thật trong lòng bà cũng mong chờ, mong chờ Dư Hoài thể đứa con của nó, cũng mong chờ thể ôm cháu nội, bây giờ bà nghỉ hưu , mỗi ngày ở nhà vô cùng rảnh rỗi.
Lúc Tưởng Dư Hoài về phòng, Từ Hi Nhiễm ngủ . Tưởng Dư Hoài đến bên giường khuôn mặt ngủ say của cô, chọc mặt cô : “Không đợi về ngủ ?”
Giọng điệu trách móc, nhưng vẻ mặt dịu dàng, lên giường, ôm cô trong lòng, hôn lên trán cô.
Năm nay Từ Hi Nhiễm nhận nhiều lì xì. Gần như mỗi lớn trong nhà họ Tưởng đều chuẩn lì xì, đến cả Tưởng Dư Hoài cũng cho cô một bao lì xì. Đây là năm mới khí Tết nhất mà Từ Hi Nhiễm từng trải qua, giống như cô thật sự là đứa trẻ lớn yêu thương , nhận nhiều bao lì xì như thế, nhiều quan tâm yêu thương như , tất nhiên tâm trạng cũng trở nên vui vẻ.
Sau Tết, Từ Hi Nhiễm dẫn Tưởng Dư Hoài về nơi cô sống khi còn nhỏ. Thành phố ở bên cạnh Lạc Thành, của cô chôn cất tại khu mộ tập thể ở quê.
Từ Hi Nhiễm mua hương nến và tiền giấy, Tưởng Dư Hoài tự thắp hương khấn mộ cô.
“Mẹ em yên tâm chuyện em gả cho ?” Tưởng Dư Hoài hỏi cô.
“Chỉ cần em bằng lòng, em sẽ yên tâm.”
Mẹ của Từ Hi Nhiễm mất lúc cô sáu tuổi, khuôn mặt của trong ký ức của cô trở nên mơ hồ. cô mãi mãi quên là vui vẻ yêu đời, tràn đầy hy vọng với tương lai, gì thể đè ép bà. Hơn nữa chỉ cần cô thích, sẽ nghĩ cách chiều lòng cô, thế nên nếu như cô hài lòng với Tưởng Dư Hoài, bà cũng sẽ hài lòng.
Trên đường về, Tưởng Dư Hoài hỏi cô: “Sao em mất?”
“Một tai nạn ngoài ý , một tai nạn bất ngờ vô cùng tình cờ.”
Từ Hi Nhiễm từng qua một câu, sinh mệnh của một là do trời cao quyết định, sống bao lâu, trải qua những gì, từ lúc bắt đầu thiết kế sẵn , mỗi đều sẽ bước theo đúng như kịch bản thiết kế sẵn đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ket-hon-cung-tong-tai-tan-tat/chuong-90.html.]
Chính vì như thế, của cô mới tình cờ ngang qua toà nhà , trùng hợp là ống thép lan can của toà nhà lâu năm sửa chữa rơi xuống, đúng lúc đập trúng bà.
Chuyện kỳ lạ và khó thể tin là kịch bản của cô.
Sau kỳ nghỉ Tết, Từ Hi Nhiễm đến công ty kế toán mà cô liên lạc phỏng vấn, kết quả phỏng vấn , đối phương hài lòng với cô, khi cô nghiệp thể đến đó .
Tóm chuyện đều thuận lợi, năm trôi qua . Có điều khi nghỉ Tết đối mặt với một chuyện nhức đầu, rốt cuộc nên kiện Từ Xương Đông và Vương Lệ Lệ ?
Tết năm nay, Từ Xương Đông và Vương Lệ Lệ sống , đến cả Từ Đoá cũng gặp hoạ, bọn họ nhốt ở trại tạm giam, mãi cho đến mùng năm tháng Một mới thả .
Mà chuyện đầu tiên khi ngoài đương nhiên là liên lạc với Từ Hi Nhiễm. Từ Xương Đông và Vương Lệ Lệ tính nghiêm trọng của chuyện , cũng một khi Từ Hi Nhiễm kiện họ, bọn họ sẽ đối mặt với lao tù đáng sợ.
Thế nên ở trong điện thoại, Vương Lệ Lệ dùng giọng điệu ngọt ngào mà nay bà từng dùng: “Hi Nhiễm, dù chúng cũng là một nhà, nếu như con thật sự kiện bọn thì họ hàng và hàng xóm sẽ đánh giá con thế nào?”
Bây giờ Từ Hi Nhiễm gả cho , chẳng liên quan gì đến hàng xóm cả, họ hàng của hai đó cũng chẳng liên quan gì đến cô.
Vương Lệ Lệ đợi mãi cô đáp , trong lòng càng hoảng loạn: “Mẹ chuyện bọn là đúng, là sai của chúng , chúng nhận hình phạt . Con nghĩ mà xem, nếu như con thật sự kiện chúng , bố và em gái của con sẽ tù, dù bọn họ cũng là nhất của con, một khi bọn họ tiền án , đối với con và con của con cũng là chuyện .”
Điều Vương Lệ Lệ đúng, nếu như Từ Xương Đông tiền án tiền sự, đúng là thực sẽ ảnh hưởng đến cô, sẽ ảnh hưởng đến chồng cô, đối với đứa con của cô cũng ảnh hưởng nhất định.
Đây cũng là điều mà Từ Hi Nhiễm băn khoăn nhất.
“ thể kiện các .”