Khai hoang tránh loạn thế, nhà ta sống quá sung túc rồi! - Chương 50:: Bạc từ đâu đến ---
Cập nhật lúc: 2025-10-05 12:58:22
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lương Hạnh Hoa vui : “Tam ca, cũng đến Lưu Trạch để mở mang tầm mắt, còn từng bước đó bao giờ, chẳng nhà quyền quý bên trong trông như thế nào.”
Lương Thiếu Bân bất đắc dĩ : “Chẳng gì đáng xem cả.”
Lương Hạnh Hoa thấy Tam ca thái độ kiên quyết, đành cầu cứu sang Tam tẩu, “Tam tẩu, nàng đưa .”
Thế nhưng Liễu Vân và Lương Thiếu Bân thái độ như , thể mang Hạnh Hoa mạo hiểm, nhưng giọng điệu uyển chuyển hơn Lương Thiếu Bân nhiều.
“Hạnh Hoa , hôm nay Lưu Trạch yến tiệc, khách khứa chắc chắn đông, Tam ca nàng là vì nghĩ nàng là con gái tiện mặt. Hôm nay nàng cứ ở nhà .”
Rồi cho thêm chút “mật ngọt”: “Tối nay trở về sẽ sườn kho tàu cho nàng.”
Lương Hạnh Hoa mè nheo, nhưng thấy sườn kho tàu thì nước dãi kìm mà bắt đầu tiết , đành bất đắc dĩ thỏa hiệp .
“Vậy cũng , nhưng ăn một chậu lớn cơ.”
Liễu Vân , “Không thành vấn đề.”
Sau khi Lương Hạnh Hoa dỗ dành xong, Liễu Vân liền bắt đầu sửa soạn bản , dù cũng là Lưu Trạch đưa cá, thể mặc quá tồi tàn.
Liễu Vân cách trang điểm, cuối cùng vẫn là Trần Thị giúp nàng vấn tóc.
Vấn tóc xong, Trần Thị bộ xiêm y Liễu Vân, khuyên nhủ: “Con cũng lâu sắm y phục mới . Nếu hôm nay trở về sớm, hãy để Thiếu Bân đưa con mua ít vải, nương sẽ may cho con.”
Liễu Vân trong lòng cảm động, nhưng vẫn từ chối : “Thôi nương, y phục của con vẫn còn mặc , chỉ cần sạch sẽ tươm tất là . Đợi gầy hãy may đồ mới, tránh lãng phí vải vóc.”
Nói xong liền từ bên cạnh lấy một sợi dây lưng, thắt chặt vòng eo .
Thắt chặt như , bộ y phục vốn rộng thùng thình lập tức ôm sát .
Khoảng thời gian giảm cân khá hiệu quả, vòng eo lộ rõ.
Lương Hạnh Hoa là đầu tiên phát hiện , kinh ngạc thốt lên: “Tam tẩu, nàng gầy nhiều quá!”
Trần Thị xót xa thôi, “Tiểu Vân , con đừng nhịn đói nữa. Giờ trông , chút da thịt mới .”
Liễu Vân gượng gạo, “Nương, con ạ.”
Lương Thiếu Bân sửa soạn xong, đang đợi ở ngoài cửa.
Liễu Vân vội vàng tới hỏi: “Đã dặn dò đại ca ?”
“Dặn dò , hôm nay sẽ ở nhà trông nom, cả.”
“Vậy chúng lên đường thôi.”
Vợ chồng nàng ngoài cửa, Lưu Thúy Lan vẫn luôn trốn ở cửa nhà bên cạnh liền tủm tỉm tới.
“Tam , Tam , hai Lưu Trạch đưa đồ, đưa Tiểu cùng?”
Lương Hạnh Hoa ánh mắt dò xét chằm chằm Lưu Thúy Lan.
Mèo con Kute
“Tiểu hôm nay ở nhà việc khác , chúng chỉ đưa cá thôi, nhanh sẽ về, cần đưa nàng theo.”
Ánh mắt Lưu Thúy Lan đảo đảo mặt hai , dường như định điều mà rời .
Liễu Vân ôm tay, nhếch môi : “Sao ? Nhị tẩu cùng chúng ?”
Nói xong như chợt nhớ điều gì, “À , Nhị tẩu họ hàng với trong Lưu Trạch ? Hay là chúng cùng , chừng còn nhờ phúc của Nhị tẩu, xin thêm chút tiền thưởng.”
Lưu Thúy Lan vội vàng xua tay, “Không , nào họ hàng gì, từng đến Lưu Trạch… từng đến.”
Thấy nàng kích động đến mức “ đ.á.n.h khai”, Liễu Vân nhịn khẽ khẩy một tiếng.
“Chưa từng đến thì từng đến, Nhị tẩu kích động gì, ngược vẻ kỳ lạ.”
Lưu Thúy Lan gượng một tiếng, “À thì, chỉ giải thích một câu thôi, dặn dò hai sớm về sớm. Dù cũng là nhà quyền quý, nếu ở trong đó lang thang mà vô ý x.úc p.hạ.m quý nhân thì sẽ rước họa đấy.”
Thời gian cũng còn sớm, Liễu Vân lười để ý nàng , cùng Lương Thiếu Bân rời .
Đến bên cạnh xe bò, hai Lưu Trạch, chú Ngưu liền sẽ đưa họ đến tận cửa Lưu Trạch.
Đến cửa Lưu Trạch, Lương Thiếu Bân báo danh Phiêu Hương Lâu, tiểu tư canh cửa quả nhiên dặn dò, trực tiếp cho hai trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khai-hoang-tranh-loan-the-nha-ta-song-qua-sung-tuc-roi/chuong-50-bac-tu-dau-den.html.]
Vừa bước cửa, Liễu Vân kinh ngạc cảnh tượng mắt – trong sân khắp nơi đều là các bà vú, nha và tiểu tư bận rộn, ai nấy đều chân chạm đất.
Hai bước mà chẳng nhận lấy một ánh mắt.
Lương Thiếu Bân quanh một vòng, nhỏ: “Nàng giao hàng, tìm hỏi thăm tin tức, lát nữa sẽ đến tìm nàng.”
Liễu Vân đáp lời, “Vậy cẩn thận chút, đừng gây chuyện.”
Lương Thiếu Bân nàng thật sâu, “Ta , nàng cũng .”
Liễu Vân xách giỏ quanh, nhanh thấy tiểu nhị của Phiêu Hương Lâu đang phân phó đưa rau bếp.
Nàng vội vàng tới, “Đại ca, là Hà chưởng quỹ của Phiêu Hương Lâu sắp xếp đến đưa cá hun khói.”
Người nhanh chóng nhận Liễu Vân, : “May mà nàng đến, còn đang lo lắng đây.”
Trong lúc chuyện, nhận lấy cái giỏ của Liễu Vân.
“Đồ cứ đưa cho là , nàng thể về , tiền bạc Hà chưởng quỹ sẽ thanh toán cùng với ngày mai.”
Liễu Vân trong lòng bất đắc dĩ, Lương Thiếu Bân còn trở về, nàng bây giờ?
Nghĩ một lát mở miệng : “Đại ca, hiện giờ cũng chẳng việc gì. Ta thấy các vị ở đây bận rộn vô cùng, là để giúp bày biện đĩa thức ăn nhé.”
“Việc bày biện đĩa thức ăn là do nghĩ cá hun khói của nhà khó dịp đãi khách quý, cá vốn màu sắc đậm , bày cho mắt mới khẩu vị, cuối cùng thêm chút rau xanh và hoa tươi sẽ càng thêm nhã nhặn.”
Người chỉ cho rằng Liễu Vân tạo danh tiếng cho cá hun khói, nên chút tâm tư, cũng từ chối.
“Được, nàng bày thì cứ bày .”
Liễu Vân vội vàng cảm ơn, lấy cá hun khói trở , tìm đĩa bắt đầu bày biện.
trong lòng vẫn mong Lương Thiếu Bân nhanh chóng trở về.
Cứ lề mề một hồi lâu, cuối cùng cũng định hình kiểu bày biện, những đĩa đó cứ thế mà theo.
Đợi đến khi lề mề bày biện xong đĩa cuối cùng, đám tiểu tư bên cũng chờ nữa mà lên món.
Liễu Vân chút căng thẳng, đang suy nghĩ xem tìm thêm việc gì để bản ở thì Lương Thiếu Bân trở về.
“Nương tử, chúng nên về thôi.”
Âm thanh tựa như tiếng trời, kéo Liễu Vân khỏi tình cảnh nước sôi lửa bỏng.
Đồng thời nàng cũng để ý đến cách xưng hô của Lương Thiếu Bân.
Nàng vội vàng kéo Lương Thiếu Bân một mạch rời khỏi Lưu Trạch.
“Dọa c.h.ế.t , cuối cùng cũng trở về, hỏi thăm ?”
Lương Thiếu Bân quanh, giành quyền chủ động, kéo tay Liễu Vân ngoài.
Đến phố mới mở miệng : “Hỏi thăm , Lưu Thúy Lan đến gặp là vợ của quản gia Lưu Nhị.”
“Ta tiêu một ít bạc, hối lộ những quyền nàng , quả nhiên moi ý định của họ.”
Điểm quan tâm của Liễu Vân lệch lạc, nàng nhíu mày, “Bạc lấy từ ?”
Tiền bạc trong nhà vẫn luôn do Liễu Vân quản lý, bao gồm cả tiền đồng đổi từ chép sách ở hiệu sách, cũng đều Liễu Vân cất giữ.
Liễu Vân nhớ Lương Thiếu Bân còn nguồn thu nhập nào khác.
Theo lý mà , hẳn “hai tay trắng”, lấy tiền để hối lộ khác?
Lương Thiếu Bân sửng sốt, ánh mắt tự nhiên đảo qua đảo , đó khẽ ho khan một tiếng : “Số bạc là…”
mở miệng, Liễu Vân liền lập tức phản ứng .
Người tiền riêng và tiền từ mà , hình như thuộc quyền quản lý của nàng.
Dù , chỉ cần nàng đưa đủ tiền sinh hoạt cho nàng tự ăn là , những việc khác mà truy hỏi dường như vượt quá giới hạn, cũng phù hợp với thỏa thuận đây của hai .