Khai hoang tránh loạn thế, nhà ta sống quá sung túc rồi! - Chương 44: Nghi ngờ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-05 12:58:16
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Liễu Vân cũng sực tỉnh, vội vàng : “Mẫu , và Hạnh Hoa buổi sáng bắt nhiều cá, đều đến nhà dùng bữa trưa, ăn xong sửa mái nhà.”

 

Anh cả và hai đều ngừng khen ngợi tài nấu ăn của Liễu Vân. Đặc biệt là tối qua món gà hầm nấm Hạnh Hoa mang về, quá đỗi thơm lừng, còn thơm hơn cả thịt heo. Hai đó đến cả nước sốt cũng còn, bộ đều dùng bánh ngô hấp chấm ăn hết sạch, bây giờ sắp ăn cá, ai nấy đều kìm mà chảy nước dãi.

 

Trần Thị thấy bộ dạng chẳng của hai đứa con trai, liếc cá trong giỏ, thở dài một tiếng : “Vậy chúng khách sáo nữa.”

 

Mọi đều dính đầy bùn đất và nước, cho nên hết ai về nhà nấy đun nước tắm rửa. Sau khi y phục mới tập trung về phía Liễu Vân mà bắt đầu công việc.

 

Trời quang mây, hai Lương Thanh Thủy và Lương Thiếu Bân đem cỏ khô trộn và bùn lên mái nhà, bắt đầu sửa mái nhà. Anh cả Lương Đại Sơn thì phụ trách ở phía bện cỏ khô thắt nút vận chuyển lên . Chờ khi cả xong, liền chủ động hỏi Liễu Vân cần giúp việc gì khác .

 

Liễu Vân nghĩ nghĩ một lát, chút ngượng ngùng : “Đại ca, giúp chúng một cái rèm cỏ, buổi sáng mặt trời lên vẫn khá chói mắt.”

 

Theo hướng ngón tay Liễu Vân chỉ mà qua một cái, Lương Đại Sơn liền hiểu rõ. Hắn sảng khoái đáp lời: “Việc đơn giản, lập tức thể xong.”

 

Khi Lương Đại Sơn đang bện rèm cỏ, Trần Thị liền giúp Liễu Vân cùng dọn dẹp nhà cửa. Đêm qua ít nước, trong nhà một mảnh hỗn độn.

 

Chờ Trần Thị phòng trong, kìm mà liếc giường của đôi vợ chồng trẻ một cái. Phát hiện giường hai cái chăn, gối của hai cũng cách xa tít tắp. Một cái dính sát tường, một cái thì nửa rủ xuống mép giường.

 

Trần Thị nhíu mày, về phía bên một cái. Liền phát hiện bên cạnh bàn học nơi lão tam thường chữ, dựng một cuộn chiếu cói, nàng lập tức hiểu rõ. vẫn kìm mà dò hỏi: “Tiểu Vân, cuộn chiếu cói là dùng để gì?”

 

Liễu Vân qua, đầu óc ong ong. Hai bọn họ dậy sớm, kịp dọn dẹp, Lương Hạnh Hoa kéo khỏi cửa. Bây giờ chồng thấy, chuyện Lương Thiếu Bân ngủ chiếu đất giấu nữa ?

 

Liễu Vân đang nghĩ xem giải thích thế nào? Lương Thiếu Bân từ xuống, chủ động tiếp lời : “Không tác dụng gì. Tối qua lấy bàn học tạm, để tránh ướt sách.”

 

Trần Thị nửa tin nửa ngờ, chằm chằm mặt con trai một lúc lâu mới : “Cái chiếu trúc trong nhà hỏng nát còn hình thù gì . Nếu con dùng cuộn chiếu cói thì đưa cho .”

 

Liễu Vân liếc Lương Thiếu Bân một cái, cố gắng tìm cớ từ chối: “Cái đó... Mẫu , cuộn chiếu cói cũ quá . Hay là ngày mai con trấn mua cho cái mới nhé.”

 

Trần Thị vốn tính tình nhu nhược, ngữ khí đặc biệt cứng rắn: “Không cần , thích đồ cũ hơn, cộm , thoải mái lắm. Lát nữa sẽ đưa tiền cho các con là .”

 

Liễu Vân vội vàng từ chối: “Mẫu thật sự thì cứ lấy , cần trả tiền. Có điều cuộn chiếu cói là của Thiếu Bân, là hỏi một chút xem —” Liễu Vân trực tiếp đẩy lời sang cho Lương Thiếu Bân, nàng thực sự xử lý thế nào nữa.

 

Lương Thiếu Bân cũng nàng, sảng khoái đồng ý: “Mẫu cứ trực tiếp mang lát nữa. Chỉ là một tấm chiếu cói thôi mà, cần khách sáo.”

 

Trần Thị liền vui vẻ : “Vậy , thật sự lấy đây.” Vừa dứt lời liền gọi Lương Hạnh Hoa , chỉ thị nàng đem chiếu cói đưa về phòng .

 

Liễu Vân trong lòng bất đắc dĩ, cũng cần vội vàng như . Trần Thị thì vui vẻ, tiếp tục bận rộn lau chùi bàn ghế.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khai-hoang-tranh-loan-the-nha-ta-song-qua-sung-tuc-roi/chuong-44-nghi-ngo.html.]

Rèm cỏ của Lương Đại Sơn cũng xong, lúc liền trực tiếp mang . Thấy lão tam cũng ở đó, tủm tỉm đưa cho : “Lão tam, xem , thím út bảo bện cho các một cái rèm cỏ, sợ sách chói mắt.”

 

Lương Thiếu Bân đầu về phía Liễu Vân: “Đa tạ.”

 

Liễu Vân nên lời, nếu là miễn cưỡng thì thật cần cảm ơn. Hơn nữa, cái rèm cỏ là nàng ngay từ khi mới đến, chỉ là vẫn luôn bận rộn nên cơ hội. Liễu Vân cũng lười giải thích. Dù chuyện , Lương Thiếu Bân chắc hẳn hận nàng đến c.h.ế.t . trọng thể diện, mặt nhiều trong nhà như , tiện mắng nàng thôi. Thôi bỏ , vẫn nên nấu cơm thì hơn.

 

Tuy rằng bận rộn cả buổi sáng, cho ướt sũng còn dơ bẩn vô cùng, nhưng thu hoạch nhỏ. Hai cộng vớt hơn hai mươi con cá. Trần Thị cũng là vì thấy cá nhiều nên mới đồng ý sang ăn cơm.

 

Liễu Vân xách một con cá trắm cỏ lớn nhất, bắt thêm hai con cá lóc, còn thì đều để Lương Hạnh Hoa thả lu nước trong sân nuôi. Cá trắm cỏ mùi tanh bùn quá nồng, nếu kho tàu thì cũng khó mà che mùi .

 

Liễu Vân trực tiếp cắt cá trắm cỏ thành khúc, thêm hành, gừng và gia vị ướp , đó pha một nồi nước sốt khác, đun sôi để nguội.

 

“Xèo xèo—”

Mèo con Kute

 

ướp xong cho chảo dầu, chiên hai , đợi thịt cá chiên giòn rụm vàng óng, đổ nước sốt pha. Xử lý cá trắm cỏ xong, Liễu Vân thịt hai con cá lóc, một con chả cá, một con cá phiến sôi trào. Thịt cá lóc dai ngon mềm mịn, những lát cá phi lê trong suốt như pha lê, mắt đậm đà, chả cá cũng tươi ngon mềm mượt.

 

Chờ khi ba món cá xong, công việc của đang bận rộn trong sân cũng gần tất. Lương Hạnh Hoa thành thục dọn dẹp bàn ăn . Nhìn thấy cá bàn, Lương Thanh Thủy : “Hôm nay chúng định ăn tiệc cá phần ? Ta tiệc cá phần chỉ ở các tửu lầu lớn trong trấn thôi.”

 

Liễu Vân chút đắc ý, nhưng mặt biểu lộ: “Chỉ là vài món tùy tiện thôi, nếm thử xem hợp khẩu vị .”

 

Vẫy gọi xuống, Liễu Vân hết gắp một viên chả cá cho Trần Thị: “Mẫu , cá phiến sôi trào cay, nếm thử viên chả cá .”

 

Lương Hạnh Hoa cá phiến sôi trào là món cay, liền trực tiếp vươn đũa gắp một miếng bỏ miệng, : “Ta thích ăn cay lắm, để nếm thử . Chà, ngon thật!” Lương Hạnh Hoa ăn miệng sáng mắt lên, kìm mà khen ngợi.

 

Anh cả và hai thấy em gái khoa trương như , cũng thử xem thật giả , liền lượt gắp một miếng cá phiến sôi trào.

 

“Cá phiến sôi trào? Tên món thật, những lát cá cứ như đang sôi sùng sục trong miệng , mềm nóng ngon.”

 

Lương Thiếu Bân liếc nước dùng đỏ tươi, do dự một lát cũng vươn đũa gắp một miếng cá. Liễu Vân vội vàng nhắc nhở: “Món cay đó, e là ăn .”

 

Vừa dứt lời, lát cá miệng, Lương Thiếu Bân hết khựng một chút, đó sặc một tiếng, liền lập tức mặt đổi sắc : “Ngon lắm.”

 

Liễu Vân nhướng mày: “Chàng thích là .”

 

Khi mấy trẻ tuổi đều đang chằm chằm món cá phiến sôi trào, Trần Thị c.ắ.n một miếng chả cá, chỉ cảm thấy nước cốt trào từ bên trong, kìm mà kinh ngạc thốt lên: “Đây thật sự là từ thịt cá ? Ngon thật! Tiểu Vân, Tiểu Nga các con cũng nếm thử .”

 

Lần , ăn cay và ăn cay đều tìm món thích, chỉ còn một đĩa cá kho tàu đen sì ai động đũa. Liễu Vân gắp một miếng nếm thử, nàng vẫn luôn bận nấu cơm, kịp nếm thử hương vị, khá lo lắng mùi vị đúng. khi nếm thử thì nàng yên tâm , mùi vị gần giống với món cá hun khói nàng kiếp , vị mặn thơm xen lẫn chút ngọt, cảm giác giòn tan thơm lừng, nước sốt đều thấm trong.

 

 

Loading...