Khai hoang tránh loạn thế, nhà ta sống quá sung túc rồi! - Chương 94:: Đại Bán ---

Cập nhật lúc: 2025-10-05 13:03:35
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Liễu Vân chút ngạc nhiên, “Chàng chải đầu ư?” Vừa hỏi xong, Liễu Vân liền cảm thấy câu hỏi quả thực kỳ lạ. Nàng quên mất rằng, nam nhân ở đây đều mái tóc dài, búi tóc của Lương Thiếu Bân đều do tự chải, đương nhiên cũng sẽ giúp nàng chải. May mà Lương Thiếu Bân nhạo nàng, gọn gàng giúp nàng chải tóc, búi thành một búi. Chàng ngắm nghía khắp bốn phía, thấy khá ưng ý, mới từ trong lòng n.g.ự.c lấy một cây trâm, cắm thẳng búi tóc. Động tác của quá nhanh, Liễu Vân rõ lắm. Sau khi xong xuôi, nàng cúi gương đồng, đầu hỏi : “Đây là gì?” Lương Thiếu Bân khẽ cong môi , “Trâm cài.” “Ta , ý lấy ở ?” “Đương nhiên là mua .” “À , tiện tay mua ở hàng quán ven đường, chẳng đáng bao nhiêu bạc, tặng nàng đấy.” “Lần nàng chẳng cũng giúp mua y phục ? Cứ xem như là quà đáp lễ.” Liễu Vân kinh ngạc, nhưng vẫn gật đầu cảm ơn, “Vậy đa tạ .”

 

Hai dùng bữa sáng xong liền cùng đến Yên Hương Các. Khi đến nơi, cửa hàng còn mở cửa, nhưng bên ngoài xếp thành một hàng dài. Tiểu tư cửa hàng sớm nhận dặn dò của tiểu thư nhà , thấy Liễu Vân liền vội vàng dẫn từ hậu viện mời trong cửa hàng. Hắn : “Lương nương tử, tiểu thư và công tử nhà đều đang chờ lầu .” Liễu Vân gật đầu, Bạch Như Phong cũng đến, liền cùng Lương Thiếu Bân lên.

 

Vừa bước , hai đang liền lập tức ngừng , lộ vẻ kinh ngạc Liễu Vân. Bạch Phù Dung nhất thời chút nghẹn lời, “Tiểu Vân, hôm nay nàng thật sự quá đỗi xinh .” Bạch Như Phong cũng đầy vẻ kinh diễm, “Lương nương tử hôm nay quả nhiên…” Chưa kịp hết lời khen ngợi, bỗng nhiên liếc thấy Lương Thiếu Bân bên cạnh với vẻ mặt mấy thiện ý. Lập tức đổi lời , “Quả nhiên tràn đầy tinh thần.” Lương Thiếu Bân mím môi, gật đầu với hai . Ánh mắt rơi Bạch Như Phong, “Bạch lão bản hôm nay trông cũng tinh thần, đến từ sáng sớm.” Bạch Như Phong , “Phải , mới giờ mà bên ngoài náo nhiệt thế , hôm nay đến đây là để góp vui thôi.”

 

Nói đoạn, nhịn hỏi: “À , Lương công tử, bao giờ cá hun khói nhà ngươi mới thể cung cấp ?” “Hà chưởng quỹ sốt ruột như lửa đốt .” Lương Thiếu Bân liếc Liễu Vân bên cạnh, nhớ chuyện hai bàn bạc đường đến, liền thản nhiên : “Chuyện vội, để hãy .” “Hôm nay chúng đến là vì chuyện xà phòng thơm.” Bạch lão bản im lặng, một cảm giác, mặc dù gì cả, nhưng cứ như thể nhắm . Tuy nóng lòng, nhưng cũng hôm nay là sân nhà của cô Phù Dung, nên truy vấn hai nữa. Chàng còn chủ động hòa giải khí, “Hôm qua tìm Phù Dung, Lương công tử cũng theo đến Giang Đô phủ, còn tin, ngờ thật sự đến.” Lương Thiếu Bân khóe môi giật giật, “Chủ yếu là yên tâm nương tử một , nên theo xem .” Bạch lão bản cảm thấy cuộc chuyện thật khó tiếp tục.

 

Bạch Phù Dung liếc bên ngoài, đồng thời dậy, “Đã đến giờ , chúng nên xuống thôi.” Bạch Như Phong như đại xá, vội vàng dậy bước , “Cuối cùng cũng sắp bắt đầu .” Cửa mở , những cô nương trẻ tuổi cùng nha đang bên ngoài liền cùng ùa . Lương Thiếu Bân thấy liền dừng bước với Liễu Vân: “Ta sẽ xuống , sẽ đợi nàng ở thất lầu.” Bạch Phù Dung đầu : “Vừa bên đều là các cô nương, đại ca cũng ở đây , giúp trò chuyện cùng Lương công tử cho đỡ buồn.” Bạch Như Phong thật sự , nhưng nhà lên tiếng, chỉ đành tuân theo, nếu trông sẽ giống như một tên háo sắc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/khai-hoang-tranh-loan-the-nha-ta-song-qua-sung-tuc-roi/chuong-94-dai-ban.html.]

 

Liễu Vân cứ thế tự nhiên theo Bạch Phù Dung xuống lầu, nhưng chỉ một bên nàng chuyện. Lần nàng khác hảo ý mời đến xem náo nhiệt, tiện cướp sự chú ý của , nên chỉ cần xem là . Xà phòng thơm hiện giờ bán cho Yên Hương Các, tiền trao cháo múc, nàng sẽ can thiệp nữa. Nghe một lúc lâu, Liễu Vân đúc kết hai điều: ý của Bạch Phù Dung là mua xà phòng , thứ nhất là đợi hàng về, thứ hai là thẻ thành viên. Xem cách hơn một ngàn năm, phụ nữ mua thứ thích, thì các chiêu trò tiếp thị vẫn y như cũ. Nàng cứ ngỡ điều kiện đưa , chắc chắn sẽ nhiều tức giận bỏ , nhưng ngờ tuyên bố mở bán, những đó liền lập tức xếp hàng tranh mua. “Miệng chê bai nhưng thể thành thật” khiến Liễu Vân trố mắt ngạc nhiên.

 

Bạch Phù Dung bên cạnh thấy vẻ mặt kinh ngạc của nàng liền . “Không ngờ ? Điều kiện đưa khá khắc nghiệt, nhưng họ vẫn vui vẻ mua, cũng cố ý gây khó dễ, là vì hàng của chúng đủ, chỉ thể hạn chế bán như , nếu xà phòng thơm e rằng sẽ bán đến ngày mai .” Nói xong liền bắt đầu giục hàng. “Ta gọi nàng đến để nàng xem cảnh tượng , chính là nàng yên tâm, nàng cứ việc mạnh dạn xà phòng thơm, nàng bao nhiêu lấy bấy nhiêu, nàng nhanh chóng cung cấp hàng đấy.” Liễu Vân gật đầu, “Ta .” May mà nàng đó vẫn luôn ngừng nghỉ, vẫn luôn , nếu thật sự sẽ kịp đáp ứng.

 

Gần trưa. Bạch Như Phong lẽ là thể yên nữa, liền chủ động xuống lầu mời Liễu Vân và Bạch Phù Dung đến Phiêu Hương Lâu để cùng trò chuyện. Liễu Vân nghĩ đến chuyện bàn bạc với Lương Thiếu Bân sáng sớm, liền vui vẻ đồng ý. Trước đây Liễu Vân sẽ đối mặt với việc chạy nạn, nên bao giờ nghĩ đến việc bán công thức. giờ đây, khi thiên hạ sắp đại loạn, thời gian của nàng còn nhiều, nàng liền nghĩ đến việc bán công thức cá hun khói để nhanh chóng tích lũy một ít bạc, nhằm tích trữ lương thực và các vật tư khác. Như nàng cũng thể dành nhiều sức lực hơn để chuyên tâm xà phòng thơm, quả thực lợi nhuận của xà phòng thơm cao hơn cá hun khói bao nhiêu . Không lâu , mấy cùng Phiêu Hương Lâu.

 

Mèo con Kute

Liễu Vân như thường lệ khách sáo khen ngợi một hồi. Đợi an tọa, món ăn còn dọn đủ, Bạch Như Phong chút nén nổi. “Lương nương tử, Lương công tử, cũng khách sáo với hai vị nữa, cá hun khói của Phiêu Hương Lâu chúng thật sự thể đợi thêm nữa, nếu hai vị đến, định tự tìm hai vị .” “Hiện giờ thấy thời tiết mát mẻ, còn nghĩ sẽ vận chuyển cá hun khói đến phủ thành để bán, nên lượng cung cấp của hai vị e rằng còn tăng gấp đôi.” Liễu Vân thấy thẳng thừng như , cũng quanh co nữa, liền thẳng: “Bạch lão bản, hứng thú mua công thức cá hun khói của chúng ?” Hai nhà họ Bạch đều kinh ngạc. Bạch Như Phong trực tiếp hỏi: “Nàng thật sự bán công thức ư?” Liễu Vân nghiêm túc gật đầu, “ .” Bạch Như Phong lộ vẻ vui mừng, nhưng nhanh chút nghi hoặc. “Nếu nàng bán, đương nhiên là mua , nhưng những món cá của hai vị đang bán chạy, đột nhiên bán công thức? Ta nhớ hỏi Lương công tử, quả quyết sẽ bán mà.”

 

 

Loading...