Kết hôn với đối thủ của idol - Chương 57: Nhận giải thưởng
Cập nhật lúc: 2025-01-18 14:30:51
Lượt xem: 119
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảnh cuối cùng của đoàn phim tại Paris cũng là cảnh cuối cùng trong kịch bản giữa Nghi Thư và Tần Thiếu An.
Cảnh sắp đặt vài chục năm khi Nghi Thư tự sát, khi đó Tần Thiếu An già yếu, xe lăn còn . Một buổi trưa nọ, Tần Thiếu An trong sân phơi nắng, trời dần âm u, gió mưa kéo đến, trong thoáng chốc ông mơ quãng thời gian du lịch cùng Nghi Thư khi còn trẻ.
Trong mơ, ông thấy và Nghi Thư vẫn ở Pháp, con đường Paris lúc nửa đêm một bóng , họ ôm khiêu vũ.
Trong mơ, Nghi Thư cắt cụt chân, mặc chiếc váy dài màu xanh chàm đầu họ gặp , đôi chân hảo như một chú bướm đầy sức sống.
Cảnh là một cảnh đêm lớn, Khổng Minh Khôn cần lấy hai bối cảnh, một nửa đêm, một lúc bình minh.
Ông định dùng đoạn đoạn bổ sung, đó cắt phần cuối phim, để Nguyễn Du và Đoàn Lâm tự do thể hiện.
Nguyễn Du suýt chút nữa thì vui mừng đến phát , xe lăn hơn hai tháng, cuối cùng cũng dậy !
Địa điểm là một con đường ven sông Seine.
Tại trường , Lâm Thanh mang đến cho cô một túi nhỏ dán giữ nhiệt: "Cái , nãy thầy Đoàn gửi, bảo chị dán trong áo khoác lông."
"Đoàn Lâm ?" Nguyễn Du nhận lấy, thò đầu về phía Đoàn Lâm
Anh đang trò chuyện với Khổng Minh Khôn, như thể cảm nhận ánh mắt của cô, ngước mắt về phía , dừng .
Nguyễn Du lập tức nở một nụ thiện tiêu chuẩn, giơ gói giữ nhiệt lên, cảm ơn .
Quan hệ giữa cô và Đoàn Lâm hiện tại chút vi diệu.
Nói thế nào nhỉ, cô cảm thấy giống như một phạm nhân cải tạo đang chuộc tội.
Từ khi chính đó chuyện cô từng là antifan của , bây giờ cô thể hiện vô cùng thiện.
Nguyễn Du mở áo khoác lông, dán gói giữ nhiệt, đầy cảm giác u sầu.
Huhu, thật là hổ!
Chuẩn đấy, Khổng Minh Khôn bước đến dặn cô về điệu valse: "Điệu dễ nhảy thôi, khi , cô chỉ cần theo Đoàn Lâm, sẽ dẫn dắt cô, cần câu nệ động tác, cần hiệu quả tự nhiên, hai cứ tự do thể hiện."
Nguyễn Du gật đầu đồng ý, cởi áo khoác, qua.
Các máy vị trí.
Lúc là 12 giờ đêm tại Paris, qua đường vẫn khá đông, vây quanh hàng rào của đoàn phim. Dù cách khá xa nhưng vẫn chút ồn ào.
Phó đạo diễn trợ lý bật một đoạn nhạc nền, át tiếng , nhạc nền cho cảnh khiêu vũ của họ.
"Vô Thanh Kinh Lôi, cảnh thứ 268, máy một, Action!"
Nguyễn Du vịn vai Đoàn Lâm, eo nắm giữ. Hai theo động tác tiêu chuẩn, phần giống như đang ôm hờ.
Trong điệu valse, nam gần như kiểm soát bộ nhịp điệu, cô chỉ cần thả lỏng, để Đoàn Lâm dẫn là .
Đầu óc cô thả lỏng.
Cảnh xa, thu âm, cô thấy Đoàn Lâm hỏi:
"Lạnh ?"
Cô trả lời thật: "Hơi lạnh."
"Dẫm lên chân ." Đoàn Lâm cúi mắt giày của cô, ngắn gọn.
"… Sao mà dẫm ?" Nguyễn Du nhỏ giọng, " giày cao gót mà."
Ngay giây , eo cô siết chặt, Đoàn Lâm nhấc lên trung, váy xoay nửa vòng , khiến cô giật vội ôm chặt cổ .
Trong khung hình, Nguyễn Du Đoàn Lâm nâng lên xoay nửa vòng, phản ứng nhanh đá bay giày cao gót trong trung, đáp đất, chân trần giẫm lên mu bàn chân của .
Khoảng cách giữa hai đột ngột thu hẹp, đầu cô gần như tựa vai Đoàn Lâm.
Toàn bộ trọng lượng đều dồn lên , thật sự là dẫn dắt nhảy.
Khổng Minh Khôn chằm chằm màn hình, , hô cắt.
Trong lòng chút nghi hoặc, gần đây hai phối hợp ngày càng ăn ý nhỉ?
"Quay xong bộ , dự định gì?" Đoàn Lâm nhàn nhạt hỏi.
"Hả?"
Sau ? Nguyễn Du nhất thời phản ứng kịp, đối thủ chuyện định hướng tương lai với cô ??
Nghĩ ngợi một lúc: " cũng nữa."
Nguyễn Du: " thích show, cũng thích đóng phim, kén chọn, chỉ xem quản lý của sắp xếp thông báo thế nào thôi."
"Thị trường phim ảnh mà công ty em nhiều, cái càng ít." Đoàn Lâm dừng một chút, bình thản, "Nếu em tập trung diễn xuất, thể chuyển công ty."
"Chuyển công ty... chuyển ?" Cô mà ngẩn .
Bối rối một lúc lâu, dần dần nảy một suy nghĩ thể tin: "Không là, chuyển qua công ty của chứ?"
Đoàn Lâm đáp .
Nguyễn Du c.h.ế.t lặng, phản ứng đầu tiên là đối thủ điên, phản ứng thứ hai là bản điên.
Cô còn nghiêm túc suy nghĩ về chuyện đóng phim nữa.
Đối với ngôi , nhận hợp đồng quảng cáo và tham gia sự kiện thương mại là kiếm nhiều tiền nhất, nhưng đóng phim dù kiếm nhiều tiền, đồng nghĩa với việc cơ hội đoạt giải, mà đoạt giải nghĩa là thật sự nổi tiếng. Trong giới giải trí, ai danh lợi.
Thực , Đoàn Lâm sai, nghệ sĩ trướng Truyền Thông Thương Ảnh đều theo con đường tạo ngôi , công ty thể giúp nghệ sĩ giành show truyền hình và hợp đồng quảng cáo , nhưng mảng điện ảnh khá yếu. Kịch bản và đạo diễn giỏi đều là miếng bánh vàng mà hàng vạn tranh giành, thậm chí đối với những đạo diễn lớn như Khổng Minh Khôn, chỉ họ chọn nhà đầu tư và diễn viên, còn nhà đầu tư khó chen đoàn phim.
Vậy nên, việc chương trình tạp kỹ và hợp đồng quảng cáo dựa độ nổi tiếng, nhưng để nhận nguồn tài nguyên phim ảnh chất lượng dựa may mắn. Dù cho An Trác Tây là một quản lý vàng, nhưng ở lĩnh vực cũng khó mà ăn .
Đoàn Lâm thì giống .
Vòng tròn điện ảnh vốn dĩ nhỏ. Anh đóng phim nhiều năm, nhận giải thưởng ngừng, những đạo diễn nổi tiếng cần quen sớm quen cả .
Từ khi thành lập công ty riêng, còn lôi kéo Quách Bân – át chủ bài của Đông Ảnh thì hiện giờ chắc chắn ít nghệ sĩ ký hợp đồng với công ty của . Dù đội của xoay xở hết việc, thì lưng vẫn còn Đông Ảnh của nhà họ Đoàn – một trong những ông lớn trong ngành giải trí phim ảnh.
Nguyễn Du chấn động, lẩm bẩm: “Anh đang đào góc tường ?”
Bàn tay ở eo đột nhiên siết chặt.
Đoàn Lâm cúi , cằm đặt lên hõm cổ cô, thấp giọng hỏi: “Góc tường của ai?”
“... Của ba .”
Không chứ, thật sự sợ cô Lăng Giác băm nát ??
Cô thật sự tò mò: “Tại ký hợp đồng với ?”
Đoàn Lâm trả lời ngay.
Nguyễn Du lúc thấy biểu cảm của , chờ đợi một lúc.
Sau khoảnh khắc im lặng, Đoàn Lâm đáp: “Bù đắp.”
Cô “ồ” một tiếng, thì là cô kiếm tiền cho .
Nguyễn Du: “Vậy để … suy nghĩ .”
Nói xong trong lòng liền hiện lên vô suy nghĩ. Không bàn đến việc nếu cô ký hợp đồng với công ty của Đoàn Lâm, anti-fan xử lý , nhưng đóng phim cũng xem cô… còn thời gian .
Cô còn sống bao lâu nữa.
“Cắt!”
Khổng Minh Khôn ở xa hô cắt, ló đầu khỏi màn hình giám sát: “Cảnh xa đạt yêu cầu ! Động tác giữ nguyên, thêm một cảnh cận!”
Chuyên viên trang điểm vội vã chạy lên dặm phấn cho cả hai, cuộc đối thoại liền gián đoạn.
Nguyễn Du vẫn giày của Đoàn Lâm, Lâm Thanh nhân lúc dặm phấn nhanh chóng bước đến khoác áo cho cô. Cô đang ôm cổ Đoàn Lâm, tay, Đoàn Lâm liền nhận lấy áo, đích khoác lên cho cô.
Cô ngước lên , chỉ thấy chiếc cằm góc cạnh rõ nét của , ngẩng lên chút nữa, hàng mi dài như cánh chim đen, đôi mắt thản nhiên chẳng cảm xúc gì.
Tối hôm đó, cảnh kéo dài đến hai giờ sáng. Giữa buổi nghỉ, cả đoàn phim đến quán cà phê gần đó nghỉ ngơi hai tiếng, khi gần đến lúc bình minh, thêm một cảnh giữa Nguyễn Du và Đoàn Lâm.
Cảnh vẫn là con đường đó, ánh sáng bình minh dần ló từ chân tháp Eiffel, ánh nắng ban mai như ngọn lửa mới sinh, phủ ánh vàng óng ánh khắp dòng sông Seine.
Trong giấc mơ của Tần Thiếu An, Nghi Thư nhảy xuống vực thẳm đêm khuya hôm đó.
Anh và cô ôm con phố vắng ở Paris, khiêu vũ, chờ đợi đêm dài tăm tối qua , cuối cùng cũng đợi cảnh bình minh .
Sáng hôm đó, đoàn phim tất cảnh ở Pháp. Nguyễn Du về khách sạn ngủ vài tiếng, chiều theo đoàn phim sân bay trở về nước.
Sau hơn mười tiếng đồng hồ, máy bay hạ cánh xuống sân bay thủ đô.
Đoàn phim cần chuyển địa điểm đến Tô Châu để tiếp cảnh , ba ngày nghỉ ngơi. Mọi chia tay tại sân bay.
Trước khi , trợ lý đạo diễn chào từng diễn viên: “Tiểu Du, vài ngày nữa gặp ở Tô Châu nhé.”
“Được, đây.” Nguyễn Du mỉm .
Giữa tháng 12, bộ phim cổ trang “Cung Dạ Hành” mà Nguyễn Du đóng hồi đầu năm cuối cùng phát sóng. Bộ phim chiếu song song hai đài, vài tập đầu tỷ suất xem khá .
Fan của Nguyễn Du, những gần như “sắp đói khát” vì chờ đợi, bất ngờ như cứu sống, thi mở TV, điện thoại để theo dõi phim. Họ hét lên: “Có idol việc ngừng thật là hạnh phúc!!”
Trong “Cung Dạ Hành,” Nguyễn Du đóng vai nữ phụ, một sát thủ lạnh lùng triều đình đào tạo, câm. Sát thủ tuyến tình cảm, vốn dĩ nhận lệnh truy sát công chúa nhỏ của một quốc gia diệt vong, nhưng dần hào quang của nữ chính cảm hóa, lưng ủng hộ phe công chúa, cuối cùng giúp công chúa trả thù kẻ diệt quốc.
Không thoại , tuyến tình cảm càng hơn! Fan hò reo: “Chúng quan tâm! Chúng chỉ cần nhan sắc!!”
Mỗi khung hình của Nguyễn Du trong phim với kiểu tóc đuôi ngựa cao, trang phục đen bó sát đều fan chụp và lưu trữ, từng cảnh đánh đều tua chậm nhiều để xem. Cô dùng thế trong cảnh hành động, vòng eo nhỏ, đôi chân dài, đánh võ mạnh mẽ mắt. Kiểu tóc đuôi ngựa cao , thậm chí ngay cả đỉnh đầu của cô cũng hơn hẳn các diễn viên nữ khác!!
Phim phát sóng, các cảnh hành động của Nguyễn Du lên hot search. Trên đường đến công ty, cô mở xem, thấy bình luận khen chê đều , nhưng khen thì nhiều hơn.
Đến công ty, An Trác Tây đẩy qua một loạt thông báo: “Dạo em hai buổi chụp tạp chí. Chị cũng nhận thêm một hợp đồng quảng cáo mới cho em, tháng sẽ công bố, em ký hợp đồng . Hai hôm nữa cũng xong tư liệu quảng cáo.”
“Được.” Nguyễn Du gật đầu, ký hợp đồng quảng cáo mắt kính.
An Trác Tây: “ , tối mai lễ trao giải cuối năm, em sẽ nhận một giải, nhớ chuẩn lời cảm ơn .”
Nguyễn Du ngớ : “Giải gì?”
“Người mẫu nữ yêu thích nhất năm, do fan em bình chọn. Em chuẩn .” An Trác Tây đưa thiệp mời cho cô.
Trên thiệp : Lễ hội cuối năm E.
Cuối năm, các tạp chí thời trang lớn gần như đều tổ chức lễ hội cuối năm. Lễ cô tham dự do một tạp chí lớn tổ chức, địa điểm ở Bắc Kinh.
Tạp chí là một trong năm tạp chí hàng đầu, giải thưởng chia thành hai phần, một phần do nội bộ tạp chí bầu chọn, phần còn do fan bình chọn.
Năm nay, giải thưởng mẫu nữ yêu thích nhất do cộng đồng mạng bình chọn. Fan của Nguyễn Du đồng lòng tham gia, cuối cùng giúp cô hơn một chút phiếu so với Hà Dĩ Huyên, một trong tứ tiểu hoa đán để giành giải nhất.
Fan nhiều điều mà cô hề .
Nguyễn Du cất thiệp mời, trong lòng thấy cảm động.
Tối hôm đó, khi thành cảnh , cô về căn hộ, khi ngủ chợt nhớ , bật camera selfie một tấm đăng lên Weibo.
【@Nguyễn Du: Bức ảnh selfie cuối cùng trong năm nay [mặt trăng][ảnh]】
Đã gần một tháng cô đăng Weibo cá nhân, fan thấy liền bùng nổ.
[Xiaosi]
【Aaaaaaa mất tích trở ! hét to đến mức từ phòng bên chạy qua đánh !!】
【 đang mơ , nếu thể thấy tiên nữ! hu hu.】
【Hai giờ rưỡi sáng??? Tiểu Du, lệnh cho cô nhanh chóng ngủ!!】
【Năm nay còn 12 ngày nữa thôi, bảo bối , em đây.】
……
Trong ba ngày nghỉ ngơi của đoàn phim, An Trác Tây hề nương tay, gần như sắp xếp lịch trình kín mít cho Nguyễn Du. Cô hầu như chỉ ở trong căn hộ của vài tiếng mỗi ngày, suýt nữa chuyển sống trong công ty.
Ngày hôm , khi kết thúc buổi chụp sáng, buổi trưa Lâm Thanh đưa cô đến khách sạn nơi lễ trao giải tổ chức, Thẩm Phương Phi bay qua để tạo hình cho cô.
Trong lúc tạo hình, cô vẫn đang nhai bánh mì bữa trưa: “Lâm Thanh , thực sự thể cho miếng thịt nào ? suýt đến nơi , thật đấy.”
Lâm Thanh kiên quyết: “Bây giờ , chiếc váy mà ăn nhiều thì lộ bụng ngay, lúc đó truyền thông chụp ảnh thì ? Các nữ minh tinh khác sự kiện còn dám uống một ngụm nước, chịu khó một chút, đợi nhận xong giải thì ăn gì cũng .”
Hôm nay, Thẩm Phương Phi chọn cho Nguyễn Du một chiếc váy đuôi cá màu be nhạt, bó eo. Chiếc váy vặn hảo, nổi bật vòng eo thon gọn như thể ôm gọn trong một tay.
Chiếc váy thực sự , nhưng nhược điểm duy nhất là quá tôn vòng eo, khiến cô thể ăn uống gì.
Nguyễn Du đành lướt Weibo để tìm "lương thực tinh thần".
Vừa , mắt cô sáng rực lên.
Kỷ Lâm Hạo!
Thần tượng của cô cũng sẽ tham dự lễ trao giải E năm nay!!
Lâm Thanh thấy ánh mắt Nguyễn Du lấp lánh, bánh mì ăn một nửa đặt bàn trang điểm.
Lâm Thanh: “Không ăn nữa ?”
“Các nữ minh tinh khác còn dám uống nước, mà ăn bánh mì thì xứng ? xứng.” Cô nghiêm túc , vẻ mặt đầy quyết tâm sửa sai.
Lâm Thanh: “…”
Buổi chiều, lễ trao giải E diễn tại Nhà thi đấu Công nhân Bắc Kinh.
Thảm đỏ là nơi cạnh tranh khốc liệt của các nữ minh tinh. Dù là giữa trời đông lạnh giá, ít vẫn mặc váy trễ vai, hở lưng thảm đỏ. Chịu lạnh là gì, sắc vốn trả giá. Ngoại trừ Nguyễn Du.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ket-hon-voi-doi-thu-cua-idol/chuong-57-nhan-giai-thuong.html.]
Truyền thông hai bên thảm đỏ bật khi thấy Nguyễn Du: cô khoác thêm áo khoác!
Cô khoác một chiếc áo khoác blazer nhỏ màu trắng, bên là chiếc váy đuôi cá màu be nhạt. Dáng của cô thảm đỏ tựa như gió thoảng, dừng chút nào.
Các fan bên đường chụp ảnh bất lực buồn , hét lên: “Nguyễn Du, chậm chút nào! Để bọn em chụp vài tấm !”
Bình luận hài hước:【Nguyễn Du: Cá thì nước , trời lạnh thì .】
Buổi tối, lễ trao giải chính thức bắt đầu. Nguyễn Du sắp xếp hàng ghế đầu với đãi ngộ .
Hàng ghế phía là chỗ của fan. Khi cô bước , từ xa fan gọi tên cô. Cô tiếng gọi, đầu , thấy rõ nhưng lẽ thấy bảng đèn của , cô liền mỉm ngọt ngào.
Chỗ của cô ở bên hàng đầu tiên. Cô xuống, cố ý quanh một lượt. Tìm !
Kỷ Lâm Hạo ở phía bên , gần vị trí trung tâm bên trái hàng đầu tiên.
Thần tượng của cô đang đầu chuyện với một nam nghệ sĩ phía . Dáng vẻ mờ ảo của cũng toát lên vẻ lấp lánh!
Cô nhanh chóng thu ánh , trò chuyện vài câu với nữ nghệ sĩ bên cạnh, lấy điện thoại trong túi áo khoác .
Bỗng dưng cô một chuyện.
… Đối thủ , tới nhỉ?
Cô mở tài khoản nhỏ và tìm kiếm, mặt.
Chiều nay, Đoàn Lâm xuất hiện đường phố Thượng Hải, dường như đang quảng cáo ngoài trời. Đến giờ fan của vẫn còn reo hò với mấy bức ảnh hậu trường.
Xem cũng bận rộn thật. Nguyễn Du tắt điện thoại, bất giác cảm thấy vui vẻ.
Có lẽ đây chính là sự hả hê trong đau khổ, , là đồng cảnh ngộ mới đúng.
Buổi tối, lễ trao giải phát sóng trực tiếp mạng. Các tiết mục biểu diễn xen lẫn với các phần trao giải.
Khi gần đến lượt Nguyễn Du nhận giải, Lâm Thanh cúi thấp , đến báo nửa tiếng để cô hậu trường chuẩn .
Đi qua lối dành cho nhân viên, cô hậu trường, thẳng đến phòng hóa trang.
Hậu trường còn náo nhiệt hơn cả bên trong, nhân viên bận rộn như một nồi lẩu sôi sùng sục. Cô Thẩm Phương Phi kéo dặm thêm chút phấn, đó sang phòng phỏng vấn để ghi hình.
Khi bước , gọi cô.
“Nguyễn Du?”
Nguyễn Du đầu, thấy , lập tức nở nụ rạng rỡ: “Kỷ Lâm Hạo! Anh xuống sớm thế ạ.”
“Ừ, lễ trao giải của ngay em.”
Kỷ Lâm Hạo mặc vest lịch lãm, đôi mắt đào hoa ấm áp tựa như thiên thần hạ phàm. Đẹp đến mức khiến khóe môi cô kiềm chế mà cong lên.
Lâm Thanh nhịn , chọc nhẹ cô một cái từ phía .
Nguyễn Du lập tức thu vẻ mặt, ho nhẹ một tiếng: “Khụ, chúc mừng nhé.”
“Cũng chúc mừng em.” Kỷ Lâm Hạo mỉm dịu dàng, “Dạo bận phim lắm hả?”
“Ừ ừ, bận lắm luôn.”
Kỷ Lâm Hạo: “Bây giờ em rảnh ? thứ đưa cho em.”
Nguyễn Du gật đầu lia lịa: “Rảnh!”
Cô thấy Kỷ Lâm Hạo gọi trợ lý Tiểu Toàn đến, lấy một chiếc túi đưa cho cô:
“Bên trong là album mới của , tháng . luôn đưa cho em, cảm ơn em giúp MV .”
“Không gì gì.” Nguyễn Du cầm album , mắt sáng rực, “Anh đặc biệt mang đến đây hả? Cảm ơn nhé.”
Kỷ Lâm Hạo cô, gật đầu.
Album mặt lưng màu đen, bìa in bằng tranh vẽ hai chữ lớn “Không ”. Còn cả chữ ký vàng óng ánh của Kỷ Lâm Hạo!
Thực khi album vật lý , Nguyễn Du mua cả một thùng chất đầy trong căn hộ. chiếc thì khác.
Vì đây là album chữ ký tay của thần tượng!!
Hai chuyện vài câu trong phòng hóa trang, nhân viên thông báo, sắp đến lượt Nguyễn Du. Cô cẩn thận cất album, đưa cho Lâm Thanh, đầu chào tạm biệt để ngoài.
“Cố lên nhé.” Kỷ Lâm Hạo nhếch môi , “Hôm nay em lắm.”
Nguyễn Du ngoan ngoãn gật đầu, cố tỏ bình tĩnh.
trong lòng thì như pháo hoa đang nổ tung.
Hu hu! Thần tượng khen cô !!!
Trong hội trường, MC đang phấn khích công bố giải Nữ nghệ sĩ yêu thích nhất năm. Nguyễn Du thấy tên , hít sâu một , bước sân khấu từ phía .
Tiếng vỗ tay vang lên, ánh đèn tập trung chiếu sáng cô.
Nguyễn Du bước đến trung tâm sân khấu, gần micro, ngẩng đầu quanh. Hội trường rộng lớn đông nghịt .
Gần đó là các ngôi trong trang phục lộng lẫy, xa xa là các fan giơ cao bảng đèn. Tại khoảnh khắc , bộ ánh đều đổ dồn về phía cô.
Cô tiến gần micro, mỉm : “Đây là đầu tiên sân khấu như thế để nhận giải, cảm giác thật kỳ diệu.”
“Trong hơn một năm qua, thành nhiều điều mà đây từng nghĩ đến, như tham gia chương trình thực tế, đóng phim; và cũng nhận một kết quả vượt ngoài mong đợi, chẳng hạn như hâm mộ của riêng . Cảm giác thật giống như đang chơi trò chơi vượt ải.”
Cả khán phòng bật .
Trên sân khấu, Nguyễn Du ánh hào quang tỏa sáng bao trùm. Tóc dài như rong biển, chân váy lướt mặt đất, cả như đang phát sáng, rực rỡ.
Cô kết thúc lời phát biểu: “... sẽ tiếp tục cố gắng, hy vọng tương lai sẽ các bạn thất vọng. Cảm ơn.”
Cô cúi đầu thành kính, tiếng vỗ tay vang lên như sấm rền.
Sau lễ trao giải, một bữa tiệc, nhưng Nguyễn Du còn lịch nên chỉ xuất hiện lướt qua để chào hỏi. Sau đó, cô nhanh chóng đến phim trường.
Khi rời khỏi hội trường, bên ngoài vẫn còn đông đảo fan đợi các ngôi tan .
Có fan của cô nhận chiếc xe thương vụ của Nguyễn Du, liền gọi lớn: “Tiểu Du tạm biệt, vất vả !”
“Nhớ chăm sóc bản nhé!!”
“Chúng chờ ngày bạn bước lên bục nhận giải cao hơn!”
Nguyễn Du hạ cửa sổ xe, nghiêng ngoài đáp : “Được , các bạn cũng nhé! Trời lạnh mau về nào!”
Fan của cô liền đồng thanh: “Được, , !”, vẫy tay lưu luyến chia tay, trong lòng thầm hét lên: Tiểu Du thật sự quá yêu chiều fan !
.
Tại Thượng Hải, trong một studio chụp ảnh.
Nhiếp ảnh gia đang màn hình máy tính chọn ảnh, hỏi Đoàn Lâm: “Thầy Đoạn, thấy bộ ảnh thế nào?”
Đoàn Lâm lướt qua từng tấm: “Được. Cảm ơn vất vả.”
Khi xem ảnh, cúi xuống một chút, quá gần, nhưng khuôn mặt nữ nhiếp ảnh gia vẫn thoáng ửng đỏ.
Cô mím môi, định thêm gì đó: “Vậy nếu vấn đề gì, chúng ...”
Cô khựng .
Phía , Đoàn Lâm thẳng , cúi mắt, đang điện thoại.
Lông mày nhíu , vẻ mặt lạnh nhạt, cả đội ngũ cuồng việc suốt hai ngày cũng từng thấy biểu cảm như .
Thần sắc phần lạnh lùng, nhưng pha lẫn cảm giác khó tả.
Giống như khi một chú mèo ở nhà lỡ đổ ly nước, tỏ vẻ lạnh lùng nhưng chẳng thể nào nổi giận, chỉ đành bất đắc dĩ nuông chiều.
Đoàn Lâm đang xem Weibo.
Là bài đăng của một đặc biệt theo dõi.
【@ Hạo Hạo yêu bảo bối: A a a a a, hu hu hu hu!!!】
Bên bài , cô tự để bình luận: “Hôm nay nhận album chữ ký của trai ! Cuối cùng cũng ngày hôm nay T.T [ảnh]”
Mỗi chữ đều tràn đầy niềm vui sướng, trong ảnh là album chữ ký của Kỷ Lâm Hạo.
Nhìn thấy album đó, Đoàn Lâm khẽ nhíu mày. Ánh mắt thoáng liếc qua một góc bức ảnh và dừng .
Cô vô tình chụp luôn bàn tay đang cầm album của , bìa đen của album càng nổi bật đôi tay trắng nõn mềm mại của cô. Album bỗng trở thành đồ trang trí.
Ánh mắt Đoàn Lâm như chứa đầy mực đen, ngừng một chút, ngón tay vuốt nhẹ lên bức ảnh, chính xác là chạm ngón tay của cô trong hình.
Trong đầu, hiện lên gương mặt cô.
Cả khoảnh khắc khi hôn , ngón tay trắng muốt của cô vô thức siết chặt lấy tấm ga trải giường.
Trước đây từng nhận , hóa sở thích như .
.
Ngày hôm , Nguyễn Du dành nửa ngày trống lịch để đến bệnh viện tái khám.
Từ khi cô phẫu thuật hơn nửa năm. Lúc mới xuất viện, gần như mỗi tuần cô đều tái khám, đó giảm xuống mỗi tháng một , mỗi ba tháng một .
Lần tái khám , khi kết quả, bác sĩ Trần và hai vị bác sĩ chủ trị vẫn trong phòng họp để thảo luận bệnh tình của cô.
Căn bệnh tim bẩm sinh của tiểu thư Nguyễn Du, hồi nhỏ từng phẫu thuật, nhưng khi trưởng thành tái phát. Cả phương pháp điều trị bằng thuốc và phẫu thuật đều đạt hiệu quả đáng kể.
Lần kết quả tái khám cho thấy, sắc mặt của ba đều mấy lạc quan.
Những thuật ngữ chuyên môn quá nhiều, Nguyễn Du chỉ nắm một điều, khuôn mặt tái nhợt: “Bác sĩ là xuất hiện biến chứng?”
“ , xuất hiện hiện tượng tăng áp động mạch phổi nhẹ. Cô xem, đây .” Bác sĩ Trần chỉ báo cáo chẩn đoán cho cô xem.
Nguyễn Du: “Thế... cái thể chữa khỏi ?”
“Muốn chữa khỏi biến chứng, vẫn điều trị từ căn bệnh gốc. Nói cách khác, nếu giải quyết vấn đề gốc rễ, biến chứng sẽ luôn xuất hiện.” Bác sĩ Trần thở dài, “Tình hình của cô hiện tại chỉ thể thử phẫu thuật một nữa.”
“ cô suy nghĩ kỹ. Dù phẫu thuật , cũng thể chữa khỏi, hơn nữa rủi ro sẽ cao.”
Một sự im lặng kéo dài, Nguyễn Du: “Thật sự... còn cách nào điều trị triệt để ?”
Bác sĩ Trần: “Có, là phẫu thuật ghép tim. ...”
Nguyễn Du gì nữa.
Chính cô cũng , rủi ro của phẫu thuật ghép tim lớn như thế nào. Chỉ riêng việc tìm nguồn hiến tặng phù hợp là chuyện mờ mịt, huống chi kể cả cô vượt qua phản ứng đào thải ghép phẫu thuật, thì cũng chỉ kéo dài thêm vài năm.
Sau một buổi chiều thảo luận, Nguyễn Du vẫn quyết định tiến hành phẫu thuật. Bác sĩ Trần hứa sẽ đưa phương án điều trị trong vòng một tuần, nhưng cô vẫn xếp hàng đợi thêm vài tháng nữa.
Trước khi rời , cô họ, đôi mắt đỏ hoe, nhẹ nhàng hỏi: “Thật sự còn cách nào khác ?”
Nguyễn Du hít sâu, giọng nghẹn ngào: “ nghĩ vẫn còn cứu , các bác sĩ thể bỏ mặc .”
Bác sĩ Trần cô bật , nhưng nụ chẳng thể kéo dài, ông bất lực : “Trừ khi…”
“Trừ khi gì?”
“Trừ khi xảy kỳ tích y học, cô thể tự chữa khỏi.”
Nguyễn Du: “…”
Nếu cô năng lực , thì phim Mỹ để cứu thế giới luôn chứ??
Mang theo một đống thuốc mới từ bệnh viện trở về xe, cô dùng khẩu trang che kín mặt, che cả đôi mắt. Mũi cay xè, nổi một lời.
Những lời của bác sĩ Trần vẫn vang vọng trong đầu cô, ông rằng, một khi xuất hiện biến chứng, tỷ lệ tử vong sẽ cao.
Giờ đây, cô chỉ thể sống từng ngày một.
Thấy cô vẻ khác thường, Lâm Thanh hỏi: “Sao thế?”
“Không phim nữa, đóng phim Mỹ.” Nguyễn Du với giọng nghiêm túc nhưng âm thanh đầy uất ức, “Từ phòng thí nghiệm bước là thể đảo ngược tương lai, thể kim cương bất bại, còn cứu cả thế giới!”
Lâm Thanh: “…”
.
Sáng hôm , Nguyễn Du lên chuyến bay đến Thượng Hải.
Sau khi hạ cánh, trợ lý phó đạo diễn của đoàn phim chờ sẵn bên ngoài nhà ga để đón Nguyễn Du Tô Châu.
Trên xe, trợ lý phó đạo diễn bắt chuyện với cô: “ xem video nhận giải của cô hôm , xuất sắc luôn!”
Hôm nay tâm trạng của Nguyễn Du khá hơn một chút, cô nở nụ : “Cảm ơn nhé.”
“Còn nữa,” trợ lý thì thầm, “phim của đạo diễn Khổng tám phần sẽ đoạt giải, chị cơ hội nhận giải còn nhiều lắm.”
Nguyễn Du trò chuyện bâng quơ ngoài cửa sổ.
Thượng Hải trải qua một trận mưa, tháp Minh Châu Phương Đông màu hồng phấn tắm ánh nắng mưa, ánh lên sắc cầu vồng.
Cô khung cảnh , lòng thầm nghĩ, “Mẹ kiếp, thôi bỏ qua .”
Thật , cô chuẩn sẵn tâm lý từ lâu .
Dù cuộc đời hảo, nhưng nhất định một màn hạ màn thật .