoài nâng ly với cô, Từ Hi Nhiễm hổ mỉm , cầm ly cụng với .
Lúc trời tối hẳn, hai ăn chút đồ khai vị, pháo hoa đột nhiên bừng sáng ngoài cửa sổ. Lạc Thành cấm b.ắ.n pháo hoa trong nội thành, nhưng vùng ngoại ô thì phép. Mặc dù cách xa, Từ Hi Nhiễm vẫn thể rõ từng đợt pháo hoa rực rỡ nổ tung trung.
Cô bỏ đồ ăn xuống đến bên cửa sổ xem, Tưởng Dư Hoài theo cô qua xem. Pháo hoa nở rộ rơi đáy mắt cô, hai mắt cô như đang tỏa sáng, cô khen: "Đẹp quá!"
"Anh nhớ em từng với , em thích pháo hoa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-137.html.]
Từ Hi Nhiễm : " , lúc nhỏ mỗi tết Nguyên Đán em đều sẽ dẫn em đường xem khác b.ắ.n pháo hoa. Bà b.ắ.n pháo hoa là b.ắ.n cho quan tâm, là đang cầu nguyện ông trời ban phước lành cho đó. Khi bà cũng sẽ mua pháo hoa đưa em bắn." Đó là pháo hoa b.ắ.n riêng cho cô. khi cô đến Lạc Thành thì còn ai b.ắ.n pháo hoa cho cô nữa.
Từ Hi Nhiễm xong qua đầu , đối diện với tầm mắt của Tưởng Dư Hoài. Có thể do hôm nay lãng mạn, tuấn tú, cho cô nhớ tới lúc mới quen . Lúc đối mặt với cô luôn cảm giác chân tay luống cuống. Nhìn mắt , hiểu cô bắt đầu hồi hộp, cô : "Anh em gì, xem pháo hoa ."
"Pháo hoa nào bằng em?"
Ánh mắt của mãnh liệt đến mức khiến má cô nóng bừng.
Tưởng Dư Hoài nâng cổ tay thời gian, chợt một câu: "Sinh nhật vui vẻ."
Từ Hi Nhiễm nghi hoặc, chúc mừng sinh nhật cô ? Sao nữa? Chỉ thấy dứt lời,một con rồng lửa khổng lồ đột nhiên xuất hiện bầu trời, đó con rồng lửa nổ tung trung. Một bông hoa to nở rộ nền trời màu đen, bông hoa đổi màu liên tục. Cuối cùng, dòng chữ "Sinh nhật vui vẻ" hiện lập tức biến mất trong bóng đêm.
Từ Hi Nhiễm che miệng kinh ngạc hồi lâu vẫn khôi phục tinh thần, cô Tưởng Dư Hoài, Tưởng Dư Hoài với cô: "Đây cũng là quà tặng em, thích ?"
Từ Hi Nhiễm nên lời, chỉ gật đầu.
Tưởng Dư Hoài : "Em thích pháo hoa, sẽ b.ắ.n pháo hoa cho em xem. Mẹ em còn, sẽ bà cầu phúc cho em."
Tim Từ Hi Nhiễm đập nhanh, lồng n.g.ự.c nóng bỏng, giống như nhóm lên một ngọn lửa. Cổ họng như cái gì chặn , phát âm thanh nào. Mắt cay cay, nước mắt kìm mà tuôn .
Cô nhớ sinh nhật năm của cô, cũng đột ngột xuất hiện tạo bất ngờ cho cô. Mỗi đều khiến cô thực sự cảm thấy quan tâm. Mà cảm giác còn mãnh liệt hơn nữa. Cô thật sự nhịn , lập tức bổ nhào qua ôm lấy .