Từ Hi Nhiễm xuống tầng, cô lập tức phát hiện một chiếc xe ô tô màu đen đang đỗ ở cạnh cây lựu bên ngoài ký túc xá. Vì bóng râm của cây che khuất, lúc cô về thấy nó.
Từ Hi Nhiễm dám tin là Tưởng Dư Hoài thật sự đến đây,
mãi cho đến khi A Văn giúp cô mở cửa xe, cô thấy đàn ông trai mặc bộ quần áo sang trọng bên trong xe.
Đã gần hai tháng cô gặp Tưởng Dư Hoài , tuy rằng hai tháng , hai thỉnh thoảng vẫn gọi điện thoại cho , nhưng mỗi Từ Hi Nhiễm nhớ đến tất cả chuyện giữa cô và Tưởng Dư Hoài thì cô đều cảm thấy chân thật, giống như là giấc mơ .
Anh vẫn mặc vest thắt cà vạt như lúc , hình tượng của so với trong tưởng tượng của cô thì càng sinh động hơn, càng chân thực hơn, cũng càng khiến cho cô cảm thấy áp lực. Không vì , thấy xuất hiện ở đây, cô tự chủ mà cảm thấy căng thẳng, cô cứ nghĩ là quen với sự tồn tại của .
Từ Hi Nhiễm lên xe hỏi: “Sao Dư Hoài đến đây?”
“Đến chi nhánh công ty kiểm tra, trùng hợp là sinh nhật của em cũng sắp đến nên qua thăm em.”
Cái cảm giác chắc chắn khi kết hôn bởi vì câu của trở nên chân thực hơn một chút. Cô kết hôn , một chồng, sẽ đến thăm cô khi sắp đến ngày sinh nhật.
Trái tim Từ Hi Nhiễm ấm lên, cô hỏi: “Sao gọi điện thoại bảo ?” Khiến cô chẳng chuẩn gì nên khá bất ngờ.
“Như thôi.”
Từ Hi Nhiễm cảm thấy chắc bận quá nên quên, việc trầm trưởng thành, giống như kiểu cố ý tạo bất ngờ cho khác.
“Em ăn gì?” Anh hỏi.
“Cái gì cũng , kén chọn.”
Cuối cùng Tưởng Dư Hoài chọn món Âu, một nhà hàng món Âu nổi tiếng ở Bắc Đằng, ngỗng nướng ở đây ngon.
Ăn xong ngoài, Từ Hi Nhiễm hỏi: “Anh Dư Hoài ở chỗ bao lâu?”
“Sẽ ở một thời gian.”
“Thế sống ở ? Ở bên nhà ba ?”
“Ở đây một căn hộ, ngày mai em tiết học ? Nếu tiết học thì thể về ở cùng .”
Trái tim của Từ Hi Nhiễm đập mạnh một cái, cô : “Ngày mai tiết học buổi sáng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-54.html.]
“Thế thì đợi em tan học, sẽ bảo A Văn đến đón em.” “Ừ.”
Trả lời xong đột nhiên Từ Hi Nhiễm ý thức cách thời gian cô phẫu thuật qua mấy tháng , lúc đó bởi vì bác sĩ dặn qua hai tháng thì mới thể quan hệ vợ chồng, thế nên bọn họ mới tách phòng ngủ, bây giờ thời gian hai tháng qua từ lâu.
Bọn họ kết hôn lâu như mà vẫn sinh hoạt vợ chồng, lúc là bởi vì phẫu thuật tình hình cho phép, mà bây giờ… Từ Hi Nhiễm chỉ cảm thấy mặt nóng bỏng, dám Tưởng Dư Hoài nữa .
Tưởng Dư Hoài đưa cô đến ký túc xá, khi xuống xe Từ Hi Nhiễm suy nghĩ một chút hỏi: “Nếu buổi tối Dư Hoài việc gì, là dẫn dạo trường của bọn ?”
Lâu lắm Từ Hi Nhiễm thấy , tuy rằng ở mặt cô vẫn thể thả lỏng mấy, nhưng hiểu cô ở bên lâu hơn một chút.
“Cũng .”
Thời tiết sắp chuyển lạnh, khi xuống xe, Tưởng Dư Hoài mặc thêm một chiếc áo khoác bên ngoài bộ vest. Chiếc áo khoác dài thẳng tắp, mỗi một chi tiết đều may cẩn thận, dáng cao ráo, bộ đồ mặc lên hợp với khí chất của .
Chỗ Từ Hi Nhiễm ở là khu trường cũ, khung cảnh , nhưng rốt cuộc cũng trải qua năm tháng , vườn trường toát lên vẻ cổ xưa. Từ Hi Nhiễm ở trường trang điểm gì, cũng bởi vì gặp Tưởng Dư Hoài nên mới vội vàng bôi chút kem trang điểm khi .
Vườn trường cổ xưa và bộ đồ đơn giản của cô cũng coi như hợp , nhưng bên cạnh là một Tưởng Dư Hoài vô cùng xuất sắc thì là sự tương phản hài hoà. Anh nên ở chỗ xa hoa lộng lẫy như ánh trăng vây quanh, toả sáng rực rỡ.
Tưởng Dư hoài hề mất tự nhiên, thấy cô giảng giải về lịch sử của trường, thỉnh thoảng còn gật đầu mấy cái.
“ , Dư Hoài sinh nhật của ?”
“Trước khi kết hôn, trong nhà tìm tính ngày sinh và bát tự của chúng . Ngày sinh và bát tự của em là kế của em đưa, lúc đó từng qua nên nhớ .”
Từ Hi Nhiễm gật đầu, cô còn sinh nhật của : “Xin , còn ngày sinh nhật của Dư Hoài.”
“Không gì xin , ngày tháng còn dài, sẽ .”
“Nếu bây giờ , là Dư Hoài trực tiếp cho ngày sinh nhật của là ngày nào ? sẽ nhớ kỹ, đợi đến lúc sinh nhật , sẽ chúc mừng.”
“Ngày sinh nhật của tế nhị.” Anh dừng một lát mới : “Tết Thanh minh.”
“...”
“Em vẫn học múa chứ?” Anh chuyển chủ đề hỏi cô.
“Về trường nhiều việc, còn bận rộn chuyện tuyển dụng mùa thu, thời gian học, nhưng thỉnh thoảng vẫn sẽ đến câu lạc bộ tập.”
“Sau gì?”