Khai hoang tránh loạn thế, nhà ta sống quá sung túc rồi! - Chương 109: Để dành ăn mùa đông ---

Cập nhật lúc: 2025-10-05 13:03:50
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nàng khách khí : “Đại ca đại tẩu dậy sớm thức khuya bán đậu phụ chiên, kiếm đều là tiền mồ hôi nước mắt, vả chẳng mấy đồng bạc, ngươi đang toan tính gì, trong lòng rõ mồn một.” “Nếu thật sự dễ kiếm tiền như ngươi nghĩ, những khác chúng ? Hơn nữa, hiện giờ Nhị ca và Thiếu Bân ngày ngày lên núi tìm đồ ăn, trong nhà hề nhàn nhã tự tại như ngươi tưởng.” Liễu Vân những lời bề ngoài là cho Lưu Thúy Lan , nhưng thực chất cố ý lớn tiếng, chính là để cho những hàng xóm đang vây xem thấy.

 

Ban nãy, đủ biểu hiện của Lưu Thúy Lan đều khiến cảm thấy nhà họ Lương chắc chắn phát tài lớn, nên mới khiến Lưu Thúy Lan vốn luôn ngông cuồng hống hách hạ , chịu đựng bao lời khinh miệt mà chạy về. Không thể để lời đồn lan rộng, nếu sẽ chẳng ngày lành tháng mà sống. Quả nhiên, khi Liễu Vân dứt lời, những hàng xóm đang ôm bát xem trò vui liền bắt đầu bàn tán.

 

“Ta cứ Lưu Thúy Lan bỗng dưng nghĩ đến, chắc là thấy vợ chồng nhà lão đại trấn bán đậu phụ chiên nên đỏ mắt .” “Hai nhà tuy khá giả hơn chúng một chút, nhưng Lưu Thúy Lan gặm cỏ cũ, còn ăn sung mặc sướng, e rằng là nghĩ quá nhiều .” “Nếu thật sự tiền đến thế thì còn cần ngày ngày lên núi tìm đồ ăn ?” “ chứ …”

 

Lưu Thúy Lan ngờ lời lẽ của sắc bén đến thế, chỉ một cái xuyên thấu ý đồ của nàng. Càng ngờ Liễu Vân năng chút nể nang. Thấy vạch trần, nàng đảo mắt, lập tức một mực chối cãi. “Ai vì bạc mà về? Ta… căn bản sống cuộc sống , chỉ là… là nỡ Thanh Thủy, cùng sống , các ngươi đừng bậy bạ.”

 

Liễu Vân khóe môi khẽ cong lên, châm chọc . “À, hóa nỡ Nhị ca, đây là chuyện tình cảm của các ngươi, thể chủ, dù ngươi đây cũng là thê tử của , ngươi vẫn nên tự hỏi Nhị ca thôi.”

 

Lời thốt , những hàng xóm xem trò vui đều bật ha hả. Lương Thanh Thủy càng trực tiếp bày tỏ thái độ. “Ngươi mơ lắm! Ta Lương Thanh Thủy thề với trời, đời cùng họ Lưu như ngươi sẽ còn khả năng gì nữa, chúng giữa đường đoạn tuyệt sạch sẽ , ngươi đừng dây dưa nữa.”

 

Thấy tuyệt tình như , mặt Lưu Thúy Lan lập tức giữ thể diện. Giọng nàng đột nhiên cao vút lên, the thé : “Lương Thanh Thủy, ngươi thật sự để chút tình nghĩa nào ?”

 

Lương Thanh Thủy khẩy một tiếng, “Để tình nghĩa? Giữa chúng còn tình nghĩa gì chứ?” “Năm xưa ngươi liên kết với nhà đẻ ngươi bán cho Lưu trạch tiểu , khi đó hai nhà chúng là kẻ thù đội trời chung , còn gì đến tình cũ!”

 

Lưu Thúy Lan Lương Thanh Thủy chặn họng đến mức á khẩu nên lời. nàng xin , còn nàng thế nào nữa? Hơn nữa Lương Hạnh Hoa tiểu cho Lưu trạch ? Tại cứ bám riết tha?

 

Tuy nhiên, những lời nàng thể , cuối cùng chỉ đành dịu giọng . “Thanh Thủy… thật với ngươi nhé, thực tháng mùa thu hoạch, nhà mất mùa thu hạt nào, giờ đại tẩu và đại ca cứ chê ở nhà lãng phí lương thực của họ, liền ép tái giá, …”

 

Mèo con Kute

Lương Thanh Thủy cau mày hỏi: “Ngươi vì ?” “Bởi vì… bởi vì…” Lưu Thúy Lan chút khó , nhưng cuối cùng vẫn . “Bởi vì mà họ gả cho già , hơn nữa đây còn từng c.h.ế.t một vợ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khai-hoang-tranh-loan-the-nha-ta-song-qua-sung-tuc-roi/chuong-109-de-danh-an-mua-dong.html.]

 

Lương Thanh Thủy xong những đồng cảm, ngược còn bật . “Vậy thì quá ! Điều chứng tỏ trời mắt, trời !” “Ngươi một phụ nữ hòa ly còn gả cho lão già, năm xưa nhẫn tâm một thiếu nữ còn trinh gả cho lão già họ Lưu đó, điều chứng tỏ trời xanh mắt, ngươi là tự tự chịu, đáng đời!”

 

Lương Thanh Thủy năng sắc bén và tuyệt tình, mặt Lưu Thúy Lan tái mét. Hơn nữa chồng cũ công khai nhạo, dù mặt dày đến mấy, Lưu Thúy Lan cũng chút chịu nổi. Nàng cũng , ai trong gia đình họ Lương chịu chấp nhận nàng, cuối cùng ánh mắt xem trò vui đầy ác ý của , nàng xám xịt chạy mất.

 

Đợi Lưu Thúy Lan rời , Trần thị và Lương Hạnh Hoa đang kìm nén trong nhà mới . Lương Hạnh Hoa trực tiếp hỏi: “Tam tẩu, ?” “Đi .” “Sao , hối hận vì kịp đấu khẩu với nàng ?” Liễu Vân tủm tỉm hỏi.

 

Lương Hạnh Hoa “khạc” một tiếng. “Khạc! Nếu nương kéo cho ngoài, nhất định sẽ xé nát miệng nàng ! Sáng sớm tới tìm vận xui, còn thật sự nghĩ nhị ca ai thèm !” Nói xong, nàng vỗ vỗ vai Lương Thanh Thủy. “Nhị ca độc cả đời cũng cần loại phụ nữ độc ác như nàng !”

 

Lương Thanh Thủy bất đắc dĩ vỗ nhẹ đầu , “Ta còn trẻ mà, đến nỗi độc cả đời chứ? Muội đang trù ẻo khen ?” Lương Hạnh Hoa hì hì, “Ôi chao, nhị ca, chỉ là ví von thôi, đừng coi là thật.”

 

Trần thị trực tiếp liếc mắt con gái. “Đừng ba hoa chích chòe nữa, chẳng chút dáng vẻ con gái gì cả, mau về nhà ăn cơm .” Liễu Vân thấy mấy vui vẻ, ai để bụng chuyện . Thế là nàng chủ động mời Hạnh Hoa, “Hay là qua nhà ăn bánh xếp chiên nhé?” “Được ! Con !” Trần thị liền vươn tay kéo , nhưng chạy sang nhà bên .

 

Số bánh xếp bao đêm qua còn hơn nửa, Liễu Vân chiên hết. Đợi bánh xếp chín, nàng dùng trứng pha mấy chén canh trứng. Sau đó gọi Trần thị và Lương Thanh Thủy ăn sáng xong cùng qua nếm thử.

 

Buổi chiều, Lương Thiếu Bân và Lương Thanh Thủy trấn trả xe bò, tiện thể kéo chăn đệm về. Bởi hai hôm nay định lên núi, cứ ở nhà đợi Liễu Vân sắp xếp việc gì. Lúc ăn sáng, Liễu Vân nghĩ xong việc buổi sáng . Hôm qua mua nhiều cải trắng như , nàng định bảo Lương Thiếu Bân cọ rửa mấy cái vại trong nhà, hết muối một vại dưa cải chua, như mùa đông sẽ đến nỗi thiếu rau ăn.

 

Còn đống củ cải , nàng dự định lấy một ít củ cải khô. Vốn dĩ cũng dưa muối (kim chi), dưa muối hương vị thanh mát và dễ ăn hơn củ cải khô. Chỉ là trong nhà nhiều hũ dự trữ, hai cái hũ còn dùng để muối trứng vịt. Hơn nữa củ cải khô khi phơi khô sẽ dễ bảo quản hơn, nếu lánh nạn, mang theo đường cũng tiện. Ngoài củ cải khô, nàng còn định thái thêm ít sợi củ cải, lát nữa sẽ chiên thành viên củ cải bào. Hiện giờ trời se lạnh, chiên một nồi thể ăn nhiều ngày. Khi đó tùy tiện nấu thêm chút cải thảo, coi như là một món ăn . Đợi xong những thứ , củ cải và cải trắng còn sẽ cho hầm để ăn dần.

 

Ngoài củ cải và cải trắng, hôm qua hai còn mua một giỏ trứng vịt. Chỉ điều trứng vịt xào lên mùi tanh, Liễu Vân thích ăn. Nàng chuẩn chia thành hai phần, một nửa trứng vịt muối, một nửa trứng bắc thảo. Vỏ trứng bắc thảo nàng định dùng hỗn hợp vôi và tro bếp để thoa. Còn trứng vịt muối thì dùng tro bếp và bùn vàng, những thứ đều để dành ăn mùa đông.

 

 

Loading...