KẾT HÔN CÙNG TỔNG TÀI TÀN TẬT - Chương 81
Cập nhật lúc: 2025-04-15 04:36:07
Lượt xem: 109
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Dư Hoài cả buổi thấy cô trả lời, cúi đầu , liền thấy cô đang mím môi , đang điều gì, nhưng rõ ràng là lơ đễnh. Tưởng Dư Hoài dừng bước hỏi: “Em ?”
Từ Hi Nhiễm áy náy: “…”
Cô sợ Tưởng Dư Hoài tức giận, vô thức nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Xin Dư Hoài, lơ đãng.”
Tưởng Dư Hoài liếc bàn tay cô nắm chặt, dĩ nhiên cũng phát hiện hôm nay cô cố tình thiết với , cô gái thẹn thùng và bảo thủ, hiếm khi chủ động, hôm nay thế? Tưởng Dư Hoài suy nghĩ một lát, dứt khoát trực tiếp với cô: “Em nhu cầu gì thì thẳng với .” Không cần dùng cách để thử dò xét lấy lòng .
Từ Hi Nhiễm: “? ? ?”
Từ Hi Nhiễm hiểu, đang tự ngẫm , nhiều như mà cô tập trung, vẻ tôn trọng , ngờ đột nhiên hỏi .
“ nhu cầu gì, Dư Hoài cho nhiều lắm , mãn nguyện .”
Không nhu cầu gì thì hôm nay chủ động , nhưng mà cảm giác cũng tệ.
Trên bãi biển thỉnh thoảng những bán hàng rong đến bán những đồ vật nho nhỏ. Lúc một đẩy xe bán hàng ngang qua, xe chất một đống ống thổi bong bóng đủ màu sắc, ít xúm mua.
Từ Hi Nhiễm cũng thu hút. Tưởng Dư Hoài thấy vẻ cô thích thú, hỏi: “Có mua một cái về chơi ?”
“Có.”
Tưởng Dư Hoài dắt cô qua hỏi: “Em màu nào?”
Từ Hi Nhiễm lấy một cái màu xanh, Tưởng Dư Hoài trả tiền. Từ bé Từ Hi Nhiễm thích thổi bong bóng nhất, thổi bong bóng to nhất thể, để nó bay lên, nhẹ nhàng dùng lòng bàn tay hất lên, bong bóng bay càng cao thì cô càng vui.
Trên bãi biển nhiều trẻ con, chúng thi xem ai thổi bong bóng to hơn. Từ Hi Nhiễm cũng chơi, cô thổi bong bóng to nhất thể, giống như hồi nhỏ, nhẹ nhàng hất lên để nó bay lên, tiếc là bong bóng chỉ bay lên mười xăng-ti-mét thì vỡ toang. Vừa khéo Tưởng Dư Hoài đang bên cạnh cô, dáng cao hơn cô một chút, lúc bong bóng vỡ, nước bong bóng b.ắ.n rơi trúng mặt .
Từ Hi Nhiễm giật , vội vàng : “Xin , xin .” Cô vội vàng dùng tay gạt nước xà phòng mặt .
Bàn tay mềm mại vuốt ve khuôn mặt, ánh mắt Tưởng Dư Hoài tối , đột nhiên nắm lấy tay cô.
Từ Hi Nhiễm cảm nhận biểu hiện của lắm, cô vô cùng hối hận, : “Anh Dư Hoài, cố ý.”
“Sao còn sờ mặt ?” “...”
Hiện giờ trong lòng cô đang thấy áy náy, nên cũng để ý giọng điệu của đổi.
“ xin .” Cô nhẹ giọng .
Đáy mắt dần trầm xuống, Từ Hi Nhiễm cảm thấy phật lòng , lòng cô bỗng luống cuống, cô vội vàng nắm lấy tay đặt lên mặt : “Hay là xoa ?”
Sau khi thực hiện xong hành động , cô mới ý thức là ngốc, cô lập tức cảm thấy hối hận, nhưng ngờ thật sự học động tác của cô, dùng ngón tay cái xoa nhẹ mặt cô.
Mặt cô thực sự mềm, xoa lên thấy trơn láng mềm mại, cặp má lúm đồng tiền cong cong xinh xắn đó, véo lâu , xoa mấy cái liền nhịn , nhẹ nhàng véo mặt cô.
Từ Hi Nhiễm ngơ ngác , Tưởng Dư Hoài bình thường nghiêm chỉnh thế mà hành động véo mặt khác mấy đắn như .
Tưởng Dư Hoài đối diện với ánh mắt cô, dừng hành động hỏi: “Véo đau ?”
Dường như để an ủi cô, dùng mu bàn tay nhẹ nhàng xoa lên má cô, hiểu , động tác như dỗ trẻ khiến trái tim Từ Hi Nhiễm trở nên mềm nhũn.
Cảm giác khiến thấy thoải mái, hơn nữa cô tự nhủ rằng nếu tỏ mật thì đừng nên đơ nữa, đáp , đừng để cảm thấy cô lạnh nhạt với nữa. Dẫu rằng cô ngượng ngùng, dẫu rằng chỉ nghĩ đến chuyện đáp thì cô thấy lo lắng, thế nhưng cô vẫn liều lĩnh nghiêng đầu, hôn nhẹ lên ngón tay .
Như chắc là quá đáng chứ?
Cảm giác ẩm ướt đọng ngón tay , đáy mắt Tưởng Dư Hoài càng trầm xuống, hôm nay cô ? Có lẽ cô chỉ vô tình thôi, dù cô gái ngây thơ, thể cố ý trêu chọc , chắc chỉ gần gũi thôi đúng ? mà cô rằng, sự gần gũi của cô dễ kích thích đàn ông lớn tuổi ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-81.html.]
Sau khi hôn xong hai má Từ Hi Nhiễm đỏ bừng, cô dám mặt .
Tưởng Dư Hoài điều hòa thở, đè nén sự ham chợt lóe lên trong đáy mắt, : “ một chiếc du thuyền ở gần đây, em chơi một lát ?”
Từ Hi Nhiễm bao giờ du thuyền, cô cảm thấy mới lạ, đáp: “Có.”
Có phụ trách chuyên lái du thuyền, chiếc du thuyền nhanh lắm, Từ Hi Nhiễm boong tàu, gió biển mát rười rượi thổi mặt. Đập mắt cô là mặt biển mênh m.ô.n.g vô tận, bầu trời xanh ngắt trong veo trải dài đến tận chân trời. Trời xanh biển biếc, gió thổi mơn man, thật sự khiến khoan khoái trong lòng.
Tưởng Dư Hoài đến bên cạnh cô, hỏi: “Em thích ?” “Thích.”
Tưởng Dư Hoài sườn mặt của cô, gương mặt cô thể hiện rõ sự vui vẻ, hình như tâm trạng khá . Anh im lặng một hồi, bước đến cô, từ phía vòng hai tay lên nắm lấy lan can, vây cô giữa. Từ Hi Nhiễm ngờ sẽ đột nhiên tiến tới gần, thở bất ngờ bao quanh, tim cô tự chủ đập nhanh hơn, ngay cả nhịp thở cũng trở nên gấp gáp.
Tưởng Dư Hoài cúi , áp mặt cổ cô, thấy tai cô từ từ đỏ lên, phần cổ cũng nhuốm màu hồng nhạt. Cô bé đúng là ngượng ngùng thật.
dáng vẻ phủ một lớp phấn của cô thật đáng yêu.
Từ Hi Nhiễm cố gắng bình tĩnh, là chồng cô, âu yếm cô thì , đừng hổ như , đáp chứ.
Cô từ từ thả lỏng cơ thể đang căng thẳng, ngả dựa lồng n.g.ự.c .
Đương nhiên Tưởng Dư Hoài cũng cảm nhận , cúi đầu tai cô, hình như càng đỏ hơn, rõ ràng là ngượng ngùng chịu mà vẫn đáp sự gần gũi của .
Đáy mắt Tưởng Dư Hoài trầm hơn, nhưng khóe miệng nhẹ nhàng cong lên một nụ , dáng vẻ xem đúng như dự đoán.
Dáng vẻ của cô trông dễ thương, đột nhiên nảy ý trêu chọc cô, từ từ để môi tiến gần tai cô.
Tiếng thở dốc và nóng càng đến gần càng kích thích Từ Hi Nhiễm nhắm chặt mắt, tự nhủ bình tĩnh cố thư giãn, nhưng nụ hôn mà cô tưởng tượng hề xảy , đôi môi Tưởng Dư Hoài chạm vành tai cô dừng , thở phun đó từng đợt.
Ý giấu trong đáy mắt, thấy biểu cảm của cô thật sự đáng yêu, với cô: “Chúng trong?”
Cô đè nén nhịp tim đang đập nhanh, gật đầu với .
Lúc Tưởng Dư Hoài mới buông cô , khoang thuyền, Từ Hi Nhiễm lấy tay ấn ngực, điều chỉnh nhịp thở một lúc, theo .
Khoang thuyền rộng rãi, giường, ghế sofa và cả bàn ăn. Từ Hi Nhiễm trong thì thấy Tưởng Dư Hoài đang ghế sofa. Anh gác tùy ý một cánh tay dài lên lưng ghế, còn tay đặt lên đầu gối. Thấy cô , với cô: “Lại đây.”
Từ Hi Nhiễm ngoan ngoãn đến bên cạnh , định xuống bên cạnh, thì : “Ngồi lên đùi .” Anh hiệu bảo cô lên đùi.
Từ Hi Nhiễm đỏ mặt, nhưng nghĩ đến chuyện cô lên sẽ tổn thương chân , thấy sự lo lắng trong mắt cô, : “Không , đây.”
Từ Hi Nhiễm nghĩ đến phản kháng đó, khiến thất vọng nữa, tuy ngại nhưng cô cũng ngoan ngoãn xuống đùi , nhưng sợ đè lên , cô chỉ nửa mông. Không ngờ ôm eo kéo cô lòng, ôm chặt cô trong lòng.