Khách Sạn Cấm Cửa - Chương 1

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-05 16:16:39
Lượt xem: 26

1.

ham rẻ mà đăng ký gói khách sạn suối nước nóng 199 tệ, nhưng quy tắc lưu trú của khách sạn thật sự khắc nghiệt kỳ lạ.

“Thưa cô, thẻ phòng của cô.”

Tiếp tân dò xét: “Cô chắc là phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i chứ?”

lắc đầu.

Vào đến phòng, lập tức lấy que thử thai toilet. Kỳ kinh nguyệt trễ nửa tháng , chắc đến nỗi xui xẻo như chứ?

Trong một phút chờ đợi que thử phản ứng, lòng vô cùng bồn chồn. Không vì quy tắc kỳ lạ của khách sạn , chủ yếu là lo lắng dính bầu.

Không , . tự an ủi , uống t.h.u.ố.c , chắc chắn sẽ xui xẻo như . Dần dần vạch hiện lên que thử, đúng lúc kết quả sắp xuất hiện, cửa phòng đột nhiên gõ.

Tim đập thót, tay run lên, que thử thai rơi thẳng xuống bồn cầu. Cảm ứng của bồn cầu thông minh ngu ngốc, chút động tĩnh nhỏ cũng tự động xả nước, ba năm giây cuốn phăng que thử thai xuống cống.

“Chết tiệt…” thầm mắng một tiếng, đành rửa tay sạch sẽ mở cửa.

“Chào buổi chiều, thưa cô.”

Ngoài cửa là vị tiếp tân ban nãy đến để mang đĩa trái cây chào mừng cho . gật đầu, lùi một bước, để mang đĩa trái cây .

“Tiểu thư chắc chắn phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i chứ?” Trước khi rời , tiếp tân nữa xác nhận với .

Tim đập thót, nhưng ngoài mặt vẫn giữ bình tĩnh: “Không , quy tắc khách sạn của các mà kỳ lạ ? Tại phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i ở?”

lo lắng phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i ảnh hưởng khi ngâm suối nước nóng thì cùng lắm cho họ hồ là , đến cả việc lưu trú cũng cho phép?

Tiếp tân vẫn mỉm : “ chỉ là một công ăn lương, quy tắc là do ông chủ của chúng đặt .”

Thấy hỏi gì, đành bảo rời .

“Thưa cô.” Trước khi rời , tiếp tân hỏi cuối: “Cô chắc chắn tuân thủ quy tắc đúng ạ?”

mất kiên nhẫn: “Anh thôi ?”

Tiếp tân gì, ánh mắt dán chặt phòng vệ sinh. vô thức đầu theo, tim chợt đập mạnh.

thấy hộp que thử thai mở đang chễm chệ bệ, ba chữ “que thử thai” vô cùng nổi bật.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khach-san-cam-cua/chuong-1.html.]

Không đợi tiếp tân , nhanh hơn một bước mở miệng: “ thử , thai, chẳng lẽ còn tận mắt thử nữa?”

Tiếp tân bằng ánh mắt sâu thẳm: “Cô cần lo lắng, thẻ phòng một khi phát , chúng sẽ thu hồi khi cô trả phòng, cô chỉ cần tự chịu trách nhiệm cho .”

Giọng điệu của kỳ lạ, là đe dọa cũng đe dọa, là nhắc nhở cũng hẳn nhắc nhở, khiến thấy khó chịu trong lòng: “Anh rõ xem, rốt cuộc là ý gì?”

Tiếp tân trả lời, chỉ một mực giới thiệu chi tiết khách sạn: “Bữa sáng ở tầng ba, phục vụ từ bảy đến chín giờ sáng, ngoài thời gian phục vụ . Hồ suối nước nóng ở tầng bảy, mở cửa ban ngày, đóng cửa lúc mười giờ tối, ngoài thời gian mở cửa . Xin hãy sắp xếp thời gian hợp lý, trừ khi cần thiết, nên đến sân thượng tầng thượng, phòng chứa đồ tầng một và các khu vực việc khác của khách sạn.”

Giọng điệu của tiếp tân đều đều, một chút lên xuống, giống như một con robot đang theo chương trình, thấy rợn .

“Thôi , .” khoát tay hiệu cho im lặng: “Bây giờ chỉ , tại khách sạn mấy quy tắc lưu trú kỳ lạ ?”

Tiếp tân trả lời, chỉ vô cảm lặp : “Quy tắc là do ông chủ đặt . Bữa sáng ở tầng ba, phục vụ từ bảy đến chín giờ sáng…”

Sau khi tiễn tiếp tân , trở toilet chuẩn thử nữa, nhưng mở que thử, cửa phòng gõ.

Vẫn xong ?

mất kiên nhẫn, nhét que thử thai túi, bực bội mở cửa: “Các , giám đốc Trương?”

Nhìn đàn ông ôn hòa nhã nhặn mặt, ngây : “Sao ở đây?”

Trương Thừa Vũ mỉm , trông vẻ khá vui: “ là cô Tiểu Ôn, nãy ở thang máy còn tưởng nhận nhầm .”

Gặp quen, cảm giác kỳ lạ ban nãy vơi vài phần, cũng thở phào nhẹ nhõm: “ chỉ nghĩ tranh thủ cuối tuần đến chơi thôi, cũng ạ?”

Trương Thừa Vũ : “Cô quên , đây cô gửi nhầm hóa đơn đặt phòng khách sạn cho .”

chớp mắt, lập tức nhớ .

Khi đặt phòng, mời bạn bè thể giảm hai mươi tệ, lập tức tiện tay gửi cho vài bạn, kết quả cẩn thận bấm nhầm gửi cho Trương Thừa Vũ một bản, mặc dù nhanh tay thu hồi , nhưng ngờ vẫn thấy.

thấy quảng cáo giới thiệu khá nên đến xem thử.” Trương Thừa Vũ : “Chỉ là ngờ yêu cầu lưu trú của khách sạn kỳ lạ đến .”

Anh bất lực: “Ban đầu đến cùng hàng xóm của , nhưng nhà họ một bé trai năm tuổi nên phép lưu trú, họ tức đến mức cả nhà đều trả phòng .”

gật đầu, quả thật là quá đáng.

mà.” Trương Thừa Vũ đột nhiên đổi giọng: “Cô một câu thế , chắc chắn đằng mỗi quy định vô lý đều xảy một chuyện còn vô lý hơn. Cô xem, khách sạn xảy chuyện gì ?”

 

Loading...