Đầu bên điện thoại, Tưởng Dư Hoài im lặng một lúc : “Nếu như cô Từ đồng ý, sẽ cố gắng nhanh chóng dẫn nhà đến cửa bàn bạc với nhà cô.”
“Ừ.”
“Trước lúc đó, chúng sẽ cuộc kiểm tra sức khoẻ hôn nhân . dự định ngày mai khám sức khoẻ hôn nhân, cô Từ rảnh ?”
Người bình thường kết hôn cũng sẽ kiểm tra sức khoẻ khi kết hôn, chứ đừng là con nhà giàu giống như Tưởng Dư Hoài. Từ Hi Nhiễm bày tỏ hiểu , cô : “Có thời gian.”
“Ngày mai sẽ sắp xếp qua đón cô.”
Sáng sớm, mà Tưởng Dư Hoài sắp xếp qua đón, đến đón là A Văn mà là một cô gái.
Cô gái mặc vest, tóc ngắn, giàu kinh nghiệm.
“Xin chào cô Từ, tên là Mông Kiều.” Mông Kiều đưa cho cô một túi tài liệu: “Đây là báo cáo khám sức khoẻ của chủ tịch Tưởng, chủ tịch bảo đưa cho cô xem.”
“Cho xem?”
“Chủ tịch cô quyền tình hình sức khoẻ của chủ tịch.” “...”
Từ Hi Nhiễm nhận lấy túi tài liệu xem lướt qua, báo cáo kiểm tra đầy đủ, các cơ quan nội tạng và các bộ phận, thậm chí Từ Hi Nhiễm còn thấy cái gì mà lượng tinh trùng, mặt cô đỏ ửng dám xem kỹ.
Lúc Từ Hi Nhiễm khỏi nhà, Vương Lệ Lệ và Từ Xương Đông, Từ Đoá đều ở nhà. Bọn họ cũng là Tưởng Dư Hoài tìm cô vì thế hỏi gì cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-21.html.]
Từ Đoá thấy Tưởng tìm Từ Hi Nhiễm dẫn cô thì vui vẻ cho lắm, cũng Tưởng dẫn Từ Hi Nhiễm mua cái gì. Thật khi từ nhà họ Tưởng về, Từ Đoá cứ buồn bực, càng nghĩ càng cam tâm.
Nhà họ Tưởng đúng là vô cùng giàu , nhà họ Tưởng ai ai cũng ăn mặc xinh , đặc biệt là khi thấy Tưởng Dư Hoài, so với những gì cô tưởng tượng thì khác quá lớn. Vốn cô còn nghĩ nhân tài mà trong miệng Vương Lệ Lệ là vẻ ngoài bình thường cơ, suy cho cùng thẩm mỹ của già cũng khác so với bọn họ. khi thấy Tưởng Dư Hoài cô mới phát hiện , của cô miêu tả quá khiêm tốn , chỉ là một nhân tài, quả thực là vô cùng trai. Hơn nữa dáng còn cao ráo, khí chất thì cần là sinh trong gia đình giàu , khác biệt hẳn với bình thường. Tuy khuyết tật, nhưng đeo chân giả là cũng thể bình thường, hề chân gì khác thường, trong đám , chắc chắn là hạc trong bầy gà.
Ông chú trai tiền, còn trưởng thành điềm đạm, ai mà thích? Nếu như lấy khác thì cô cũng chẳng hề cam tâm như thế, cố tình lấy Từ Hi Nhiễm.
Từ nhỏ cô ghét Từ Hi Nhiễm, bởi vì do bọn họ là chị em nên thường ngoài lấy so sánh. Từ Hi Nhiễm học giỏi, cô học bằng cô, mỗi ngoài đều khen Từ Hi Nhiễm giỏi giang thông minh, từ nhỏ đến lớn so sánh như thế, cô ước gì Từ Hi Nhiễm gặp xui xẻo hơn bất kỳ ai.
Sau khi Từ Hi Nhiễm lên đại học vô cùng kiêu ngạo , bây giờ còn gả cho ông chú trai tiền nữa, đến lúc đó thì càng giẫm lên đầu cô hơn.
Từ Đoá càng nghĩ càng tức, khi thấy Từ Hi Nhiễm ngoài thì cô xông đến với Vương Lệ Lệ: “Mẹ, con mới là con gái ruột của , mối hôn nhân như thế vì giới thiệu cho con, giới thiệu cho chị ?”
Vương Lệ Lệ kinh ngạc cô : “Con đang vớ vẩn gì thế?”
“Vốn dĩ chính là như , con là con gái ruột của , con gả cho nhà họ Tưởng chẳng hơn là Từ Hi Nhiễm gả cho nhà họ ? Mẹ mất công mất sức để móc nối cho Từ Hi Nhiễm gả cho tiền, thật sự trông mong rằng chị thể giúp bám họ hàng tiền?”
Vương Lệ Lệ : “Con cho rằng tuỳ tiện giới thiệu ai cũng thể thành công , con so với Từ Hi Nhiễm, nó là sinh viên đại học, con thì ? Người lấy con là vì cái gì của con, học lực trung học phổ thông của con? Nhìn việc con cả ngày chẳng gì cả ?”
Từ Đoá phục : “Thi đỗ đại học gì to tát, chỉ là một con mọt sách mà thôi!” Cô xong tức giận về phòng.
Tuy Vương Lệ Lệ thế với Từ Đoá nhưng là một , thực trong tiềm thức cũng cảm thấy con gái hơn. Nếu về thông minh, Từ Đoá hề kém so với Từ Hi Nhiễm, con bé chỉ dùng trí thông minh của nó việc học mà thôi, thi đỗ trường giỏi nghĩa là Từ Hi Nhiễm thông minh hơn Từ Đoá mà chỉ thể nó chăm chỉ hơn Từ Đoá thôi.