Khai hoang tránh loạn thế, nhà ta sống quá sung túc rồi! - Chương 60:: Có Tâm Cơ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-05 12:58:32
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Quách Phù Dung suy tư một lát, dứt khoát gật đầu. “Được, tiên cứ lấy mười bánh. Vừa còn kịp kỹ cô nương cầm . Không mười bánh , Liễu mang theo bên ?”

 

Lương Hạnh Hoa bên cạnh vội vàng lấy giỏ , cẩn thận đặt mười bánh xà phòng thơm lên bàn.

 

Quách Phù Dung cầm lên xem xét sờ thử, đó đưa lên mũi ngửi một cái, đoạn Liễu Vân với đôi mắt sáng rỡ. “Ta sẽ thử nữa , hiệu quả cô nương dùng thử đều thấy cả .”

 

Dứt lời, nàng liền bảo nha mang mười lượng bạc tới.

 

Tiền hàng sòng phẳng, Quách Phù Dung giữ hai uống . Liễu Vân thấy trời còn sớm, cũng đại ca đại tẩu bên bán hàng thế nào, nàng liền vội vàng cảm ơn cáo từ.

 

Ra khỏi cửa, hai cô cháu dâu rảo bước thẳng tới cầu Tây Thị.

 

Lương Hạnh Hoa chút khó hiểu, “Tam tẩu, nhà chúng rõ ràng còn hơn hai mươi bánh xà phòng thơm, vì tẩu chỉ mười bánh? Số còn chúng lẽ nào nơi khác mua ?”

 

Liễu Vân nhếch môi, “Thứ bán cho Yên Hương Các thì tiện bán cho các nhà khác nữa. Sở dĩ mười bánh là vì xà phòng thơm mới của chúng cũng mất gần một tháng mới .”

 

“Trước đó, thể để nàng bán hết sạch sốt ruột chờ đợi .”

 

Mèo con Kute

Lương Hạnh Hoa bỗng nhiên tỉnh ngộ, “Ta hiểu ! Việc chẳng giống như treo củ cải mũi con lừa, để nó cứ mãi ôm ấp hy vọng ?”

 

Liễu Vân xoa đầu Lương Hạnh Hoa, “Ta treo lơ lửng , cái gọi là chiến lược cung cấp khan hiếm. Muội nghĩ mà xem, giả như hai loại xà phòng thơm, một loại là tiền là thể tùy tiện mua.”

 

“Một loại là tiền cũng mua , chỉ thể dựa lời đồn ai đó mua dùng thấy hiệu quả thế nào, loại nào? Thấy loại nào đắt hơn?”

 

“Đương nhiên là loại thứ hai!” Lương Hạnh Hoa thốt lên.

 

“Đến mua còn mua , chắc chắn là tranh , tốn thêm chút bạc để mua cũng cam tâm tình nguyện.”

 

Liễu Vân gật đầu mãn nguyện, “ đó, cho nên khi xà phòng thơm của chúng lượng lớn, cứ áp dụng chiến lược cung cấp khan hiếm .”

 

“Tam tẩu, đầu óc tẩu thật linh hoạt, còn nhiều mưu mẹo, đều lời tẩu.”

 

Liễu Vân bất đắc dĩ, “Muội đúng là cách chuyện.”

 

Hai về phía , xuống cầu thấy Lương Thiếu Bân đang đợi.

 

Thu nụ , Liễu Vân hỏi: “Huynh giao hàng xong ?”

 

Lương Thiếu Bân “ừ” một tiếng, “Các bán hết ?”

 

Lương Hạnh Hoa nhanh nhảu mở lời, kích động kể chuyện ở cửa hàng bán xà phòng thơm, thêm mắm thêm muối, tỉ mỉ sót chi tiết nào.

 

“Tam ca, hôm nay nếu tam tẩu, hai con nhà định dỡ Yên Hương Các . Khi tam tẩu với vị chủ cửa hàng là một lượng bạc một bánh, sợ đến mức thở , cứ sợ cầm gậy đuổi chúng ngoài.”

 

“Không ngờ vị chủ cửa hàng hào phóng đến , suy nghĩ một lát liền đồng ý. Vừa tam tẩu nhiều mưu mẹo mà tẩu còn vui, rõ ràng là đang khen tẩu mà, dù thì thường ai mà nghĩ chiến lược cung cấp khan hiếm chứ, tam ca ?”

 

Liễu Vân thấy Lương Hạnh Hoa đến mức nước bọt văng tung tóe, bất đắc dĩ lắc đầu, cất bước về phía đại ca đại tẩu đang dọn hàng.

 

“Đại ca, đại tẩu, cảm thấy thế nào?”

 

Mạnh Tiểu Nga thấy Liễu Vân trở về, kích động vài bước về phía nàng, “Tốt lắm, ngờ thuận lợi đến .”

 

Lương Đại Sơn cũng gật đầu theo, “Đại tẩu đây là thích lo lắng vẩn vơ, đêm qua kích động cả đêm ngủ . Ta dạy bảo chúng chắc chắn thành vấn đề.”

 

Trong lúc chuyện, hai liền đưa hết tiền đồng kiếm cho Liễu Vân.

 

Liễu Vân ở bên ngoài cứ đẩy qua đẩy nên nhận lấy , “Sau khi về, chúng sẽ bàn bạc chuyện chia tiền.”

 

Mạnh Tiểu Nga “ừm” một tiếng, ghé sát Liễu Vân, thấp giọng .

 

“Tam đến đây từ sớm, vốn dĩ tìm hai , nhưng loanh quanh phố một vòng thấy hai nên về. Hắn cứ ngóng về phía bờ đối diện, chắc chắn là đang lo lắng cho .”

 

Liễu Vân trong lòng ngẩn , cảm thấy lẽ là đại tẩu đang suy diễn quá mức.

 

Cho dù là lo lắng, thì cũng chỉ là lo lắng cho Hạnh Hoa thôi, dù cũng là ruột của .

 

nàng cũng ngờ Lương Thiếu Bân tìm nàng và Lương Hạnh Hoa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khai-hoang-tranh-loan-the-nha-ta-song-qua-sung-tuc-roi/chuong-60-co-tam-co.html.]

 

Vừa khi ngang qua Yên Hương Các, lẽ bọn họ đang ở lầu, nên bỏ lỡ .

 

Dọn dẹp xong quầy hàng, Liễu Vân thấy quá bữa cơm trưa nên đề nghị tìm một quán ăn để dùng bữa.

 

Đại ca và đại tẩu đều đồng ý, “Về sớm , lát nữa còn mua xe lừa nữa.”

 

, nương và nhị ở nhà chắc cũng yên tâm, chúng đừng tiêu phí tiền oan đó nữa.”

 

Biết bọn họ xót tiền, Liễu Vân đành dùng tạm một bữa ở quán hoành thánh ven đường mà bọn họ thường ăn.

 

Ăn xong hoành thánh, bọn họ cùng đến chợ gia súc ở Đông Thị.

 

Chợ gia súc là nơi chuyên bán các loại vật nuôi, bên trong đủ các loại gia súc như trâu, dê, lừa, ngựa.

 

Trời chút nóng bức, bên trong chỉ náo nhiệt mà mùi vị cũng nồng.

 

Liễu Vân chút chịu nổi, thêm đó những con lừa bên trong đều chen chúc , nàng đến hoa cả mắt, cũng nên chọn con nào.

 

Lương Thiếu Bân thấy nàng lộ vẻ khó xử, mở lời : “Muội cứ ngoài , và đại ca ở chọn là .”

 

Liễu Vân như đại xá, vội vàng lấy mười lượng bạc chuẩn sẵn nhét tay , bịt mũi chạy ngoài.

 

Sau đó cùng đại tẩu Lương Hạnh Hoa đợi một lúc ở chỗ râm mát bên ngoài, liền thấy Lương Thiếu Bân và đại ca dắt một con lừa .

 

Liễu Vân kinh ngạc bước tới, vòng quanh con lừa, cảm giác còn vui hơn cả mua xe sang.

 

Con lừa theo Liễu Vân thấy thì cao lớn khỏe mạnh, lông mượt mà bóng bẩy, tuy thể so sánh với tuấn mã, nhưng vượt quá mong đợi của nàng.

 

Cho lừa ăn cỏ, bán lừa giúp lắp xong khung xe, lúc mới coi như xong.

 

Liễu Vân ghé sát tai Lương Thiếu Bân thấp giọng hỏi: “Mười lượng bạc đủ ?”

 

Lương Thiếu Bân cúi đầu nàng một cái, từ trong n.g.ự.c lấy tiền đồng còn , vẫn còn năm trăm đồng.

 

Lần đợi Lương Thiếu Bân nhét tiền, Liễu Vân hào phóng vươn tay đẩy , “Thưởng cho đó, cứ giữ lấy tiền riêng .”

 

Lương Thiếu Bân ngẩn , khóe miệng khỏi nhếch lên, đầu tiên cất tiền còn .

 

“Lên xe , còn mua đồ ?”

 

Ba hớn hở lên xe, Lương Thiếu Bân và đại ca hai phía đ.á.n.h xe.

 

Đến chợ, Liễu Vân việc đầu tiên là mua mỡ heo miếng dùng để xà phòng thơm.

 

Sau đó hào phóng bảo ông chủ cắt một tảng thịt ba chỉ lớn.

 

Mua xong thịt, mấy cùng mua bột mì và gạo, còn các loại gia vị – cá hun khói cần những thứ .

 

bây giờ xe lừa, kéo về cũng tiện, cần để ý ánh mắt của khác nữa.

 

Liễu Vân dứt khoát mua hết những thứ mua.

 

Đang chuẩn về xe lừa, Lương Thiếu Bân kéo .

 

“Đối diện là tiệm vải, mua chút vải vóc?”

 

Liễu Vân còn tưởng là Lương Thiếu Bân quần áo mới, nàng đ.á.n.h giá từ xuống một cái, mới nhận vị phu quân “giả” của quả thật từng quan tâm mặc gì.

 

Nàng nghĩ thầm, thời gian vẫn luôn giúp đỡ việc, ngoài việc cho cơm ăn, dường như cũng từng đưa bạc cho .

 

Liễu Vân sảng khoái đồng ý, “Được, quả thật nên mua cho hai bộ y phục .”

 

Lương Thiếu Bân lắc đầu, “Ta cần, là nương , nên sắm quần áo mới .”

 

Liễu Vân cúi đầu lướt qua, dứt khoát từ chối, “Không cần , cứ đợi thêm chút nữa, đợi qua hết mùa hè tính.”

 

 

Loading...