KẾT HÔN CÙNG TỔNG TÀI TÀN TẬT - Chương 37
Cập nhật lúc: 2025-04-08 23:58:28
Lượt xem: 100
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Cập nhật lúc: 2025-04-08 23:58:28
Lượt xem: 100
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
Khoảnh khắc Trình Vân Khải thấy xuất hiện thì suy đoán trong lòng. Thế nhưng khi như vẫn khó mà tin . Lão già tàn tật mà Từ Hi Nhiễm gả chính là ?
hề già, mà dáng cũng gì bất thường, hề chút tàn tật nào. Mặc dù thừa nhận, nhưng đàn ông quả thật ngầu. Hơn nữa còn một loại khí chất chững chạc thành thục và áp bức mà .
Anh nhớ lời Từ Hi Nhiễm với , cô bằng lòng gả cho đàn ông . Anh thật sự thể hiểu, tại cô bằng lòng gả cho một lão già tàn tật chứ? Thế nhưng hiện tại, ngay khi thấy đàn ông , hiểu sự bằng lòng của Từ Hi Nhiễm.
Hiểu như đột nhiên khiến một loại cảm giác nguy cơ.
Tưởng Dư Hoài hỏi: “Cậu thì , là ai? Sao đến tìm cô ?”
Trình Vân Khải khôi phục tâm trạng , cong miệng một cách cợt nhả: “ là bạn thuở nhỏ của cô , và cô lớn lên cùng từ nhỏ, lúc nhỏ còn ngủ cùng giường, cô với ?”
“Không .”
Anh tỏ vẻ bình tĩnh, trả lời cũng lạnh lùng, hề ảnh hưởng bởi lời của .
Trình Vân Khải cảm nhận khiêu khích, thẳng với Tưởng Dư Hoài: “Hôm nay tới dẫn cô .”
Anh khẽ nhướng lông mày, dường như hứng thú với lời của . khí chất của quá mức lạnh lùng, cho dù là cảm xúc quan tâm cũng khiến một loại cảm giác lạnh lùng thâm trầm, lạnh nhạt mở miệng: “Thế nào? Muốn tranh với ?”
Trình Vân Khải nhận sự nguy hiểm trong giọng của , thiếu niên mới đời, tính tình dũng cảm, kiêng dè mà : “Cô trở thành của khi nào chứ?”
“Cô là vợ của , tất nhiên là của , dẫn cô thì đồng ý .”
“Chỉ cần cô bằng lòng theo , quan tâm đồng ý .” Trình Vân Khải qua Từ Hi Nhiễm, : “Từ Hi Nhiễm, em đây.”
Từ Hi Nhiễm ở phía Tưởng Dư Hoài lẳng lặng Trình Vân Khải, trả lời.
Sắc mặt Trình Vân Khải trầm xuống, đuôi mắt phiếm đỏ, giọng lạnh nhạt: “Anh em đây.”
Lúc mặt trời xuống núi, một đám mây rực lửa vẫn lưu phía chân trời. Từ Hi Nhiễm đột nhiên nhớ tới một buổi chiều nào đó năm lớp 11, cô xem Trình Vân Khải chơi bóng, đánh bóng xong bọn họ cùng về nhà, ngang qua một quầy bán quà vặt, Trình Vân Khải mua cho cô một que kem.
“Em là đồ tham ăn, ăn là vui vẻ ngay, hôm nay rầu rĩ thế, cho em đồ ăn mà em cứ cúi mặt xuống, tâm sự gì thì với Khải của em .”
Thật , ngày đó bởi vì thi giữa kỳ mà cô hụt hẫng.
khi đó đúng lúc một ánh hoàng hôn rơi trong mắt Trình Vân Khải, phản chiếu một màu rực rỡ. Thiếu niên ngông cuồng, và mặt đều mạ một tầng màu vàng, xoay tròn quả bóng rổ ngón trỏ. Trong khoảnh khắc đó, .
Cô đột nhiên đùa nên cố ý tỏ vẻ buồn bã, : “Còn thể tâm sự gì chứ, đương nhiên là sợ em trưởng thành sẽ gả .”
Trình Vân Khải bật : “Lo lắng cái gì, thật sự ai thì đành phát lòng lấy em , cũng coi như một chuyện cho xã hội.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-37.html.]
Mặc dù lời của ngứa đòn, mà ngày đó cô cũng thật sự đuổi theo đánh vài cái, thế nhưng lúc câu đó cô vui.
Từ Hi Nhiễm, em đây.
Trước đây, lúc mua kẹo cho cô, cũng với cô như , cô cũng thật sự tung tung tăng cùng . Ngay cả khi cảm thấy cô quá dễ lừa, cho cái kẹo là thể lừa cô theo.
Thật cô dễ lừa mà bởi vì là Trình Vân Khải, cô bằng lòng cùng .
Lúc , mặc áo khoác màu vàng đỏ, cho cô nhớ tới thiếu niên sẽ cưới cô ánh hoàng hôn đó. Bọn họ là thanh mai trúc mã, nương tựa lẫn từ nhỏ, cãi ầm ĩ mà lớn lên.
Cô luôn cho rằng cô và Trình Vân Khải sẽ bao giờ chia xa.
Cô luôn cho rằng, chỉ cần là Trình Vân Khải dẫn cô , cô sẽ theo chút do dự.
Hoàng hôn ngày cũng như hiện tại, thế nhưng bọn họ đều trưởng thành. Trưởng thành thực sự là một chuyện tàn nhẫn. Hoàng hôn lúc nào cũng , thế nhưng chuyện đều như .
“Anh trở về , sẽ cùng .”
Từ Hi Nhiễm biểu cảm của cô lúc như thế nào, nhưng lời của cô vô cùng dứt khoát.
Trình Vân Khải sững sờ mất mấy giây, một quá mức khiếp sợ ngược sẽ biểu cảm gì, giống như lúc .
Mặc kệ xảy chuyện gì, Từ Hi Nhiễm sẽ luôn luôn bên cạnh . Rõ ràng cô và đàn ông đang khiêu khích . Thế nhưng , cô phía đàn ông xa lạ và rời .
“Từ Hi Nhiễm!”Anh nghiến răng nghiến lợi gọi tên cô.
“Anh Trình Vân Khải, , cũng hài lòng với cuộc sống hiện tại.”
Cũng chỉ kém thẳng với , đừng đến quấy rầy nữa.
Trình Vân Khải khẩy: “Được, , Từ Hi Nhiễm, em .”
Anh kìm đôi mắt đỏ hoe, cô chằm chằm, đáy mắt tràn đầy lửa giận và oán hận. Anh lùi từng bước, đó xoay rời .
Từ Hi Nhiễm thở phào một nhẹ nhõm.
Người đàn ông cô chợt xoay đối diện với cô. Từ Hi Nhiễm đôi mắt lạnh lùng thâm trầm của , cứng đờ, tựa như đứa nhỏ sai. Cô cảm thấy hụt hẫng, vội : “Xin Tưởng, cũng sẽ đến đây tìm . Cũng trách giải thích rõ với nên mới nghĩ ép gả.”
Anh cau mày, tỏ thái độ gì với lời giải thích của cô, mà hỏi một câu: “Em gọi là Tưởng? Bây giờ chúng là vợ chồng, em vẫn khách khí với như ?”
Từ Hi Nhiễm: “...”
Cô hiểu tại đột nhiên sửa cách xưng hô của cô. Mà gọi là Tưởng thì gọi là gì, gọi chồng ? Từ Hi Nhiễm thử một chút, phát hiện cô gọi miệng , nên gọi là gì đây, gọi Dư Hoài? hơn cô nhiều tuổi như , xưng hô cảm giác tôn trọng cho lắm.
Suy tư một hồi, cô thử gọi: “Anh Dư Hoài.” “Ừm.”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.